CẬN TẾT – chu vương miện
CẬN TẾT
chu vương miện
*
cuối năm cận Tết lại nằm đau
vợ già đi chợ ở đâu đâu ?
con trai nơi xa chưa về kịp
mỏi cả chân tay nhức cả đầu
năm Dê thấy ảnh dê trên báo
chỉ thấy 4 bề chó sủa gâu
mèo sóc chạy qua rồi biến mất
qua hàng rào rồi lặn mất tiêu
bạn bè thân thiết chả còn ai ?
anh em kẻ bắc kẻ đông đoài
phương nam ta chỉ nằm chỏng gọng
đì đẹt pháo mừng đốt rát tai
Nam Quốc sơn hà Nam Đế cư
trên non toàn 1 lũ bú dù
vượn trắng đen tay dài đua nhau nhẩy
dưới này Tết đả đến rồi ư ?
những vị thơ hay lên trời cả
nào Tản Đà Nguyễn Bính Hữu Loan
nào Trần Dần Phùng Quán Lê Đạt
giờ toàn vai cày cổ bừa lác lác xàm xàm
nhà văn nhà thơ tròn hơn hòn bi
thứ bằng thủy tinh thứ bằng chì
sản xuất khác nơi nhưng cùng 1 dạng
đứng san sát nhau 1 lũ ù lỳ
đọc thơ câu đầu biết câu kết
đọc văn trang đầu biết hết trơn ?
thành phẩm cứ y sâm bảo lượng
đã ngọt rồi lại thên đường
thế sự bây giờ dầu sôi chảo rang
nằm đau chờ dê cụ kéo màn
năm mới không mèo thì lại chó
lại thêm niên nữa khó khăn chung ?
LÁ RƠI XUỐNG ĐẤT
chu vương miện
–
con cá bơi dưới nước
con chim lưng từng trời
con người bám mặt đất
dòng sông cứ vậy mà trôi
đàn trâu trên đồng cỏ
sáo diều bay từng không
vi vu từng điệu nhạc
đồng lúa trổ đòng đòng
–
xưa sau vẫn như thế
cuộc sống cứ xoay tròn
hết chuyện sông cùng núi
rồi chuyện nứơc và non ?
cái gì mất đã mất ?
cái gì ? còn lại vẫn còn ?
biết bao mối tình lớn ?
biết bao mối tình con ?
đẻ sót lại 1 mối tình còm ?
–
lá rơi xuống đất gió thốc lá bay
con ruồi con chim có 4 cánh 2 cánh muốn đậu
muốn bay tùy thích ?
mây trời bay ngang bay dọc
ngừng không đặng
muốn bay không xong
tùy duyên gió thổi
–
đường trải toàn viên đá cuội trắng
dây hồng leo hoa vàng
ngôi mộ hoang nằm đó
ta ngồi ngóng chiều nghiêng
cùng 1 vòng nhật nguyệt
sinh diệt và sinh tồn
cỏ vẫn xanh mầu cỏ
bình minh và hoàng hôn
mộ bia phai mầu đá
hoa nở trọn thời gian ?
mới thốt lời ca đó
giờ đã xa muôn trùng
–
hiện tượng là vô ngã
sự vật là vô thường
buổi sáng hoa bụp nở
buổi chiều hoa bụp tàn
ngàn xưa là vậy vậy
khởi thủy là chữ duyên
nơi Hà Nhai vãn độ
neo đó 1 con thuyền
nhổ neo về bến giác
nước do dự ưu phiền ?
bao si mê sân hận
theo gió lộng từng cơn
vũ trụ là vô ngã ?
thân ta là vô thường
–
đế vương khanh tướng[ công hầu bá tử nam]
tổng thống tổng bộ trưởng thứ trưởng
chủ tịch ủy viên chết xuôi tay ?
trên bệ thờ leo lét
nén nhang bát nước 2 dẫy đèn cầy
thế ra lại thua con cà cuống ?
chết đến đít còn cay ?