MỘT ĐỜI CUNG HIẾN thơ Võ Thạnh Văn
MỘT ĐỜI CUNG HIẾN [Chân Dung THINH QUANG Nhà Văn Hóa Thầm Lặng] Lòng người tuôn nước chảy Miệt mài vẫn trôi xuôi Tình tràn như sóng vỗ Suốt một đời chưa nguôi *** Khe lạch rót vào suối Suối đổ dồn vào sông Nước sông hồ lai láng Tưới xanh những cánh đồng Tâm … Tiếp tục đọc
NGỠ MẮT MÔI XƯA thơ Võ Thạnh Văn
NGỠ MẮT MÔI XƯA [10/12] 91. sợi tóc nào bay qua hồn rất chậm ta nghe từng chặng đường phố bụi cay 92. nắng rắc rây mưa trên vai gầy guộc đôi tay bắt vuột một thuở đón đưa … 93. qua đọt tình buồn trên lưng tình hận dáng ai lận đận vọng ấm lời suông 94. ta … Tiếp tục đọc
NGỠ MẮT MÔI XƯA thơ Võ Thạnh Văn
NGỠ MẮT MÔI XƯA [9/12] 81. chăn chiếu thênh thang trong cơn mơ vụng phiến trăng chín rụng nụ hờn ngữa ngang 82. sầu dâng mang mang gối thêu mộng tẻ tình ai phụng lẻ đợi hoài bóng loan 83. giông gió cuộc tình nghiêng chao thống hận cố quên mấy bận gà gáy bình minh 84. ta học … Tiếp tục đọc
NGỠ MẮT MÔI XƯA
NGỠ MẮT MÔI XƯA [7/12] 71. ngày em lên đường mùa môi chín tới từng bước phơi phới kết trái sầu ương 72. gió về lối riêng một đời tìm kiếm đường ong dấu bướm … lạc bước đào nguyên 73. buổi liễu xa ve thuở hồng vắng bướm ta lạc hơi hướm băng buốt tím tê 74. mùa … Tiếp tục đọc






