Thơ Tình Chùm Số 1.133 Tạm !!!
Thơ Tình Chùm Số 1.133
Tạm !!!
Nắng gío vi vu thổi bụi trần
Cành sen gợn nước ánh hoa vân
Dừng chân Lãng Tử bên hồ cạn
Hỏi kiếp phù sinh mấy vạn lần
Cõi tạm dân gian bao khổ ải
Trả vay nghiệp quả chớ tần ngần
Hành trang trút bỏ buồn chi nữa
Phật quốc mừng vui hỡi thế nhân !
Huệ Quang và Lu Hà
Chiều Buồn Sứ Lạ
cảm xúc nhạc Lê Hoàng Long: Gợi Giấc Mơ Xưa
Chiều buồn gợi giấc mơ xưa
Một thời đắm đuối em chưa lấy chồng
Hoài thương ngày tháng ngóng trông
Bướm hoa dan díu nắng hồng ban mai
Thẹn thùng hứa hẹn tương lai
Tào khang kết bái hương lài thoảng bay
Trăng non ẻo lả men say
Nào ngờ giông tố đứt ngay tơ lòng
Sang ngang nước chảy xuôi dòng
Thuyền ai đóng ván còn mong mỏi gì ?
Lạy từ cha mẹ em đi
Bên tình bên hiếu thị phi chợ đời
Ngăn sao giọt lệ tuôn rơi
Tha phương đất khách quê người anh ơi !
Dở mê dở tỉnh khóc cười
Phấn son ướt má chơi vơi nửa hồn
Núi đồi phấp phới cánh chuồn
Cuốc kêu bìm bịp sóng cồn biển dâng
Cố hương phượng vĩ bâng khuâng
Luân hồi chuông đổ mấy tầng không gian…!
*Nguyên tác: Gợi Giấc Mơ Xưa
29.8.2018 Lu Hà
Hạt Bụi Trần Ai
cảm xúc nhạc Sơn Hạ: Cát Bụi Tình Đời
Ai cũng phải xương tan thịt nát
Cuộc bể dâu chua chát lắm thay
Tuổi buồn đá cũng đắng cay
Ngậm ngùi tro tím khói say linh hồn
Lòng day dứt nụ hôn dang dở
Bướm hoa tàn cây cổ thụ khô
Chập chờn đom đóm nhấp nhô
Đại dương sóng vỗ san hô đá ngầm
Đầy trí trá gian dâm kế hiểm
Lừa lọc người mưu chiếm lợi quyền
Bon chen chia chác bạc tiền
Trắng đen lẫn lộn đảo điên nhân loài
Hạt bụi đỏ chông gai oan nghiệt
Vấn vương hoài tha thiết yêu thương
Chôn rau cắt rốn cố hương
Bơ vơ sầu tủi tha phương xứ người
Kèn trống giục mưa rơi nuối tiếc
Mảnh khăn tang bữa tiệc chia ly
Tiễn đưa phố xa kinh kỳ
Vùi chôn kỷ niệm âm ty não nùng
Thế là hết lạnh lùng nấm cỏ
Chẳng mang theo huyệt mộ giàu sang
Trở về cát bụi thênh thang
Mình trần thân trụi bẽ bàng như nhau !
*Nguyên tác: Cát Bụi Tình Đời
23.8.2018 Lu Hà
Màu Hoa Phượng Vĩ
cảm xúc nhạc Nguyễn Văn Đông: Sắc Hoa Màu Nhớ
Cứ mỗi độ ve sầu tu hú
Bản đồng ca nhắn nhủ lòng tôi
Sắc hồng phượng vĩ bồi hồi
Hồn theo vận nước nổi trôi sông hồ
Mùa tươi thắm nhấp nhô ong bướm
Xác pháo vui thấm đượm miền quê
Hành quân dặm nẻo sơn khê
Chiến khu tranh thủ dãi dề nắng mưa
Gửi sông núi tình chưa trọn vẹn
Con nai vàng đến hẹn lại đi
Đời ai như cánh chim di
Lá rơi xào xạc thầm thì trúc mai
Thuyền tình ái tương lai vô định
Giấc mơ nào lên đỉnh thiên thai
Đường trần sao lắm chông gai
Gió ru biển khóc hương lài thoảng bay
Bao thương nhớ đắng cay vùi dập
Lối thu xưa khỏa lấp mất rồi
Xóm nghèo một trái tim côi
Tháng năm chờ đợi xa xôi cuối trời…!
