SÓNG NỔI thơ Chung Thủy
SÓNG NỔI
Tiếng gọi làm đau nhói trái tim
Từ lâu ta đã cố tìm quên
Xót xa đưa tiễn tình sau cuối
Thầm lặng chôn sâu những muộn phiền
Người gọi…cho ta thoáng thẩn thờ
Dường như sóng nổi giữa hồn thơ
Niềm riêng lắng đọng trong tiềm thức
Chợt vở òa theo nước mắt rơi
Vương vấn sầu nhung nhớ cố nhân
Hoàng hôn lá úa rụng bao lần
Đếm từng vệt nắng chiều run rẩy
Thương cảnh biệt phòng lạnh gối chăn…
Tiếng gọi càng gợi thêm đắng cay
Người khơi chi nỗi nhớ đong đầy
Cô đơn héo hắt buồn ly biệt
Nghe sóng lòng trổi khúc biệt ly
Chung Thủy