Tương Tư Vương Vấn thơ Lu Hà

Lục Bát Tâm Tư Chùm 71

 

Tương Tư Vương Vấn

 

Xôn xao ngây ngất nắng trào

Chập chờn hoa lá bướm đào vờn quanh

Ngẩn ngơ trái mọng vườn xanh

Nụ cười chan chưá chân thành ban mai

 

Đêm qua trằn trọc canh dài

Sáng nay thổn thức mãi hoài hồn thơ

Đào nguyên lạc lối bơ vơ

Thuyền tôi mất lái bến bờ nào đây…?

 

Ưu phiền lưu lạc đắng cay

Bỗng đâu trước cưả đắm say hương tình

Trúc xinh em mọc bên đình

Cầm ca xao xuyến chúng mình chiêm bao

 

Trôi theo cảm xúc nôn nao

Trong sương ngư phủ nhẹn ngào mờ xa

Đố ai với được trăng ngà

Tình yêu hiểu được bóng tà hoàng hôn..

 

Dầm chân biển cát sóng cồn

Thương đời xa mạc bồn chồn khát khao

Tôi còn khờ dại ngu ngơ

Trắng tinh tờ giấy tôn thờ em ơi!

 

Dạm trường ai vẽ xa xôi

Phiến sầu biền biệt chân trời biển khơi

Nhạc vàng thánh thót chơi vơi

Tương tư vương vấn nào nơi chốn về…!

 

thơ cảm tác khi đọc bài” Vì Sao” cuả Xuân Diệu

25.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Chúc Mừng Anh Chị Thanh Hoàng

 

Phương phi đạo mạo rể hiền

Bên cô dâu trẻ hồn nhiên đoá hồng

Mary con út lấy chồng

Hai bên nội ngoại quê hương dạt dào

 

Trước cây thánh giá nghẹn ngào

Trăm năm hạnh phúc bể trào sóng ngân

Bình an trong cõi nhân gian

Hành trang theo Chuá bước chân dặm trường

 

Phúc âm vang vọng thiên đường

Chân kinh cầu nguyện tình thương nhân loài

Áo dài chúm chím làn môi

Xôn xao bàn tiệc nụ cười hân hoan

 

Chúc Anh Chị được vẹn toàn

Ôm đàn cháu ngoại kết đoàn hát ca

Chiên lành con Chuá bao la

Trời cao xanh thẳm mặn mà thủy chung

 

Răng long đầu bạc non cùng

Thuyền tình sóng ái trập trùng biển khơi

Vượt qua ghềnh thác chơi vơi

Giàu sang nghèo khó trọn đời bên nhau.

 

cảm tác từ bức ảnh ngày lễ thành hôn cuả Mary Ngọc Nguyên

20.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Mộng Hồn Thi Sĩ

 

Mộng hồn theo ngọn gió ru

Vi vu thi sĩ mịt mù nước mây

Mang lòng ràng buộc đó đây

Bến sầu trăm nẻo vơi đầy nỉ non…

 

Sông hồ gợn sóng trào cơn

Dốc bình rượu ngọc lệ tuôn đôi hàng

Vườn thơ ươm hạt muộn màng

Bướm ong dìu dặt bẽ bàng chim kêu…

 

Quầng thâm hiu quạnh sương chiều

Lá vàng rơi rụng tiêu điều hoàng hôn

Mắt sâu ngơ ngác gọi hồn

Trời thu xanh thẳm vương buồn cố nhân…

 

Nghe tim nhịp đập chưá chan

Tiếng mưa thổn thức ưá tràn thế gian

Nuối thương bay bổng non ngàn

Ước mơ đôi cánh tình xuân nhạt mờ…

 

Cây kim bé nhỏ bơ vơ

Chìm sâu đáy biển bến bờ đắng cay

Nam châm sỏi đá bạn bầy

Người thơ lơi lả đoạ đầy năm canh…

 

Trăng lên lay động bức mành

Bồi hồi tỉnh giấc mộng thành khói tan

Nâng niu run rẩy tần ngần

Bao điều ân ái bần thần đôi tay…

 

Vần thơ lồng lộng cuồng say

Sóng tình ngây ngất biển đầy triều dâng

Má hồng tiên nữ lâng lâng

Trong mơ hồn lạc thiên đàng tìm ai…?

