Bánh trái mùa xưa Tản văn Nguyễn Ngọc Tư
Bánh trái mùa xưa Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Tết một lần, cùng hai lần đám giỗ, cậu lại ra nhà người anh cùng cha khác mẹ với mình. Lành như củ khoai, lành như đất, lành như một người kém trí, như cái tên Út Khờ. Đi lần nào cũng quên vài thứ, … Tiếp tục đọc
Chụp ảnh cưới Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư
Chụp ảnh cưới Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư Măng bảo lúc rày người ta đang rủ nhau chụp ảnh cưới lạ. Là báo viết vậy, sợ anh không tin, Măng nói thêm, nó tưởng báo nói là thánh nói. Báo kể người ta mặc đồ bộ đội áo dài trắng, nước ảnh ố vàng … Tiếp tục đọc
Ông Cà Bi ở Trảng Cò – Nguyễn Ngọc Tư
Ông Cà Bi ở Trảng Cò Nguyễn Ngọc Tư Hôm trước thấy tôi viết về ông Cà Bi ở Xẻo Quao ham chơi, sống nghèo túng tạm bợ mà dám thương xót cho đám nhà giàu chỉ biết hối hả làm mà không tận hưởng cuộc đời, cậu tôi bảo hồi xưa đi Sài … Tiếp tục đọc
Mưa tháng mười hai Tản văn Nguyễn Ngọc Tư
Mưa tháng mười hai Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Những hàng quán phố xá mọc lên bên kia đường đã che lấp mất cánh đồng nằm chèo queo trong khu quy hoạch treo, làm tôi gần như quên tiêu chục công ruộng của ba má. Cuối năm, người mướn đất qua nhà để gửi … Tiếp tục đọc
Củi mục trôi về… Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư
Củi mục trôi về… Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư Những đám mây tối thẫm, trĩu nước sà thấp, ậm è như đang cố ấn ngôi chùa lún vào khoảng vườn ngập lút đầu ngọn cỏ. Những cái bọng mưa sắp bục vỡ ra. Hối hả kê bộ ván ngựa trước chánh điện … Tiếp tục đọc
Những người chết bâng quơ Tản văn Nguyễn Ngọc Tư
Những người chết bâng quơ Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Bữa đó trời chiều mát mẻ, trên đường đón vợ về, có đứa nhỏ chạy băng ra níu đầu xe và thảng thốt kêu ba ơi ba, con nhớ ba. Tất nhiên bạn đổ quạu xô nó ra, nạt ê mầy tính móc túi … Tiếp tục đọc
khói nắng – Nguyễn Ngọc Tư
khói nắng Nguyễn Ngọc Tư Chị vợ nói nấu nướng đã xong rồi, chừng nào muốn cúng thì kêu người trong bếp dọn ra. Anh ngóng ra con đường vắng ngắt chạy vắt ngang nhà, kêu chờ thêm chút nữa, “còn sớm…”. Giọng anh lẩy bẩy, vì cái vạt nắng sáng xiên vào hàng … Tiếp tục đọc
Khoảnh khắc của hoa quỳnh Tản văn Nguyễn Ngọc Tư
Khoảnh khắc của hoa quỳnh Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Tôi đưa nhóm bạn về trảng sen chơi. Mỗi lần quay lại là thêm một lần thở phào nhìn thấy sen kia súng nọ, cây cỏ ấy vẫn còn nguyên đó. Nước vẫn trong veo, hết mùa sen thì đến lượt mây trời nở. Quang … Tiếp tục đọc
Ba đồng một mớ mộng mơ – Nguyễn Ngọc Tư
Ba đồng một mớ mộng mơ Nguyễn Ngọc Tư Khi bước qua cái cửa xiêu của căn nhà xiêu, khi mắt chị còn chưa quen với cái không gian tối tăm bên trong nhà, cái mà chị nhìn rõ nhất là ánh mắt sáng quắc của thằng bé. Nó nằm cong queo trên giường, … Tiếp tục đọc
Rừng bần – Nguyễn Ngọc Tư
Rừng bần Chiếc ghe máy đi chậm rãi trên lòng rạch đang buổi nước ròng. Hai ông cháu chủ ghe làm tôi nhớ cái truyện Rừng mắm của Bình Nguyên Lộc, dù ở đây nhiều bần, ít mắm. Thằng nhỏ đen thui, da mốc cời trên mình chỉ dính cái quần cộc, nằm gối … Tiếp tục đọc