NGUYÊN VẸN thơ Võ Thạnh Văn
NGUYÊN VẸN (2/2) Bao năm ngón ngọc mềm đau Kinh qua dấu lửa tình giàu gian nan Nầy em đàn vỡ hương tàn Tay thời gian phủ dày màn tịch nhiên Bao năm nón hạ vành nghiêng Nhánh tay măng búp nâng viền nguyệt cong Tả tơi tròn khoảnh long đong Bước chân lâm lụy … Tiếp tục đọc
NGUYÊN VẸN thơ Võ Thạnh Văn
NGUYÊN VẸN (1/2) Bao năm ân điển tình trường Gấm thêu bướm lượn hoa tường ngẩn ngơ Triều dâng sóng vỡ băng bờ Đêm về ướt đẩm lệ ngờ chảy quanh Bao năm ngọc thẹn đá xanh Tuyết ngân ngấn đọng – nắng hanh hanh lồng Thiết tha từng giọt tinh ròng Đôi chim hồng … Tiếp tục đọc
TỪ DẠO SÔNG THU ÚA CỎ thơ Võ Thạnh Văn
TỪ DẠO SÔNG THU ÚA CỎ Một chiều hạ xưa ráng đỏ Sông Thu úa cỏ bàng hoàng Khuya về trăng lên chưa tỏ Sương đầm rụng hạt hoang mang Từ đó bom rơi lửa rớt Đất quằn dậy sóng chinh yên Nước mắt Mẹ trào không ngớt Đêm nằm đếm dấu oan khiên Một … Tiếp tục đọc






