Cô liêu – Thơ Hàn Mạc Tử
Cô liêu Gió lùa ánh sáng vô trong bãiTrăng ngập đầy sông, chảy láng laiBuồm trắng phất phơ như cuống láLòng tôi bát ngát rộng bằng hai Tôi ngồi dưới bến đợi nường MơTiếng rú ban đêm rạn bóng mờTiếng rú hồn tôi xô vỡ sóngRung tầng không khí, bạt vi lô Ai đi lẳng … Tiếp tục đọc
Cô liêu – Thơ Hàn Mạc Tử
Cô liêu Gió lùa ánh sáng vô trong bãi Trăng ngập đầy sông, chảy láng lai Buồm trắng phất phơ như cuống lá Lòng tôi bát ngát rộng bằng hai Tôi ngồi dưới bến đợi nường Mơ Tiếng rú ban đêm rạn bóng mờ Tiếng rú hồn tôi xô vỡ sóng Rung tầng không khí, … Tiếp tục đọc
Đây thôn Vĩ Dạ thơ Hàn Mạc Tử
Đây thôn Vĩ Dạ Sao anh không về chơi thôn Vĩ? Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên. Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió, mây đường mây, Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay… Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó, Có chở … Tiếp tục đọc

