Lá thư ngày trước – thơ Vũ Hoàng Chương

Lá thư ngày trước Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp Tình mười năm còn lại mấy tờ thư Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya Giấc cô miên … Tiếp tục đọc

Dâng Tình Tác giả: Vũ Hoàng Chương

Dâng Tình Tác giả: Vũ Hoàng Chương Bốn trời sương lạnh Đường xanh bóng trăng  Lửa đào lung lay phất phới Thi Nhân ôi xin dừng bước lại Đây Hàng Châu thường mơ ước đêm Hoa Đăng Đêm Hoa Đăng đường xanh bóng trăng Đêm Hoa Đăng đèn quanh lối xóm Đây cầm ca người mộng … Tiếp tục đọc

KHAI XUÂN THẠCH VẤN – Bài thơ cuối cùng của Vũ Hoàng Chương

                  KHAI XUÂN THẠCH VẤN Tường vân mãn tọa nguyệt bôi minh Hy chúc xuân khai dạ bán quỳnh Đông liễu Tây đào song tận mỹ Tần tang Yên thảo nhất hà thanh Tẫn giao cố quốc hoài kim phấn Tụ hữu cuồng ngôn xuất thạch bình … Tiếp tục đọc

Tối tân hôn thơ Vũ Hoàng Chương

Tối tân hôn Vũ Hoàng Chương Do dự mãi đêm nay dời xứ Mộng Ta chiều em bỏ cánh lại cung trăng Lén bước xuống thuyền mây chờ cửa động Vội vàng đi quên biệt giã cô Hằng Gió đêm lồng lộng thổi Thuyền mây vùn vụt trôi Đang bâng khuâng điện biếc đã xa … Tiếp tục đọc

Lá Thư Ngày Trước thơ Vũ Hoàng Chương

Lá Thư Ngày Trước  Vũ Hoàng Chương  Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp Tình mười năm còn lại mấy tờ thư Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya … Tiếp tục đọc

Cảm đề Đoạn trường tân thanh thơ Vũ Hoàng Chương

Cảm đề Đoạn trường tân thanh   Bài thứ nhất Oan nghiệp khư khư buộc lấy mình Xót cho tài sắc lại đa tình Gió mưa năm ngón hai dòng lệ Cát bụi mười phương một chữ trinh Giữa cuộc bao phen liều nhắm mắt Trong mơ nửa kiếp đã in hình Đoạn trường tiếng … Tiếp tục đọc

Trường ca sát Thát thơ Vũ Hoàng Chương

Trường ca sát Thát   Ðoàn người ấy mọc lên trong sa mạc, Cả một rừng gươm trên lưng ngựa trưởng thành. Ðoàn quân ấy từ phương Ðông xuất phát, Lũ con nuông bất trị của Trời Xanh! Chỉ nhắp có hơi men “xung sát”, Chỉ say sưa bằng những miếng “giao tranh”. Nhằm hướng … Tiếp tục đọc

Phương Xa thơ Vũ Hoàng Chương

  Phương Xa Nhổ neo rồi thuyền ơi xin mặc sóng Xô về Đông hay giạt tới phương Đoài Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi Lũ chúng ta lạc loài dăm bẩy đứa Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh Bể vô tận sá … Tiếp tục đọc

Say đi em thơ Vũ hoàng Chương

Say đi em     Khúc nhạc hồng êm ái Điệu kèn biếc quay cuồng Một trời phấn hương Đôi người gió sương Đầu xanh lận đận, cùng xót thương càng nhớ thương Hoa xưa tươi, trăng xưa ngọt, gối xưa kề, tình nay sao héo Hồn ngả lâu rồi nhưng chân còn dẻo, Lòng … Tiếp tục đọc

Mười hai tháng sáu thơ Vũ Hoàng Chương

Mười hai tháng sáu   Trăng của nhà ai trăng một phương Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường Ờ, đêm tháng sáu mười hai nhỉ Tố của Hoàng ơi! Hỡi nhớ thương Là thế, là thôi, là thế đó Mười năm thôi thế mộng tan tành Mười năm trăng cũ ai nguyền ước? Tố … Tiếp tục đọc