Cánh đồng bất tận (Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư)

Cánh đồng bất tận (Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư) 1. Con kinh nhỏ nằm vắt qua một cánh đồng rộng. Và khi chúng tôi quyết định dừng lại, mùa hạn hung hãn dường như cũng gom hết nắng đổ xuống nơi này. Những cây lúa chết non trên đồng, thân đã khô cong như … Tiếp tục đọc

trần thế Nguyễn Ngọc Tư

trần thế Nguyễn Ngọc Tư   Ba tháng, cũng có thể lâu hơn, mình không đọc báo. Mình coi như đó là cuộc…cách mạng, như bốn năm trước mình cai… ti vi. Nghĩ là mình cũng qua được thôi, dù trước đó buổi sáng chưa cầm tờ báo như thể ngày vẫn chưa mở, như … Tiếp tục đọc

Mùi của mây trời Nguyễn Ngọc Tư

Mùi của mây trời Nguyễn Ngọc Tư Mùi long não trên người bà già xộc lên mũi tôi trong lúc giúp bà cài dây an toàn. Bà hỏi mở cửa sổ được không, một câu hỏi khiến tôi phải bật cười, như ngay trước đó bà hỏi trên này có nhà vệ sinh không hay … Tiếp tục đọc

Giữa bầy đàn…Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư

Giữa bầy đàn…   Tạp văn   Nguyễn Ngọc Tư     Quán chị cheo leo trên sườn núi, cạnh lối đi lên động Tiên Sơn. Nhưng nhà chị xa ngoài bến thuyền, nơi du khách bắt đầu cuộc hành trình vào Phong Nha. Từ mờ sáng chị quá giang thuyền lên núi, tàn chiều … Tiếp tục đọc

đường chân trời thì xa Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư

đường chân trời thì xa Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư Tôi gọi chị là Thu Cúc, một nhân vật trong phim “Thu Cúc đi kiện” nổi tiếng của đạo diễn Trương Nghệ Mưu. Chị quạt nón cười hỏi Thu Cúc là ai, trong phim hả, trời ơi, phim thì chị đâu có rảnh mà coi … Tiếp tục đọc

Buồn buồn nói chuyện buồn chơi Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư

Buồn buồn nói chuyện buồn chơi Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư 1. Gặp cậu lần nào cũng ngó mình, rưng rưng, con Lam của cậu cùng tuổi với bây. Tuổi Tỵ. Tết này là ba mươi tròn. Rồi cậu lặng đi, trợn trạo nuốt ngụm trà như vừa uống nước mắt. Đứa em họ có … Tiếp tục đọc

Mưa Vĩnh Hưng Tản văn Nguyễn Ngọc Tư

Mưa Vĩnh Hưng Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Đám mây đen ướt sũng nước nằm chắn ngang phía con đường đang vút tới, như một cánh cửa đóng sập xuống. Vĩnh Hưng đằng trước. Cột cây số nói vậy. Nhưng sấm chớp thì nói đi nữa sẽ gặp mưa ướt mèm, có đáng không? Bạn … Tiếp tục đọc

Áo rách và nắm bụi – Nguyễn Ngọc Tư

Áo rách và nắm bụi Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Hai thằng nhỏ leo qua rào, một đứa bị kẽm gai cào rách toạc áo. Cái vết rách hình chữ L bên hông nó thò ra mảng da đen thùi lùi, đen đến nỗi cảm giác làm thâm kim luôn cái áo màu cam lợt. … Tiếp tục đọc

Đi chợ chợ xa Tản văn Nguyễn Ngọc Tư

Đi chợ chợ xa Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Lần chiếc xuồng ra khỏi rạp xuồng lúc trời vẫn còn tối mịt, bà già nghe sương nhểu từ những đuôi lá dừa nước xuống vai mình. Con nhỏ ngồi đằng mũi vít vít cây dầm xuống nước quẩy chủm quẩy chủm, âm thanh hớn hở … Tiếp tục đọc

Mùa phơi sân trước Tản Văn Nguyễn Ngọc Tư

Mùa phơi sân trước Tản Văn Nguyễn Ngọc Tư Hồi con nít thích đi xe đạp về nhà ngoại bằng con đường xóm cặp mé sông Rạch Rập. Đường đất dầm dãi suốt một mùa mưa, chừng gió chướng thổi về mới ráo tạnh bùn lầy. Đến Chạp thì những chân trâu cũng bị bôi … Tiếp tục đọc