Buổi chiều – Thơ Bùi Minh Vũ
BÙI MINH VŨ
Buổi chiều
Em đi theo chồng
Sáng nay anh ngồi ngủ
Trên đám rau muống cỏ hoa ngày không hái
Tóc anh chua gió bỏ đi
Em đứng ngõ sau nhà lạ
Ruột đau chiều vàng
Anh ngồi đôi mắt lửa khét
Em trở mình bôn ba
Qua nhịp cầu cong dấu hỏi
Anh thấy em buồn nôn
Trong căn hầm nhỏ
Cái giỏ nhốt gà nhốt em trong tô phở
Hú vía chỉ một lần
Tăm tối
Em đi theo chồng chiều
Nếu không có sáng nay anh ngồi ngủ
Trên tay đầy xấp lá mồng tơi
Giống mái tóc em
Anh đóng cánh cổng hờ
chỉ còn một tấm áo đường tà
tầm tã nước mắt ngày xưa chưa vá
thơm dĩ vãng cỏ hoa trăng trời ngủ
chỉ còn thoáng đượm đôi mắt em
không có cặp lông mày
thình lình mưa
như tiếng mèo tru tréo
anh biết mình không thể cầm chân
em lại đi
Lần đầu đôi mắt anh mở toang
chẳng thấy bóng em hình em tít tắp
ngày theo chồng
nếu không sáng nay anh ngồi
những con kiến thân tình
những con ruồi nghệ sĩ
cùng hiện ra
sao em lại có buổi chiều
trong giấc ngủ đọt rau muống
anh không thể đứng dậy như đám mây
em yêu, một buổi chiều
buổi chiều này
Em đi…