Thơ Tình Chùm 193 – Lu Hà

Thơ Tình Chùm 193

 

 

Mấy Ngày Tết Ta

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Giọt Sầu

 

Hoài Thu bụ bẫm lên nhiều

Trẻ trung mát rượi yêu kiều thướt tha

Xuân mình hay cuả người ta?

Mây giăng khói phủ xót xa gịọt sầu…

 

Phần năm thế kỷ xa nhà

Xứ người mòn mỏi mái đầu em xanh

Buồn vui lẫn lộn cô mình

Gạt dòng lệ đắng tâm tình biệt trôi…

 

Nhìn về quê mẹ xa xôi

Cali thương nhớ chơi vơi má đào

Đầu xuân nét bút nghẹn ngào

Tiếng lòng nức nở dạt dào biển sâu…

 

Xuân về sợi nắng la đà

Mà Thu lạc lõng đi đâu thế này?

Áo đen quần trắng phây phây

Chợ đời xuôi ngược mấy ngày Tết ta…?

 

21.1.2012 Lu Hà

 

 

 

Nhân Tình Thế Thái

đối thơ giưã Thi Nguyên và Lu Hà

 

 

Nhân Tình

 

Đầu bài Tam Đức, Tứ Ân.

Cuối bài thiên hạ rần rần chửi nhau.

Giữa bài nặng chiũ nỗi sầu.

Cao xanh có thấu điên đầu, vì đâu?!!

 

Tưởng là nhả ngọc phun châu.

Tưởng là lòng chẳng vương sầu thế gian.

Tưởng là được ngắm quan san.

Hoa thơm cỏ lạ, mây ngàn, non cao.

 

Ai đem ngọn gió rì rào.

Gom mây vần vũ, mưa ào ào rơi.

Rét run, quang cảnh tả tơi.

Hoa be bét cánh, trăng rơi mặt hồ.

 

Nhân tình thế thái hư vô.

Thương mình lẻ bạn, hồ đồ tối tăm.

Yêu thơ vương vấn ruột tằm.

Tình ơi sao mãi trăm năm còn buồn.

 

Thi Nguyen. 20.01.2012

 

 

Thế Thái

 

Ồ ra thế nhân tình thế thái

Cứ thì thầm qua lại với nhau

Mặn mà chan chưá bên cầu

Chàng chàng thiếp thiếp giang đầu nỉ non…

 

Hội rồng phượng châu phun ngọc nhả

Toại lòng nhau được cả thế gian

Đỉnh cao muôn trượng quan san

Hoa thơm cỏ lạ trăng ngàn nôn nao…

 

Chớ hờ hững rì rào lơi lả

Gom mây hồng vần vũ gió mưa

Nắng lên ong bướm la đà

Cánh hoa thơm ngát trái đào lâng lâng…

 

Đừng buồn nhé tằm vương tơ rối

Phận hồng nhan la lối làm chi

Gặp nhau trong cõi trần ai

Tình ơi để mãi hương nhài thoảng bay…

 

21.1.2012 Lu Hà

 

 

 

Đoá Xuân Lòng

cảm tác theo tâm ý nàng Trúc Mai Linh

 

Da diết lắm xuân đầy lưu luyến

Kià vườn hoa ong bướm nắng hồng

Biển dâng dào dạt sóng lòng

Bao nhiêu biến động tơ vương nỗi niềm…

 

Cơn sóng hận ưu phiền nhân thế

Trách cao xanh tê tái mãi hoài

Xuân về gợi nhớ bồi hồi

Hàng hiên lã chã tả tơi nỗi sầu…

 

Mưa lất phất chân cầu vương vấn

Nhớ thương thầm lấn bấn lòng em

Lả lơi một nụ êm đềm

Khứ lai còn đọng bên thềm trăng soi…

 

Hạt ươm đó từ bi gieo giống

Đừng phụ ta cay đắng một đời

Nhân tình bạc bẽo như vôi

Chông gai khổ tận luyện tôi nên người…

 

Vượt tất cả biển khơi sóng cả

Gặt quả lành Phật độ chúng sinh

Mừng xuân tươi rói màu xanh

Trao nhau ước nguyện chân thành mai sau…

 

Ý nhạc hoạ trong thư em tặng

Đã bao lần xao động trái tim

Nỗi niềm buộc chỉ chân chim

Trùng dương cánh nhạn mong tìm đến anh…

 

Vầng trán rộng tâm tình tha thiết

Rất đáng yêu mộ Phật nưã kia

Kiếp sau em có đầu thai

Hay về Tây Trúc đường dài xa xôi…?