*Nguyên tác: Sắc Hoa Màu Nhớ
29.8.2018 Lu Hà
Thu Tàn Lá Rụng
cảm xúc nhạc Công Thành: Bông Mù U
Cuối xuân gió thổi vi vu
Tiếng ve nức nở điệu ru vẳng sầu
Dáng em tha thướt nhịp cầu
Mù u che nắng trâm bầu xốn xang
Nhớ thương bông trắng nhụy vàng
Bơ vơ cánh bướm tiễn nàng sang ngang
Tình anh nuối tiếc muộn màng
Lấy chồng trả hiếu ngỡ ngàng mẹ cha
Cù lao chín chữ xót xa
Cuốc kêu khắc khoải canh gà lẻ loi
Sông quê cá nước mặn mòi
Đại dương cách trở trăng soi dặm trường
Nỡ nào dời bỏ cố hương
Chôn rau cắt rốn tha phương sứ người
Mảnh mai bồ liễu chơi vơi
Kim tiền bạc mệnh chân trời xa xôi
Mười hai bến nước nổi trôi
Lục bình hoa tím khóc đời quạnh hiu
Câu ca ai hát buồn thiu
Thu tàn lá rụng liu điu kiếp nghèo…!
*Nguyên tác: Bông Mù U
24.8.2018 Lu Hà
Ngọn Bát Phong
viết tặng Huy Đức
Ngọn bát phong cuồng ngông điêu đứng
Thần Sấm kia vẫn vững như đồng
Xôn xao thiên hạ ngóng trông
Tinh thần chống cộng con rồng cháu tiên
Bao thập kỷ đảo điên náo loạn
Hồ ly tinh mưu bán giang san
Cha già dân tộc dối gian
Hoa Nam tình báo lường gàn dân ta
Lũ chúng nó ma tà ác quỷ
Bầy việt gian quỵ lụy thiên triều
Tuyên truyền liềm búa cú diều
Miền Nam giải phóng tiêu điều nước non
Nghe nức nở héo hon lòng mẹ
Bốn nghìn năm nhỏ bé cọc còi
Âu Cơ nước mắt mặn mòi
Đàn con chẳng lớn miệng hoi sữa buồn
Bởi bốn triệu cáo chồn ngu dại
Đảng vô thần đực cái bon chen
Kiêu binh dư luận viên hèn
Ôm chân hán tặc cựa kèn tranh ăn
Phải tìm diệt chó săn nô lệ
Vạch mặt Hồ thể chế ác nhân
Tấm lòng yêu nước thương dân
Cùng chàng Huy Đức dấn thân hiểm nghèo
Nghe gió thổi cheo leo đỉnh núi
Tám cơn giông tàn lụi biển đông
Chín mươi triệu trái tim hồng
Bắc Nam một giải dòng sông thái hòa
Đảng cộng sản điêu ngoa xảo trá
Hồ Chí Minh lèo lá buôn dân
Tập đoàn bán nước ngu đần
Đậc khu kinh tế hiến dần Việt Nam.
30.8.2018 Lu Hà
Tôi viết bài thơ này tặng bạn Thần Sấm Sét Huy Đức vì tôi đã được nghe vài băng clip của Huy Đức. Tôi rất ngưỡng mộ tấm lòng yêu nước, dù cho Huy Đức là con lai, một nửa dòng máu Việt, nửa kia là của người Mỹ. Tôi tự hổ thẹn mình thuần Việt, chánh hiệu con nai vàng của tổ phụ Hùng Vương, xa hơn là con cháu ông Lạc Long Quân và bà Âu Cơ trong tác phẩm văn học Lĩnh Nam Chích Quái nghe nói của Trần Thế Pháp ?
