ĐÓN XUÂN – Nguyên- Lạc
ĐÓN XUÂN
.

Lữ khách đón xuân pha ấm trà
Tìm mùi hương cũ từng thiết tha
Nhớ về một thuở thân thương đó
Tuyết lạnh ngoài song cắt thịt da
.
Cô lữ đón xuân nhắp tách trà
Đâu mùi hương cũ? Chỉ phôi pha!
Bao năm rồi đó xuân xa xứ
Xuân của người ta! Riêng xót xa
.
Viễn xứ đón xuân đắng tách trà
Quê hương vời đó có nhớ ta?
Cố nhân. Cố lý. Thương nhớ lắm
Xuân có gì đâu? Mắt lệ nhòa!
.
TRÀ ĐỘC ẨM NGUYÊN XUÂN
.
Đón năm mới pha ấm trà xuân
Trà độc ẩm cũng đủ tam tuần
Nhất Đế, nhị Bà, tam Bình Dân
Không bè bạn nhắp trà trầm mặc [*]
.
Vui thì khóc, buồn cười đâu khác
Ta cười khan vì thấy lòng buồn
Sáng nguyên xuân độc ẩm tam tuần
Cười rồi khóc, khóc cười cho đủ
.
“Cùng một lứa bạn, ta một lũ
Lận đận đời số kiếp lưu vong”
Xuân tha hương lữ thứ buốt lòng
Bờ sinh tử ai còn ai mất?
.
Sáng nguyên xuân nhắp trà cô độc
Hương trà thơm sao mắt lại cay?
Cuộc bể dâu … người có thở dài?
Trà độc ẩm… ngoài song tuyết đổ!
…………………
Giải thích:
[*] – Trà độc ẩm: uống một mình, gọi là U (trầm mặc); hai người đối ẩm thì gọi là Thắng (vui tươi); ba người cùng thưởng ẩm thì gọi là Thích (là thân bằng, vui buồn có nhau)
– “Trà tam tuần” (3 lần pha trà -3 lần cho nước nóng vào ấm trà. Lần rữa trà không được kể). Theo nguyên tắc Quân Sư Phụ: Nước thứ nhất được gọi là Hoàng Đế trà ; nước thứ hai là Lão Bá trà, tức là cha mẹ ông bà, hay thầy giáo, người mình kính trọng; nước thứ ba gọi là Bình Dân trà.
.
Nguyên Lạc