 

thơ làm nhân đọc bài ” Cảm Xúc ” cuả Xuân Diệu

22.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Lưu Lạc Về Miền Nam

 

Hai ta lưu lạc phương Nam

Mấy muà mưa nắng âm thầm đắng cay

Xuân về mai nở đào say

Cô đơn lạnh lẽo buồn thay xứ người

 

Chân cầu Tư Mã chơi vơi

Đàn thề văng vẳng tả tơi khinh cừu

Quan quan bến lạ thư cưu

Áo lông rách nát tiêu điều hoàng hôn

 

Nôn nao chí lớn sóng cồn

Áo cơm nặng nợ vương buồn nước mây

Trải qua năm tháng đoạ đầy

Kiếp xưa tìm lại phút giây nỗi này

 

Ván đời thua trắng hai tay

Quê nhà xa lắc mây bay cuối trời

Tâm giao mấy kẻ lạc loài

Chuốc nhau chén rượu rũ cười thâu đêm

 

Tiêu hoang xả láng trăng thềm

Ngày mai bất tận môi mềm đắm say

Bạc màu non nước ai hay

Vẫy vùng hoa thắm buổi này phấn son

 

Dạn dày Nhiếp Chính vẫn còn

Mặc cho băm mặt giận hờn thế gian

Ai thèm nhận xác rưã tàn

Kinh Kha giầy cỏ tấm thân ngông cuồng

 

Chống gươm tay biếu giưã đường

Khay vàng mạt vận bóng hồng chiêm bao

Liêu xiêu bụng đói cồn cào

Thà ngồi giưã chợ kêu gào thế nhân

 

Lạnh lùng mắt trắng tần ngần

Môi thâm đen mặt bần thần ngẩn ngơ

Người sang bên ấy nào ngờ

Nén hương ai thắp nấm mồ cỏ xanh

 

Tiếc chi một cuộc phiêu hành

Chu du góc bể khói thành xương phai

Quyết liều trong cõi trần ai

Giang hồ thử vận canh dài lệ chan

 

Thương ông Nguyễn Bính vô vàn

Động lòng cảm tác trăm ngàn xót đau

Phận nghèo thi sĩ bạc đầu

Hồn thơ tao ngộ ngậm sầu thiên thu!

 

thơ cảm tác nhân đọc bài: ” Hành Phương Nam” cuả Nguyễn Bính

18.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Canh Trường Chiêm Bao

 

Chiều hôm đọc lại chồng thơ

Xót xa tủi hận bơ vơ nghẹn sầu

Thoảng bay sương khói mịt mù

Bóng hình xưa cũ hận thù biển khơi…

 

Cánh buồm ủ rũ chơi vơi

Lô nhô sóng vỗ ở nơi cuối trời

Lá vàng hiu hắt tả tơi

Bạc phơ mái tóc người ơi lại về…

 

Nghiã tình dặm nẻo sơn khê

Ái ân lạnh lẽo vỗ về làm chi

Miệng đời bao tiếng thị phi

Mảnh hồn tang tóc còn gì là xuân…?

 

Ba sinh duyên nợ lưã lần

Công danh ảo vọng nát tan cõi lòng

Bọt bèo trôi nổi theo dòng

Chập chờn đom đóm cánh đồng cỏ hoang…

 

Chuông chuà văng vẳng thinh không

Mưa rơi phiến lá thê lương não nùng

Bể dâu giông tố bão bùng

Canh trường em chịu hãi hùng chiêm bao

 

Thánh kinh cầu nguyện lao xao

Ngẫm mình số kiếp lao đao tận cùng

Đường sang Tây Trúc trập trùng

Đạo tràng lướt mướt núi rừng xa xôi…!

 

thơ cảm tác khi đọc bài : ” Chuá Phật Đâu Chẳng Hiển Linh ” cuả Mai Hoài Thu

16.9.2012 Lu Hà

 

 

Hỏi Thơ

tặng Hoà Đàm

 

Hôm nay em muốn hỏi thơ

Tặng cho bà chị thế nào anh ơi!

Viết sao cho thật bồi hồi

Vưà ăn bánh ngọt vưà cười thuả thuê

 

Mừng ngày sinh nhật miễn chê

Từ nơi bên ấy nhắn về cho em

Thơ sao cho thật êm đềm

Cam lồ suối mát nỗi niềm tháng năm

 

Mặn mà chan chưá tình thâm

Quê hương yêu dấu Việt Nam khôn cùng

Ông bà cha mẹ tưng bừng

Bạn bè họ mạc từng tưng nhạc đàn

 

Chị em đắm đuối nồng nàn

Chồng thơm đôi má muôn vàn thiết tha

Khang trang yên ấm cưả nhà

Con ngoan bụ bẫm la đà trời xanh

 

26.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Mái Chèo Buông Xuôi

 

Thu về nỗi nhớ ngập tràn

Con tim run rẩy trăng ngàn thiết tha

Giọt sầu dĩ vãng mờ xa

Vi vu gió thổi sa đà biển khơi…

 

Thuyền tình sóng vỗ chơi vơi

Có nghe bến gọi tả tơi lá vàng

Ngày buồn ngóng đợi đò ngang

Chuyến thăm nào cũng bẽ bàng bao nhiêu…

 

Thời gian quang cảnh tiêu điều

Từng giây khắc khoải bóng chiều đòi cơn

Mắt nhìn mưa lấp nụ hôn

Nguyện cầu mãi mãi sóng cồn trào dâng…

 

Nào ngờ ong bướm lỡ làng

Cuốn đi ân ái giưã đàng cỏ cây

Sương rơi ngấn lệ chua cay

Ôm đầu tạ tội đoạ đầy hồn tôi…

 

Thu vàng réo gọi xa xôi

Đôi lòng cách biệt buông xuôi mái chèo

Cô liêu thổn thức chân đèo

Phượng rơi cúc nở hắt heo nẻo nào…?

