Đời có thật như mặt trời mọc lặn thơ Ngã Du Tử

 Đời có thật như mặt trời mọc lặn   Ngày đã đi qua là xa mãi Ném hoàng hôn vùi lấp vào đêm Ngươi không thật – ắt là gian dối Với tấm lòng thành, tôi tin em   Cái thuở đêm đen từng nói ngày Xa rồi đã cách một đường bay Mùa xanh … Tiếp tục đọc

CƠN GIÓ CHIỀU thơ Ngã Du Tử

  CƠN GIÓ CHIỀU Cơn gió chiều chợt ùa về rất vội Thổi vào ai làm dịu mát thịt da Làm sao mát cả tâm hồn đã cũ Bến tình xa lạnh lẽo suốt quan hà   Gió vẫn thổi từng hồi qua ô cửa Lạnh lùng sao phong kín tự lâu rồi nghe thao thức bao … Tiếp tục đọc

TAN TRƯỜNG VÀ MÂY CON ĐƯỜNG thơ Ngã Du Tử

TAN TRƯỜNG VÀ MÂY CON ĐƯỜNG Thời học sinh đệ nhị cấp Tiếng trống tan trường áo dài tha thướt nhịp đều em bước làm mây con đường một thời lượt gương từng góc sân trường rộn ràng thơ mộng bên đời chân phương lòng nhẹ tênh thôi xanh như da trời soi màu hy … Tiếp tục đọc

HẠT Ý THỨC thơ Ngã Du Tử

HẠT Ý THỨC   Chiều chầm chậm Len vào hồn Thơ nảy mầm Trổ hoa thơm   Đời mơn mởn Sẽ lên xanh Thân lá cành Lên tươi tốt   Hạt ý thức của tôi ơi như mặt trời dâng nguồn sang   trong xán lạn của vinh quang có dáng ai theo vạn dặm … Tiếp tục đọc

THEO EM VỀ CÙNG ĐOÀN TÀU

THEO EM VỀ CÙNG ĐOÀN TÀU   Con tàu cũ còn sức cùng lực kiệt Lướt mòn đường ray gần trăm năm thân phận gắng đưa nhanh bao khách lạ ngựợc xuôi về ga cuối hành trình nghe đã mõi tiếng tàu kia quen lắm những phố làng thương nó quá lẽ thường là ngơi … Tiếp tục đọc

Màu hoàng hoa xuân thơ Ngã Du Tử

Màu hoàng hoa xuân   Ngày cứ mãi trôi theo dòng sông bạc Như cơ hồ đánh đố với người thơ Mơ trùng dương dậy sóng giục giang hồ Đêm kỳ dịu – em cung trầm suy niệm Đời trước mặt thơ ngọc ngà tương tiến Bứơc thăng hoa ngày đơm sắc hương lòng Sợi … Tiếp tục đọc

DON QUÊ* thơ Ngã Du Tử

DON QUÊ* Ngã bóng xế cơn gió chiều quạnh vắng Đôi vai gầy một quang gánh don Tiếng rao vang vọng vào con phố Nhịp bàn chân theo bước thật giòn ồ, lâu lắm tô don quê trước mặt khói hương bay thơm ngát cả tâm hồn thời trai trẻ  thêm lần tái hiện dáng … Tiếp tục đọc

TRẦM TÍCH XUÂN thơ Ngã Du Tử

TRẦM TÍCH XUÂN Ba mươi năm trăng mọc một phương những ngôi sao thần dân không đổi ngôi mặt trời chẳng bình yên soi rọi lòng người man man như tơ trời đường nhân thế trăm ngàn bất ổn vết bầm hằn lên mỗi lương tri chỉ có Em mùa đông đến lại đong đầy … Tiếp tục đọc

Viết ở quán ven đường thơ Ngã Du Tử

Viết ở quán ven đường Thành phố chiều nay về thật chậm Bên đường quán cóc nhắp men đời Đắng cay gom cả vào xương máu Ngọt mật thềm hoang mãi rong chơi Đìu hiu góc phố chờ ngủ muộn Có gã giang hồ thao thức xem Giá như đêm ấy là của tớ Cầm … Tiếp tục đọc

thân phận thơ Ngã Du Tử

thân phận Lấy thi tứ vá nổi buồn đã lũng để mai sau quên hết những điêu tàn khi bình minh trở mình phía hoàng hôn có lũng loáng bên kia hởi những trường hà giăng giăng bao lãnh địa có nhớ rằng dấu chiến tích hào quang hay mãi trôi con dòng vô tích … Tiếp tục đọc