 

Em chẳng biết tùy thôi duyên phận

Bởi nghiã tình giao hoán châu trần

Lai sinh tái ngộ vô vàn

Trùng trùng điệp điệp biết lần bến nao…?

 

Nhưng ta vẫn gặp nhau trong mộng

Sơi tâm linh tơ vướng bên nhau

Hão huyền hư ảo bơ vơ

Không không sắc sắc khác nào vẫn không?

 

Tình không thật bến sông nhỏ lệ

Chuyện đầu môi chót lưỡi mịt mù

Bận tâm cho vướng khổ đau

Thương cho hồn dại giang đầu tương tư…

 

Tâm lắng đọng như tờ giấy trắng

Không bụi trần xao động ảo danh

Mái đầu con gái xanh xanh

Đầu xuân đôi nét cho anh tỏ tường…

 

18.1,2012 Lu Hà

 

 

 

Đêm Mưa Giận Hờn

cảm tác thơThúy Anh Lâm và Hoa Mai

 

Chút gì sâu thẳm dấu đi

Để anh tìm mãi bồi hồi ngẩn ngơ

Trái tim em để trên bờ

Bồng bềnh hoang đảo mịt mờ sương sa

 

Lang thang sáu nẻo ta bà

Hồn anh thơ thẩn con ma say tình

Xuân về oán trách trời xanh

Muôn hoa đua nở chim cành gió yêu

 

Lòng em tơi tả trăm điều

Một thời vụng trộm yêu chiều còn đâu…?
Tuổi cài hoa tím trên đầu

Bắt đền anh đó chân cầu bến mơ…

 

Thôi còn đợi đến bao giờ

Cho em trẻ lại má đào năm xưa

Đá vàng chi nưã cho thưà

Hàng hiên lã chã đêm mưa giận hờn…!

 

18.1.2012 Lu Hà

 

 

 

Hội Bàn Đào

đáp  lời thơ Thi Nguyên:Lục Bát Vô Đề

 

Thi Nguyên:

“Ghét Huynh duy nhất một câu.

“Toạ sơn quan hổ đấu” đâu mà dòm.!!! Xí!!!

Muội đâu già kén kẹn hom.

Nhưng mà cũng chẳng lom khom làm gì.

 

Đúng rằng nếu phận nam nhi…!

Ngang tàng khí phách, thua gì Huynh đâu.

Nhưng không phải thế là ngầu.

Vì muội cũng biết ưu sầu vu vơ.

 

Muội không thích những vần thơ.

“Màn buông trướng rũ, vật vờ ái ân”.

Mong Huynh đừng có phân trần.

Cái mà tình dục, một lần nưã nghe.!!!!!

 

Những điều tế nhị đừng khoe!.

Tình yêu thì đẹp, phòng the thì đừng!.

Tuy rằng nước lã, người dưng.

Đã là Huynh Muội mong đừng ghét nhau.

 

La Huynh một chút, lòng đau.

Nếu mà Huynh giận, cãi nhau là cùng…

May rằng mình chẳng ở chung

Bằng không sẽ có, người hùng sứt môi..!

 

Từ nay Muội chẳng nặng lời!.

Rầy la Huynh nưã, Huynh ơi đừng khùng…!

Cho dù muội nói lung tung.

Lòng vàng, lời sắt thuỷ chung với tình.!”

 

Lu Hà:

Mồm mép muội như con tép nhảy

Đến huynh đây cũng cáy một hòn

Văn chương rất mực tinh khôn

Muôn vàn ý tứ nguồn cơn giãi bày…

 

Muội giận dỗi bởi lời nói tếu

Cùng Hoài Thu kiệt nữ ở đời

Toạ sơn quan hổ đấu coi

Huynh đuà có thế tức thời thở than

 

Hội thi phú văn nhân hội tụ

Khắp năm châu quần thảo anh hào

Nữ nhi dự yến bàn đào

Lưu Trương Quan mỗ thuở xưa kém gì?

 

Muội không thích lả lơi trăng gió

Buông màn thơ trướng phủ vật vờ

Ái ân hờ hững trong mơ

Mua vui thiên hạ dạt dào trống canh

 

Điều tế nhị mắt xanh biêng biếc

Lưạ vần thơ nuốc tiếc thì đừng

Mặc người nước lã dửng dưng

Đã là huynh muội thì đừng xa nhau

 

Muội la lối lòng đau một chút

Huynh giận gì thắm thiết mà thôi

Cãi nhau chọc tức mà cười

Hữu duyên tương ngộ ở nơi cuối trời

 

Huynh biết tính muội rồi đâu lạ

Đời vô tư thơ phú làm vui

Sân si ham hố chôn vùi

Thênh thang cánh hạc vơi đầy nỉ non.

 

18.1.2012 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bình luận về bài viết này