Thiết tưởng tôi cũng nên giải thích sơ qua ý nghĩa của bài thơ. Chúng ta đang đứng trước thảm họa diệt vong, không phải tất cả do ông thiếu tá Hồ Quang, hay ông Hồ Tập Chương giả mạo thành Hồ Chí Minh gì đó với hồ sơ của Nguyễn Tất Thành chết từ đời tám hoánh nào rồi, hay tình báo Hoa Nam gian trá , Mao Trạch Đông xảo quyệt, tập đoàn mafia Trọng, Ngân,Phúc manh tâm bán nước.
Những cái đó cũng là nguyên nhân quan trọng, nhưng nguyên sâu xa theo tôi nghĩ là do tính cách của ngươi Việt rất thích nghi cam chịu làm thân nô lệ trâu chó cho ngoai bang.
Thời ông Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu với phong trào Đông Kinh Nghĩa Thục học theo nhà cach mạng vĩ đại Tôn Trung Sơn bên Tàu lập nền cộng hòa sơ khai: Dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc. Các cụ nhà ta thì khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh.
Tất cả đổ lỗi cho dân trí thấp, nên con cháu bây giờ cũng có lòng yêu nước thương nòi từ các cô Lisa Phạm, Anh Chi, Đoàn Thùy Dương, Mã Tiểu Linh, Huỳnh Thục Vy, Cát linh, Lâm Ngân Mai vân vân và vân vân… Các cô là con cháu bà Trưng bà Triệu cả đấy mà cứ lao nhao đòi khai dân trí, phổ biến hiến pháp.
Tôi thì nghĩ khác, không phải dân trí thấp là cái nguyên nhân mất nước mà đồng ý với nhận xét của học giả Phan Khôi, Trần Trọng Kim hay thi sĩ Tản Đà, dám nói thẳng cái tính xấu của người Việt mình tham lam, khôn vặt, ích kỷ không muốn ai hơn mình, từ chuyện làm một bài thơ, đấu tranh dân chủ, thích lắm Funny, thích lắm người like, tôn vinh thánh nữ thánh nam, anh hùng chống cộng, thánh tử đạo, thích ăn diện quân phục tướng tá sĩ quan thời miền Nam cộng hòa. Một dân tộc như vậy thì tôi đố ai khai dân trí nổi, chỉ trừ khi nước Tàu có đại loạn chia năm sẻ bảy, hay Đài Loan cho phá đập Tam Hiệp, hay ông tổng thống Donal Trump bao vây kinh tế cấm vận cho nước Tàu sụp đổ? Hay chờ đội quân tinh nhuệ của ông thủ tướng Đào Minh Quân, thủ tướng Trần Dần, thủ tướng Quang gì đó về giải phóng cho ?
Dân ta sắp chết cả nút mà vẫn hy vọng hão huyền, đấu tranh thì tranh cãi ỏm tỏi bất bạo động hay bạo đông như đồ dở hơi. Tùy cơ tùy tình hình mà làm chứ,
Tự do không thể hưởng miễn phí cho không, nếu còn hèn nhát lười biếng và sợ đổ máu.
Đã đến lúc tất cả mọi người dân Việt Nam phải thức tỉnh trưởng thành như người lớn đừng như trẻ nít mơ màng chiếc bánh chưng to kinh khủng để tạ ơn bà Loan đã sinh ra ông Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Sinh Cu sau đổi là Nguyễn Sinh Cung. Vậy dân tộc Hẹ bên Tàu cũng phải làm chiếc bánh chưng lớn hơn để tạ ơn mẹ ông Hồ Tập Chương chứ? Ông Hồ Chí Minh là của chung hai nước Tàu và Việt Nam. Vậy có phải là nực cười lố bịch không?
Tôi không có thời gian để bình giảng từng câu từng chữ của bài thơ viết tặng Huy Đức, có gì không hiểu thì các bạn trẻ hỏi sư phụ google và giải thích cho cha mẹ ông bà hiểu.
Cám ơn !