Đôi Bờ – Thơ Quang Dũng
Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai?
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Khi chớm heo về một sớm mai?Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Bên này em có nhớ bên kia
Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến
Hiu hắt chiều sông lạnh bến Tề
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Khi chớm heo về một sớm mai?Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Bên này em có nhớ bên kia
Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến
Hiu hắt chiều sông lạnh bến Tề
Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa
Đêm đêm sông Đáy lạnh đôi bờ
Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm mơ
Xa quá rồi em người mỗi ngã
Bên này đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tủi
Dòng lệ thơ ngây có dạt dào ?
Đôi Bờ Ngăn Cách
cảm xúc trào dâng khi đọc thơ Quang Dũng
Hai hàng dương liễu thương nhau
Sóng dâng cuồn cuộn bạc màu tóc tai
Mưa đông tầm tã canh dài
Bên kia có lạnh nét ngài sợi mi
Lá rơi gió hú ầm ỳ
Cảnh đời tao loạn chia ly não nùng
Mưa giăng phòng tuyến hãi hùng
Làng Tề vắng vẻ tận cùng khổ đau
Xót xa cỏ úa hoa nhàu
Bóng ai lủi thủi chân cầu ngó sang
Nghẹn lòng cò vạc bay ngang
Thuyền nan chấp chới tiễn nàng vu quy
Bên này còn mảnh tàn y
Chiều lam thương nhớ lâm ly chén sầu
Trăng non thấm lạnh mái đầu
Đôi dòng lệ chảy trắng râu sương mờ
Đáy sông cá lội hững hờ
Cuốc kêu thê thảm đôi bờ cách ngăn
Vì sao ra nỗi băn khoăn
Dặm đường thiên lý ăn năn tình truờng!
11.3.2015 Lu Hà