NÉT ĐẸP ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG – thơ Sông Trà
NÉT ĐẸP ĐỒNG BẰNG SÔNG CỬU LONG Màu mắt em, màu cánh đồng xanh Ngây hương đất vỡ – mồ hôi – và nhịp thở Nẻo đường quê, tìm trên đường chỉ vá Áo trắng sờn vai, thấp thoáng cánh cò về Hơi thở em thơm mùi châu thổ Thơm phù sa: vị cay đắng … Tiếp tục đọc
MỘNG DƯỚI TRĂNG thơ Sông Trà
MỘNG DƯỚI TRĂNG Dưới trăng ta ngỡ mình vua Sở (1) Nỗi buồn cô quạnh một Quân vương Ô Giang – danh tướng – dòng lệ nhỏ Trăng chiếu vàng trên bãi chiến trường Dưới trăng ta ngỡ mình Từ Thức (2) Tiên cảnh ba năm mới chịu về Trần thế đổi thay: Trò dâu … Tiếp tục đọc
QUỲNH HOA XƯA thơ Sông Trà
QUỲNH HOA XƯA Quỳnh Hoa ơi! Cô gái diễm kiều Xin hãy nhốt hồn tôi trong đáy cốc Hạt tình yêu nhiều lần gieo chưa mọc Ai xót lòng nhỏ lệ khóc Trương Chi Đóa Quỳnh hoa hương ngát buổi xuân thì Tôi si dại để hồn thơ xáo động Môi nở nụ trái tim … Tiếp tục đọc
PHÂN NỬA TÌM NHAU thơ Sông Trà
PHÂN NỬA TÌM NHAU Nửa vầng trăng sáng trên cao Nửa vầng trăng đã trốn vào hư vô Nửa em lịm chết đáy mồ Nửa anh dào dạt nhấp nhô sóng trào Hai người – phân nửa – tìm nhau Để rồi ôm mãi nỗi sầu dưới da Đường trăng hẹn giữa thiên … Tiếp tục đọc
TÌNH YÊU thơ Sông Trà
TÌNH YÊU Trời cấm ăn trái cấm Chín mộng chốn thiên đàng Anh xin ăn trái cấm Để đày về thế gian Tình yêu qua đôi mắt Len lén màu trái tim Làm hồng thêm đôi má Để cho anh ngắm nhìn Em xinh như hạt ngọc Kết tụ từ sương đêm … Tiếp tục đọc
BIỂN VÀ EM thơ Sông Trà
BIỂN VÀ EM Chim én lượn mãi đùa con sóng Bãi cát vàng má áp đảo san hô Chùm hoa đá, cánh hoa mùa giao hội Chút điểm tranbg đời lính chiến hải hồ Con sóng trắng vỗ về ru giấc ngủ Sáng bừng lên trong sắc nắng ngày thu Anh yêu biển và yêu … Tiếp tục đọc
TÌNH CAU thơ Sông Trà
TÌNH CAU Chiều về qua xóm nhỏ Phụ em tưới cau non Tôi – con trai mới lớn Em nũng hờn – xưng con Dần dần cau cũng lớn Tôi xa xứ mười năm Em tôi nay đã lớn Sắc bông cau trắng ngần Cau đến ngày kết trái Tôi ngập ngừng … Tiếp tục đọc