THỜI CÂU TIỄN Thơ chu vương miện
THỜI CÂU TIỄN
Thơ chu vương miện
–
10 năm nằm gai nếm quả cật
Việt Vương Câu Tiễn quá hận
Ngoài ngày ngày chăn ngựa
Đêm đêm ngủ nằm dưới đất
Lại còn phải bưng bô hốt cứt
& nếm cứt Ngô Phù Sai
Giờ đại công cáo thành
Giang sơn thu về 1 mối
Đầu mũ miện thân choàng long cổn
Bá quan văn võ đứng ngồi lổm ngổm
Vì vua nếm cứt nên nhiễm độc
Mũi lúc nào cũng thối vừa giận vừa tức
Quan thái tể Pham Lãi cảm nhận được
Bèn hái rau chấp
Bắt các quan trong triều phải nhai
Nhai xong
Miệng anh nào anh nấy thối hoắc
Vua thối mũi
Quan thối miệng
Thở ra toàn mùi phân cứt
Nhân buổi tối trời
Tới thăm Văn Chủng giã từ
1 lá thuyền dong duổi vào ngũ hồ
Thoát cái cảnh triều đình cầu tiêu
Thối om cả lên
Thối vỡ mũi
Cũng thôi cũng đành
Công danh phú quí ngộp lặn trong cứt
Trước sau như 1
Cút
–
CHÓ CHẾT
Phụ hoạ với tiêu thổ kháng chiến
Bà con lối xóm
Đốt nhà thiêu huỷ làng mạc
Tản cư
Làng trên xóm dưới
Quận huyện o còn tiếng chó tru
Đã giết tiệt
Để tránh sủa ồn ào
Lộ mục tiêu
Từ đó thôn quê vắng vẻ
Quạnh hiu
O chó sủa gà gáy chim kêu
Tất cả chìm trong hiu qụạnh
Tiêu điều
Chỉ duy nhất có nhà văn nữ Thuỵ An
Dám viết truyện ngắn “ giết chó “
Cvm