Lấy Chồng Đài Loan – Thơ Chu Vương Miện
Lấy Chồng Đài Loan
Phong bì nộp trải qua các ải
Chính quyền cho đâu phải cưới chui
Mười lăm tuổi thế mới vui
Mấy băng pháo cối ngậm ngùi im de
Sợ nổi loạn dưới đe trên búa
Cấm ca đoàn bướm múa nỉ non
Tám giờ một chiếc xe con
Một đàn dơ dáy lon ton như ruồi
Mẹ la ó thìa muôi quát tháo
Tiên sư cha lếu láo trẻ ranh
Hỗn hào sờ mó tranh dành
Lốp xe vấy đất đạp phanh dập dồn
Em đứng lẫn bồn chồn trong dạ
Đám phù dâu lố nhố chục cô
Váy hồng thị Nở tô hô
Miệng cười toe toét tựa hồ như không
Chín giờ điểm đã đông khách khứa
Bóp bụng nhìn chuối dứa thịt xôi
Ồn ào náo nhiệt mồ hôi
Cô dâu trang điểm bồi hồi buồng trong
Mười giờ chẵn màn phông loạng choạng
Một vai hề khệnh khạng tiến vào
Râu ria tỉa mép cúi chào
Cao hơn một mét phều phào vợ tau?
Ngộ vừa mới bôi dầu kem phấn
Từ Đài Loan lận đận tới đây
Chủ hôn vội vã bắt tay
Dạ xin mời cụ ghế này nghỉ ngơi
Nhất thiên địa xả hơi xú bắp
Nhị tông đường lập bập gia tiên
Trâu còm chi quản thuyền quyên
Phu thê kết bái là tiền trao ngay
Mấy dãy ghế rượu say bí tỉ
Bước theo chân hoan hỉ cùng nhau
Bố gìa ngắc ngứ hồi lâu
Loa rè khản giọng tóc râu bơ phờ
Giờ trao nhẫn hững hờ cụ rể
Mặt buồn thiu lểu nhểu cháu yêu
Nhẹ tênh chẳng có tiếng kêu
Một cây vài chỉ thì kều đâu ra ?
Đồ hàng mã nhà ma âm phủ
Phố Hàng Đào sẵn có vừa mua
Gái non phụng phịu chớ đùa
Thôi tin lời ngộ đợi mùa tuần trăng
Trót thì trét sang ngang lỡ bến
Ván đóng thuyền đến hẹn là đi
Một đàn đứng khóc như ri
Làng trên xóm dưới thầm thì chờ xem
Mấy vệ sĩ đi kèm áp tải
Xe bon bon chiều tái buồn ghê
Ngắm nhìn cảnh vật ê chề
Sân bay lạnh lẽo não nề đầu xanh
Gần chiều tối vắng tanh lối ngõ
Điện thoại reo vội vã tới nơi
Bố mừng gọi mẹ nó ơi!
Qủa bom nổ chậm xì hơi tháo ngòi
Vội mở tráp thảnh thơi đếm bạc
Vốn chi ra lời đựợc bao nhiêu?
Xóm nghèo cũng chẳng có nhiều
Hóa ra lỗ vốn đăm chiêu tủi sầu!
chia sẻ thơ trào phúng với Vũ Lan Phương
20.1.2015 Lu Hà
Cám ơn Anh Chu Vương Miện đã đăng bài “Lấy Chồng Đài Loan” cho em ở trang Nghĩa Thục. Bài này em phóng tác từ bài thơ lục bát của cô Vũ Lan Phương mà em đọc được từ facebook hôm qua.
ĐÁM CƯỚI CỦA EM
Hôm nay đám cưới của em
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì cấm pháo, cả làng im re
Tám giờ có 1 chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
“Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa ”
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra éo biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
Ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú rể màu kem, đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi, đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí, thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo 2 chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ : vàng tây?
Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào?
Nhẫn anh mua ở Hàng Đào
Em an tâm nhớn, Thôi, vào thắp hương.
