Phương Xa Thơ Vũ Hoàng Chương
Phương Xa
Nhổ neo rồi thuyền ơi! Xin mặc sóng,
Xô về đông hay giạt tới phương đoài,
Xa mặt đất giữa vô cùng cao rộng,
Lòng cô đơn cay đắng họa dần vơi.
Lũ chúng ta, lạc loài, dăm bẩy đứa,
Bị quê hương ruồng bỏ, giống nòi khinh,
Bể vô tận sá gì phương hướng nữa,
Thuyền ơi thuyền! Theo gió hãy lênh đênh.
Lũ chúng ta, đầu thai lầm thế kỉ,
Một đôi người u uất nỗi chơ vơ,
Đời kiêu bạc không dung hồn giản dị,
Thuyền ơi thuyền! Xin ghé bến hoang sơ.
Men đã ngấm bọn ta chờ nắng tắt,
Treo buồm cao cùng hát tiếng hò khoan.
Gió đã nổi nhịp trăng chiều hiu hắt,
Thuyền ơi thuyền theo gió hãy cho ngoan.
Chập Chờn Vì Sao
chuyển thể thơ Vũ Hoàng Chương: Phương Xa
Nhổ neo theo sóng ra khơi
Thuyền ta lạc hướng chơi vơi cuối trời
Về Đông hay giạt phương Đoài
Nỗi lòng cay đắng tả tơi rã rời
Cô đơn dăm bảy lạc loài
Quê hương ruồng bỏ giống nòi coi khinh
Thuyền tình bể ái lênh đênh
Mênh mông vô tận dập dềnh hư vô
Sá chi thế kỷ lu mờ
Đầu thai nhầm lối chơ vơ đợi chờ
Thuyền đừng ghé bến hoang sơ
Không dung kiêu bạc mịt mù tương lai
Men đời ngây ngất trần ai
Hắt hiu buồm rách canh dài lệ chan
Thuyền ơi theo gió hãy ngoan
Phương xa lạc lõng chập chờn vì sao…
31.3.2012 Lu Hà
Đắm Chìm Biển Máu
Neo đã nhổ thuyền xa rời bến
Dẫu cho dù lận đận bốn phương
Mặc cho sóng đánh thê lương
Cô đơn cay đắng vấn vương u hoài
Lũ chúng ta lạc loài lê bước
Lỡ sa cơ thảm khốc trần gian
Giang sơn tổ quốc bần hàn
Đắm chìm biển máu rũ thân nát dầm
Còn tức tưởi sinh nhầm thời đại
Hỡi thiên tài vợi ước mơ
Ngược xuôi tất bật bơ phờ
Bát cơm manh áo bên bờ đại dương
Hồn đắm đuối một phường bạc nhược
Thuyền ơi thuyền! nuối mộng chiêm bao
Giong buồm cất tiếng reo hò
Đất lành chim đậu mịt mờ trầm luân
Hãy tỉnh dậy trừ gian diệt bạo
Mảnh trăng tàn lẽo đẽo bám theo
Heo may đứng nưả lưng đèo
Tương lai vô định đói nghèo khổ đau
Một dân tộc sinh ra là khổ
Thương giống nòi lệ đổ mưa chan
Một đàn gà vịt ngỗng ngan
Cánh đồng hoang dã ngút ngàn máu tươi…
cảm tác thơ Vũ Hoàng Chương: Phương Xa
23.10.2012 Lu Hà