Sầu Mộng Nhớ Quê – Thơ Lu Hà

Sầu Mộng Nhớ Quê

chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện

tặng các cô dâu Việt Nam lấy chồng Tàu

Chiều quan tái sương sa mây lạnh

Tựa gốc đa lóng lánh ngàn lau

Lưng chừng gió thoảng hương thu

Chim rừng lá rụng bể dâu ngậm ngùi.

Hoàng hôn xuống canh thâu trăng chếch

Nỗi niềm riêng bạc phếch người ơi!

Quanh sân còn đám bùi nhùi

Hỏi xem phong cảnh lòng ai tủi sầu ?…

Chuyện lơ láo không đầu không đuã

Buồn ngâm nga tình tứ ca dao

Nhạt nhoà dấu mực hiên rêu

Đoạn trường thê thảm nhuốm màu trần suy

Ngẫm trăm năm cõi người đau khổ

Kiếp đời như cây cỏ hoa rơi

Tua dua một mảnh trăng soi

Chim bay cá lặn tăm hơi mút muà

Đất san sát mái chuà cao mọc

Gió vi vu thông lạc điệu nào?

Nỉ non tiếng nhạc ngọt ngào

Suối tuôn róc rách nhiệm màu đắng cay

Nghe xoang xoảng chuông vàng khánh bạc

Giọng ca dao từng bước ầu ơ

Người ta dệt vải kéo tơ

Cho tôi gặp mộng được mơ với nàng…

Trời sao sáng thương chàng trăng ngọc

Đợi cau già dưới gốc em van

Mẹ cha mong chuối thơm ngon

Gieo cầu đúng chỗ gả con đúng nhà

Chuyên chính kẻ biết đâu lẽ đạo

Phá kỷ cương lễ giáo sang Tàu

Làm dâu xứ sở bơ vơ

Bồ hòn oán ngậm không bờ bến thương

Đêm lách cách gian buồng thông cưả

Chòi điếm canh nhục nhã thế này

Trong veo trời thoảng mây bay

Lấy chồng trung quốc đắng cay hở trời….

Ngày sáu khắc thở dài tê tái

Đêm năm canh nhức nhối u hoài

Đèn khuya dầu thiếu trêu ngươi

Hàng Nga song cưả mỉm cười miả mai

Nghe ai nói đẹp đời cứu đói

Một bước đi tươi rói giảm nghèo

Đong đưa lo chạy lên bà

Đường tơ chỉ đứt nương dâu lưá tằm…

Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ bước

Hồ Xuân Hương Tổng Cóc tiếc xuân

Bán chôn nuôi miệng nuôi thân

Mình làm mình chiụ còn than nỗi gì?

Hoa cứ rụng lệ rơi sương đổ

Hạt mưa sa gom lá đầy sân

Đốt thành mây khói trầm luân

Ruột gan đứt đoạn thả hồn hư vô

Kiếp quả báo đàn bà con gái

Bờ cỏ khâu oan trái thương đau

Bao nhiêu tâm huyết đợi chờ

Tằm non chết yểu lá dâu uá vàng…

Thời lơ đãng đò ngang hờ hững

Chê núi này lững thững em sang

Lấy chồng Đài Bắc vẻ vang

Con sen đưá ở vội vàng làm chi?

Kể như gió thầm thì ảo não

Thuý Kiều xưa lần giở từng trang

Công cha nghiã mẹ mọi đằng

Bên tình bên hiếu lỡ làng đời con

Còn đâu nưã thuyền quyên yểu điệu

Lũy tre xanh hiền dịu mặt hoa

Ao bèo luống cải gà nhà

Đất lề quen thói bốn muà xanh tươi…

9.3.2010 Lu Hà

Bình luận về bài viết này