Cả 2 đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái, rất lâu, rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót, đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện : đã về đến nơi
Bố em thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi
Vũ Lan Phưong
Hay thật, thơ trào phúng cười ra nước mắt. Anh sẽ kopie bài này. Rảnh rỗi xem lại có thể chuyển sang song thất lục bát gọi là song kiếm hơp bích với cô Phương cho có đôi có cặp nhé.
Lan Phương! Em nên gọi anh là Lu Hà cho quen. Lu trước Hà sau nhớ là thêm cái dấu huyển vào nhé. Hà chứ không phải là Ha.
19.1.2015 Lu Hà
Sầu Mộng Nhớ Quê
chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện
tặng các cô dâu Việt Nam lấy chồng Tàu
Chiều quan tái sương sa mây lạnh
Tựa gốc đa lóng lánh ngàn lau
Lưng chừng gió thoảng hương thu
Chim rừng lá rụng bể dâu ngậm ngùi.
Hoàng hôn xuống canh thâu trăng chếch
Nỗi niềm riêng bạc phếch người ơi!
Quanh sân còn đám bùi nhùi
Hỏi xem phong cảnh lòng ai tủi sầu ?…
Chuyện lơ láo không đầu không đũa
Buồn ngâm nga tình tứ ca dao
Nhạt nhoà dấu mực hiên rêu
Đoạn trường thê thảm nhuốm màu trần suy
Ngẫm trăm năm cõi người đau khổ
Kiếp đời như cây cỏ hoa rơi
Tua dua một mảnh trăng soi
Chim bay cá lặn tăm hơi mút muà
Đất san sát mái chuà cao mọc
Gió vi vu thông lạc điệu nào?
Nỉ non tiếng nhạc ngọt ngào
Suối tuôn róc rách nhiệm màu đắng cay
Nghe xoang xoảng chuông vàng khánh bạc
Giọng ca dao từng bước ầu ơ
Người ta dệt vải kéo tơ
Cho tôi gặp mộng được mơ với nàng…
Trời sao sáng thương chàng trăng ngọc
Đợi cau già dưới gốc em van
Mẹ cha mong chuối thơm ngon
Gieo cầu đúng chỗ gả con đúng nhà
Chuyên chính kẻ biết đâu lẽ đạo
Phá kỷ cương lễ giáo sang Tàu
Làm dâu xứ sở bơ vơ
Bồ hòn oán ngậm không bờ bến thương
Đêm lách cách gian buồng thông cưả
Chòi điếm canh nhục nhã thế này
Trong veo trời thoảng mây bay
Lấy chồng trung quốc đắng cay hở trời….
Ngày sáu khắc thở dài tê tái
Đêm năm canh nhức nhối u hoài
Đèn khuya dầu thiếu trêu ngươi
Hàng Nga song cưả mỉm cười miả mai
Nghe ai nói đẹp đời cứu đói
Một bước đi tươi rói giảm nghèo
Đong đưa lo chạy lên bà
Đường tơ chỉ đứt nương dâu lưá tằm…
Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ bước
Hồ Xuân Hương Tổng Cóc tiếc xuân
Bán chôn nuôi miệng nuôi thân
Mình làm mình chiụ còn than nỗi gì?
Hoa cứ rụng lệ rơi sương đổ
Hạt mưa sa gom lá đầy sân
Đốt thành mây khói trầm luân
Ruột gan đứt đoạn thả hồn hư vô
Kiếp quả báo đàn bà con gái
Bờ cỏ khâu oan trái thương đau
Bao nhiêu tâm huyết đợi chờ
Tằm non chết yểu lá dâu uá vàng…
Thời lơ đãng đò ngang hờ hững
Chê núi này lững thững em sang
Lấy chồng Đài Bắc vẻ vang
Con sen đưá ở vội vàng làm chi?
Kể như gió thầm thì ảo não
Thuý Kiều xưa lần giở từng trang
Công cha nghiã mẹ mọi đằng
Bên tình bên hiếu lỡ làng đời con
Còn đâu nưã thuyền quyên yểu điệu
Lũy tre xanh hiền dịu mặt hoa
Ao bèo luống cải gà nhà
Đất lề quen thói bốn muà xanh tươi…
9.3.2010 Lu Hà