Truyện của Miêng: BIÊN
Truyện của Miêng: BIÊN Hình minh hoạ, FreePik Người đàn bà theo cô y tá vào phòng. Trên giường, người đàn ông nằm nhìn trần nhà, mắt thao láo. Ánh đèn lạnh nhạt rọi khuôn mặt bạc nhược vô hồn. Cô y tá lay nhẹ vai anh, nói bằng tiếng Pháp : – Ông Nguyễn, … Tiếp tục đọc
Miêng: Tiếu Hoa
Miêng: Tiếu Hoa Bà làm việc cật lực, nhưng chẳng phải vì tiền. Tại cái số nó vậy. Ai đời tên cúng cơm bà là Hoa, Tiếu Hoa, nên lúc nào môi miệng cũng tim tỉm, lại có ông chồng tên Nga (chính ra ông có tên Ngang, vì ông sinh ngược. Bố ông cho … Tiếp tục đọc
HÀNG XÓM truyện ngắn Miêng
HÀNG XÓM Quanh vòng đai Paris xuống hướng bắc, gần sân banh quốc tế Stade de France, ra, qua khỏi bịnh viện De la Fontaine, dọc theo đại lộ hai bên cây to bóng mát, sẽ thấy khu nhà nho nhỏ màu trắng như trong cổ tích. Nhà trên ba hay bốn phòng, nhà … Tiếp tục đọc
CHỪNG TÔI ĐI… MIÊNG
CHỪNG TÔI ĐI… Normandie, thứ hai… – Làm gì đó bà Nguyễn? – Viết thư cho con. – Sướng nhỉ, có con để viết thư. (Trầm ngâm) Lần cuối nó thăm bà là lúc nào? – Từ tết. – Tám tháng rồi. Vậy cũng được, cũng hơn là tôi chẳng có con để … Tiếp tục đọc
CHỪNG TÔI ĐI…truyện của Miêng
CHỪNG TÔI ĐI… Normandie, thứ hai… – Làm gì đó bà Nguyễn? – Viết thư cho con. – Sướng nhỉ, có con để viết thư. (Trầm ngâm) Lần cuối nó thăm bà là lúc nào? – Từ tết. – Tám tháng rồi. Vậy cũng được, cũng hơn là tôi chẳng có con để … Tiếp tục đọc
THIẾU PHỤ truyện ngắn của Miêng
THIẾU PHỤ Gió luồn qua từng sợi chỉ chiếc áo bà ba nhạt màu, ướt sũng. Gió luồn qua từng thớ thịt, đâm sâu vào con tim chất chứa nỗi nhớ, nỗi thương, nỗi giận, nỗi buồn… Người đàn bà ngừng lại ở bực cửa, khép nép nhìn vào. Chẳng còn gì để phải … Tiếp tục đọc
LẶNG LẼ truyện ngắn Miêng
LẶNG LẼ Căn nhà nhỏ với mảnh vườn đầy hoa mẫu đơn đã từng là thiên đường hạnh phúc. Mê vở nhạc kịch Mẫu đơn đình, vợ gọi tên căn nhà như vậy. Ở đó hai vợ chồng và thằng con rộn rã nói cười, có khi đuổi bắt nhau hay chơi trò cút bắt … Tiếp tục đọc
THIẾU PHỤ truyện ngắn của Miêng
THIẾU PHỤ Gió luồn qua từng sợi chỉ chiếc áo bà ba nhạt màu, ướt sũng. Gió luồn qua từng thớ thịt, đâm sâu vào con tim chất chứa nỗi nhớ, nỗi thương, nỗi giận, nỗi buồn… Người đàn bà ngừng lại ở bực cửa, khép nép nhìn vào. Chẳng còn gì để phải … Tiếp tục đọc