Ngọn lửa đá thơ Bùi Minh Vũ
Thơ Bùi Minh Vũ Ngọn lửa đá Anh biến thành ngọn lửa đá khi em buồn Biển quê cha không còn rộng Nước chẳng còn xanh Những con cá xỏ xâu Có người lạ bóp họng bịt mắt gío đọc lời điếu văn Ai viết rắc rối trên biển bằng chiếc cọc gỗ … Tiếp tục đọc
Biển ca thơ Bùi Minh Vũ
thơ Bùi Minh Vũ Biển ca Biển vẫn xanh Mẹ từng khao khát uống Trộn mưa nguồn Nâng niu chớp bể Muối vẽ vành mi cong em những gương mặt trẻ thông minh Cha dầm mình Địu cái lưng mốc thích Con thuyền nặng nhọc hôi chai bây giờ bị xé toạc Nhưng chiếc … Tiếp tục đọc
Phù du, phu du, tất cả chỉ là phù du – thơ Bùi Minh Vũ
Thơ Bùi Minh Vũ Phù du, phu du, tất cả chỉ là phù du Phù du Phù du Tất cả chỉ là phù du Em ơi Em ơi Mãi mãi phù du Anh phù du Em phù du Thế giới phù du Phù du thế giới Ngày hôm qua trên đỉnh cao quyền lực Ngày … Tiếp tục đọc
Ta đi ăn sương trong đường rừng trơ ngọn – thơ Bùi Minh Vũ
thơ Bùi Minh Vũ Ta đi ăn sương trong đường rừng trơ ngọn Em chỉ còn em Thời gian bỏ quên ngoài ngõ phố Trăng lấp chúng mình trên đèo Phượng Hoàng Đọc câu thơ mở vòm miệng đói Em Đôi âm tiết nhuộm cõi hư vô Chẳng có đồng tiền thương lượng việc … Tiếp tục đọc
Mênh mông bọt sóng thơ Bùi Minh Vũ
Mênh mông bọt sóng Chẳng kịp nhìn nhau Kìa em như chiếc lá Trong mênh mông bọt trắng anh cũng thẩn thờ Trên nhành cây Chúng mình về hứơng nào Ầm ào những bọt trắng Chẳng có thân nước tựa Xe leo lên nhà ngủ Thuyền bơi trên nhà chơi Thiên hạ ngủ đâu đó … Tiếp tục đọc
Gửi tôi yêu thơ Bùi Minh Vũ
Thơ Bùi Minh Vũ Gửi tôi yêu Cúi mặt bức tường đất không có chữ Lãng quên Phải về nơi con kiến chờ vàng da Con muỗi bay gọi hồn Người con gái cuối cùng ngồi trên chiếc xe Xuôi về phương Bắc Tránh làm sao cái lạnh đất trời Tiếng cười run Nhạt nhòa … Tiếp tục đọc
Người đi tìm lãng quên thơ Bùi Minh Vũ
Người đi tìm lãng quên Tặng Đào Thanh Sơn và V… Em bỏ rơi lá thư học trò bên bờ sông An Mô Những vết nhàu của vàng trăng bãng lãng Câu thơ cong hình buồn vui năm tháng Đôi giọt sương đêm nằm chết ven bờ Em bỏ rơi cành hoa lau buồn tủi … Tiếp tục đọc
Giọt nắng héo thơ Bùi Minh Vũ
Thơ Bùi Minh Vũ Giọt nắng héo Kìa mặt trời nhân tạo khuôn mặt em Sẽ chẳng còn bóng tối Tôi rời xa đầm lầy nhoè nhoẹt Kết nối thêm giác quan Thêm đôi mắt Nhận biết mặt trời trôi về đâu Khi em đứng trước mặt mọt thứ cũng chỉ là giọt nắng héo. … Tiếp tục đọc
Trăng không màu
THơ Bùi Minh Vũ Trăng không màu Nắm tay em nắm chặt đêm ngàn trăng Sợ mai mốt kìa em về Gia Nghĩa Nhịp cầu đứt đôi đường dây văng Bây giờ những vì sao lưới cước Giăng mắc em đêm về thăm thẳm khi em nhả lời chia đêm ngàn trăng Chẳng thèm nghe … Tiếp tục đọc
thơ Bùi Minh Vũ
thơ Bùi Minh Vũ Nước mắt màu đen Chiều nào ta đến Hồ Ea Kao Đâu rồi hơi ấm mùi tóc Đôi mắt mây còn bỏ quên dưới đáy nước Giờ đây cũng lẻ loi Chiều nào hồ Ea Kao mênh mông ngủ sớm Câu thơ đọc gió bay rách nát nỗi nhớ Ta về … Tiếp tục đọc