NHẮC CHÁU CON – Thơ Ngã Du Tử

NHẮC CHÁU CON Cháu ơi, Nắng đã rọi qua ngàn khe lá Dậy cháu ơi vào lớp, đến trường Học để biết mình con dân nước Việt Được là người mai phụng sự quê hương Ông kể cháu nghe câu chuyện Hùng Vương Vì Đại Việt quyết lòng gìn giữ nước Bọn phương bắc hung … Tiếp tục đọc

BÂNG KHUÂNG – Thơ Ngã Du Tử

BÂNG KHUÂNG Ghềnh thác lặng sau trận cuồng nghiêng ngã Tím không gian, cơn lốc hạ trêu ngươi Quãy phong trần oằn nặng thiếu bốn mươi Cơ hồ ánh nắng chiều đốt đời lên muôn điệu Mỗi sự đổi thay muôn ngàn cái hiểu Niềm suy tư dang rộng cánh sông hồ Sóng cuồn cuộn … Tiếp tục đọc

HUYỀN THOẠI – Thơ Ngã Du Tử

HUYỀN THOẠI   Em huyền thoại gõ thời gian Ai tìm em cái bóng tàn giấc mơ Phồn hoa chẳng có bao giờ Trăm năm mỏi cánh bơ vơ lạc đường DẠO KHẮP SÔNG HỒ   Chữ tình lỡ đặt xuống đôi vai Được thất trăm năm tiếng thở dài Mênh mang đất nước ngàn … Tiếp tục đọc

LỜI CỔ THÁP – Thơ Ngã Du Tử

LỜI CỔ THÁP Đêm hoang tàn ánh đèn vàng chao đảo Tiếng côn trùng rã rich suốt canh thâu Ôi đêm dài với chuổi ngày nhung nhớ Nước non Chàm oanh liệt thuở xưa sâu Ta hùng dũng với láng giềng phương Bắc Nấy Bắc phương, nào một dãi phương Nam Ngọn đuốc sáng sá … Tiếp tục đọc

TÂM HUYẾT – Thơ Ngã Du Tử

TÂM HUYẾT Mặt trời ngã vào bóng đêm hấp hối Ta mắt đăm chiêu nhìn về phía biển Đông Chân trời xa kỳ ảo sắc màu hồng Mây lớp lớp tung cánh diều gió lộng Cái y nguyên vượt qua miền quá khứ Thành ngàn sông tụ về biển âm vang Mọi sự thực được … Tiếp tục đọc

VỆT LẠ TÀI HOA Tưởng tiếc thi sĩ Bích Khê – Thơ Ngã Du Tử

VỆT LẠ TÀI HOA Tưởng tiếc thi sĩ Bích Khê Một vệt lạ tài hoa Vụt sáng trên vùng trời thi ca Rồi chợt tắt Muôn người còn tưởng tiếc Là tượng trưng Là siêu thực Bay qua nền văn chương Việt lung linh Dội vào muôn phương Hóa thành sắc màu ảo diệu Mở … Tiếp tục đọc

TÌNH THẦY NGHĨA TRÒ – Ngã Du Tử

TÌNH THẦY NGHĨA TRÒ Đã bao mùa đi qua, không biết hàng phượng vĩ trước sân trường đối diện với nhà nó mấy mùa trổ hoa làm đỏ rực cả vòm trời trước mặt mỗi khi dàn đồng giao của các chú ve sầu trổi lên giai điệu vui tai cho cả dãy phố. Sau … Tiếp tục đọc

LỘI DƯỚI ĐƯỜNG TRĂNG

LỘI DƯỚI ĐƯỜNG TRĂNG Chiều xuống vội phía hoàng hôn cúi mặt ai treo mảnh trăng trên đầu non màu ánh sáng dịu kỳ vằng vặc Bức tranh quê toát lên rực mảnh hồn. Tay nắm chặt nghe đêm ngàn lau lách Lời trần tình loài dế giục trong đêm Một tấc dạ cùng lòng … Tiếp tục đọc

ĐỢI NHAU BÊN TRIỀN SÔNG MẸ – Thơ Ngã Du Tử

ĐỢI NHAU BÊN TRIỀN SÔNG MẸ Tiếng thở Mẹ dài theo bao năm tháng lối con đi ấm áp tấm thân gầy? đêm rùng mình cựa thức tháng heo may đôi mắt nhớ mùa xưa vừa ráo lệ Sẽ về đâu tháng ngày dài thanh thế nấu nung gan giấu kín một cung buồn chuyện … Tiếp tục đọc

Hồng Sơn Liệp Hộ Phú – Du Phong Trần Ngọc Chí

Hồng Sơn Liệp Hộ Phú Kỷ niệm 250 năm ngày sinh và 195 năm ngày mất của Ðại Thi Hào Nguyễn Du (03/01/1766 – 18/09/1820) Dòng tộc nho phong Gia môn thế phiệt Khí thiêng Hồng Lĩnh hun đúc nhân tài Nguồn mạch sông La ươm mầm hiệt kiệt Nhớ người xưa: Nức tiếng thơm … Tiếp tục đọc