PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH CUỐI NĂM
PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH CUỐI NĂM ANH ĐAU XÉ LÒNG ĐÀNH QUAY GÓT . Ta bỗng thấy lòng ta nhẹ bẫng Trút cơn sầu. Cánh chim vụt bay lên Hãy bay đi ! Bay tới tận Hoàng Thiên Rồi đậu xuống một vầng trăng huyền ảo Người … Tiếp tục đọc
KHÓC HÀN MẶC TỬ- PHẠM NGỌC THÁI
THƠ KHÓC PHẠM NGỌC THÁI Đài tưởng niệm Hàn Mặc Tử ở Gành Ráng – Qui Nhơn KHÓC HÀN MẶC TỬ *Tôi khóc Tử, khóc hào quang, khóc huyết Khóc gió mưa, cây cỏ đến chân trời Khóc tạo hoá: từ thiên và địa Rồi khóc người: Đời, con tạo quay chơi… Hàn Mặc Tử ơi ! Ớí , … Tiếp tục đọc
SUY TƯ CHIỀU CUỐI NĂM – Phạm Ngọc Thái
SUY TƯ CHIỀU CUỐI NĂM Chiều cuối năm ngẫm cả cuộc đời Cũng là chút phận kiếp người thôi !? Khổ nhiều … Sướng lắm … Ôi, khổ sướng ! Tình đến, rồi đi – mảng đời trôi … Ta tính xem ta được những gì ? Dựng cả tòa đài nghiệp ca thi … … Tiếp tục đọc
THƠ TÌNH ĐIÊN KIỂU PHẠM NGỌC THÁI
THƠ TÌNH ĐIÊN KIỂU PHẠM NGỌC THÁI TIẾNG ANH GỌI . Viết theo giọng thơ điên Hàn Mặc Tử Ta gọi tên em trong bao la trời đất Tên một loài hoa thơm nhất quê hương khắp núi rừng tới miền sông nước mênh mông Chính trong tim ta, tên em còn vọng … Tiếp tục đọc
PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH ĐẰM THẮM
PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ TÌNH ĐẰM THẮM VẤN VƯƠNG TÌNH NHI NỮ Anh nghe sóng đời em thầm vỗ lại Lòng nao buồn xa xót bởi thương yêu Nếu tình anh chưa xoa nổi vết em đau Âu cũng bởi duyên trời còn trắc trở Thì em ạ ! Đời người … Tiếp tục đọc
MÙA THU VỚI NÀNG THƠ –
Phạm Ngọc Thái MÙA THU VỚI NÀNG THƠ Anh nằm xuống dưới chân em thiếp ngủ Ngọn cỏ thầm hứng gió mùa thu Vái ma quỉ, nàng thơ thần diệu quá! Ta đã yêu em suốt cuộc đời mơ… Kia, lá vàng rơi xuống đầu ta đã thẫm Và mặt trăng và bão tố … Tiếp tục đọc
TÍNH DÂN GIAN TRONG THƠ PHẠM NGỌC THÁI . Trích tiểu luận “Phạm Ngọc Thái –
TÍNH DÂN GIAN TRONG THƠ PHẠM NGỌC THÁI . Trích tiểu luận “Phạm Ngọc Thái – Con người và thi ca” – Tập sách sắp … Tiếp tục đọc
TIẾNG HÁT ĐỜI THƯỜNG – PHẠM NGỌC THÁI
TIẾNG HÁT ĐỜI THƯỜNG Trong một phố nghèo có người vợ trẻ Vẫn đón con đi, về… như thường lệ Vóc em thanh cũng thể mùa xuân Đôi mắt em: đôi mắt ấy màu đen. Ngôi nhà nhỏ bên đền Gốc đa, quán báo Nơi ngày xưa ai bán chiếu gon (*) Đêm hồ … Tiếp tục đọc
ĐẤT NƯỚC TÔI YÊU – Phạm Ngọc Thái
ĐẤT NƯỚC TÔI YÊU Ta nằm xuống thảm cỏ quê hương Hát một bài ca về Đất mẹ Sông, núi, bầu trời qua bao thế hệ Vẫn ngọt ngào như câu ca dao. Mẹ đã nuôi ta trong mưa nắng dãi dầu Ta lớn lên thành người con đất nước Dân tộc tôi … Tiếp tục đọc
TỘI BÁN NƯỚC – Pham Ngoc Thai
TỘI BÁN NƯỚC Không có tội nào cao hơn tội bán nước ! ( Bán đất cho Tàu – Một kẻ thù truyền kiếp Cũng là bán nước ). Hỡi, Quốc hội của nhân dân ! Sao lại manh tâm làm điều phản trắc Đi ngược lại sự tự do chính … Tiếp tục đọc