 

cảm tác từ thơ 8 chữ cuả Jackie Lương:” Thu Về Gọi ”

20.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Mịt Mờ Sương Rơi!

cảm tác khi nghe nhạc Ngô Càn Chiếu: Khi Nỗi Nhớ

 

Trong lòng tôi lại nhớ ai

Chiều buồn thổn thức canh dài đêm thâu

Sáng ra tỉnh dậy âu sầu

Gối chăn xô lệch bể dâu đoạn trường…

 

Ngập trời mây gió yêu thương

Đòi cơn khát vọng quê hương mặn mà

Miên man cánh bướm la đà

Đau thương tơi tả cây đa lá vàng…

 

Bồn chồn ngọn sóng triều dâng

Tiếng hồn nức nở dở dang lỡ làng

Vấn vương theo bước bẽ bàng

Thời gian cách trở bóng chàng xa xôi…

 

Chờ mong khắc khoải bồi hồi

Trùng dương xanh thẳm chơi vơi bến bờ

Thuyền tình em dạt ngả nào

Từng thu heo hắt mịt mờ sương rơi!

 

25.9.2012 Lu Hà

 

 

 

Muà Thu Hà Nội

 

Sóng nghẹn ngào dưới cầu nắng nhạt

Áo trắng em da diết lạ thường

Long Biên biền biệt quê hương

Cồn cào rêu phủ yêu thương thuở nào…

 

Dáng lướt mướt chiều thu ảm đạm

Mắt huyền mơ chỉ thắm môi son

Nghe lòng ảo não trào cơn

Lá vàng rơi rụng mưa tuôn bến sầu…

 

Thế là hết phố xưa tha thiết

Nước sông Hồng mải miết về đâu

Thênh thang cồn cát nương dâu

Bắc Nam xa cách cỏ dầu héo hon…

 

Gió lồng lộng lối mòn Phượng rũ

Trên bờ đê bến cũ ai chờ

Sang ngang em bước qua đò

Dòng sông Bến Hải đôi bờ đục trong…

 

Theo Cha Mẹ long đong lận đận

Đất Sài Gòn khổ tận cam lai

Cửu Long sương nhỏ bờ vai

Trái tim rướm máu tuyền đài em mang

 

Bởi lũ giặc Bắc Phương sa đoạ

Giang Sơn thành chiến điạ hoang tàn

Nỗi lòng con gái nát tan

Muà thu Hà Nội chưá chan đôi hàng…

 

cảm tác từ thơ Mai Hoài Thu và tấm ảnh cũ chụp khoảng năm 1954? ” Sóng Tình ”

12.8.2012 Lu Hà

 

 

 

Vẳng Nghe Chuông Đổ Gọi Hồn

 

Hoài Thu hoài mộng ru hoài

Ni non trong gió xa xôi nửa vời

Hoà Đàm nhắn nhủ đôi lời

Ai về Hà Nội thì xuôi cùng thuyền

 

Ô hay một dải thiên nhiên

Sông Hương núi Ngự Tràng Tiền Cổ Ngư

Xôn xao dìu dặt ca trù

Điệu hò lơi lả trăng vưà xuân non

 

Lu Hà thổn thức nguồn cơn

Tình huynh nghiã muội sóng cồn biển Đông

Bắc Nam tao ngộ đoạn trường

Giang sơn Hồng Lạc quê hương lại về

 

Nưả già thế kỷ ê chề

Gió mưa phương Bắc não nề hiểm nguy

Giống nòi bi lụy đoạ đầy

Vành tang nấm mộ đắng cay tủi hờn

 

Vẳng nghe Thiên Mụ gọi hồn

Lênh đênh biển cả Trường Sơn lạc loài

Không nhà không cưả chơi vơi

Than ôi! cho những kiếp đời vong nô

 

Từng đoàn dắt díu bơ vơ

An mày cưả Phật bến bờ trầm luân

Thương cho thập chúng nhân gian

Sinh ra tủi nhục trăm ngàn khổ đau!

 

thơ tặng Hoà Đàm và Mai Hoài Thu

20.9.2012 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bình luận về bài viết này