SÔNG THÌ QUÁ SÂU – Chu Vương Miện
SÔNG THÌ QUÁ SÂU
cvm
–
cầu thì quá cao
dòng nước đen hơn mực tàu
tàu hỏa 1 ngày
qua vài bận
nhà ga ở ngay chân đồi cát
khói xe lửa bay
gio thổi cát bay
dẫy Trường Sơn ở cạnh ngay đây
ngày ngày qua Ái Tử
vừa qua Hiếu Giang
mảnh đất cằn
dăm chuyến đò ngang
từ Nhan Biều
–
anh giầu uống nước trà
anh sang uống cà fe
anh nghèo chơi nứơc lafontaine
thứ lớp người
có kẻ quan có kẻ thầy
có kẻ bán bánh giò
có kẻ bán bánh giầy
có kẻ bán vé số
có kẻ đi bằng 2 tay
TẠI SAO SAO
chu vương miện
*
chả bao giờ hỏi tại sao ? giòng sông chẩy
em không đi làm công nhân viên
mà lại múa đôi gái nhẩy ?
và em cũng chả cần phải trả lời ?
có người mù cả 2 mắt mà lòng vẫn thấy
có người sáng 2 mắt mà mù lương tâm
bao nhiêu thời đât nước tối om om
dù vẫn có điện sáng choang neon thắp sáng
đừơng vẫn thẳng boong mà người loạng quạng
quốc lộ có bắc nam hương lộ có đông tây
mà lắm mô lắm đèo lắm đoạn
chả có đoạn nào giống đoạn nào ?
70 năm toàn là giấc chêm bao ?
y thi hào Tản Đà ngồi nhậm rượu
rượu vào lời ra trà tàu thuốc điếu
bao nhiêu ước mơ ôm gọn vào lòng
mở mắt ra 4 cõi minh mông
làm cụt hứng cho anh chàng Nguyễn Bính
10 năm leo rừng 10 năm làm lính
làm Vệ Quốc Quân cách mạng cách màng
ăn bắp luộc mơ mãi bắp rang
10 năm đốt đuốc nhìn không thấy ?
đa tài đa năng đời bị gậy ?
xin dừng hỏi tại sao ?
vẫn chỉ là như thế đấy ?