THƠ THẦN DIỆU THƠ TIÊN TRI,CÓ KHÔNG TA? – Trần Thoại Nguyên

-THƠ THẦN DIỆU THƠ TIÊN TRI,CÓ KHÔNG TA?

I.

    Cuối năm tôi đến thăm người anh con ông bác ruột. Anh là con Một,có cậu quí tử cũng là con Một và đã làm đám cưới cho cháu hồi tháng Chạp năm ngoái.
Uống với nhau được vài chung rượu,anh nhìn tôi với ánh mắt cười,nâng ly cụng cái,rồi nói:”Chú mầy làm thơ hay,thơ thần diệu thơ tiên tri!” Tôi cười khề khà,không hiểu ý ông anh nói gì? Nên nói đỡ:”Anh nói quá! Cái nghiệp làm thơ nên chẳng biết làm gì kiếm sống cho ra hồn,cái số tôi nó cứ xơ xác miết…”. Ông anh bảo:”Chú mầy chả nhớ chi à ? Anh chị đã có cháu đích tôn! Đúng là có gà trống gáy vang vui cửa vui nhà …Hà hà! Dzô cái mừng nề!”.  

    Ừ nhỉ! Xin nâng ly mừng ông anh!
Ông anh đến tủ sách, lấy ra  tờ báo xuân khổ bự,nói:”Cảm ơn chú mầy.Anh còn giữ đây”.

     À.Tôi nhớ rồi. Hôm mồng một Tết,hồi đầu năm tôi đến mừng tuổi hai bác và cùng anh nâng ly chúc mừng năm mới. Nhìn hai ảng bông mồng gà đỏ thắm trước hiên nhà,tôi làm một tuyệt, viết lên trang bìa của một tờ báo xuân để sẵn trên bàn:

                      BÔNG MỒNG GÀ


Tặng anh Trần Quốc Chánh


 Chiều ba mươi Tết Ta,
Rước ảng bông mồng gà.
Mồng một mồng đỏ thắm
Gáy vang vui cửa nhà!
 

.
Chữ ký TRẦN THOẠI NGUYÊN


Xin cảm ơn ông anh đã cho lại bài thơ với lời khen tặng nở mũi và được mời một bửa rượu cuối năm thơm râu thật tuyệt!


Vậy thì,“thơ thần diệu thơ tiên tri”,có không ta?

II.

   Tôi lại nhớ,thời tuổi đôi mươi tóc xanh ghi danh học triết  tại viện ĐH Đà Lạt nhưng sống lang bang phiêu dạt với café thuốc lá Bastos xanh cùng thơ thẩn khắp 4 vùng chiến thuật,có lãng đãng Sài gòn  tá túc cùng bạn bè ở ĐH xá Minh Mạng hoặc tá túc “lều thơ” trước nhà anh chị họa sĩ Hồ Thành Đức-Bé Ký hoặc la cà cùng mấy sư bên ĐH Vạn Hạnh.Lúc ấy sư Tuệ Không Phạm Thiên Thư hồn thơ tràn đầy cảm hứng,làm thơ ào ạt.. Tôi có viết  bài thơ BƯỚM LẠ tặng Phạm Thiên Thư,có 2 câu kết:

                           Ngần ngần hồn vỡ thơ điên

                           Ồ. Con bướm lạ ấy tiên tri đời.

                           (Trích BƯỚM LẠ, đăng tạp chí TƯ TƯỞNG ĐH Vạn Hạnh,SG,1971)

       Ba bốn chuc năm sau và bây giờ đây PTT không chỉ nổi tiếng với thơ,với phương pháp trị liệu Pháp-Thân-Tâm (Phathata) mà ông còn nổi tiếng là nhà ngoại cảm với những lời tiên tri gây sững sốt cho nhiều người. Bây giờ,thỉnh thoảng gặp lại ông ở quán Hoa Vàng,PTT lại nheo mắt cười: Câu thơ ông (TTN) viết trên bốn chục năm trước tặng (PTT) là thần diệu như lời tiên tri! Hahaha!

III.

      Tôi lại nhớ,trong thời kỳ bao cấp ăn cơm độn bo bo, khó khăn trăm bề. Tôi đã làm bài thơ để hát ru con,trong đó có mấy câu bị đánh giá là mất quan điểm lập trường:

                             Bây giờ vận nước khó khăn

                             Ngày mai khôn lớn cánh chim bằng con bay.

                             (Trích RU CON,1980)

      Vận nước dưới sư lãnh đạo sáng suốt của Đảng phải là thắng lợi vẻ vang,vinh quang,vĩ đại…chứ sao lại là “Bây  giờ vận nước khó khăn”!

Hiện giờ hai con gái tôi sinh sống một ở Mỹ,một ở Úc. Mỗi lần đưa tiễn con ra phi trường,tôi lại nhớ đến lòng khát vọng của người cha đối với con trong thời kỳ gian khó cũ và câu thơ ấy như là lời tiên tri cho hôm nay! Hahaha !

      Ngay cả cuộc đời,thân phận của tôi mấy chục năm nay bồng bềnh xơ xác hết núi rừng Long Khánh Đồng Nai đến rẻo cao Bảo Lộc Lâm Đồng,cũng như cảnh sống như đọa đày trong bi kịch của thời đại dồn tụ trong bi kịch gia đình với người vợ “đồng sàng dị mông” mà phải lặng thinh chịu đựng trong tâm niệm “hy sinh đời bố cũng cố đời con” rồi nỗi đau thương mẹ mà không biết làm sao nuôi dưỡng mẹ già 94 tuổi đành gửi nhờ phía ngoại ngoài quê…Dường như câu thơ khẩu khí,lời thơ của tôi từ thuở 20 tuổi tóc xanh như lời tiên tri báo trước:

                              Tôi sống điêu linh từ kiếp trước

                              Về đây còn ánh mắt khổ đau.

                              Dương gian đày đọa người thi sĩ

                              Ôi! Khói trầm hương có nhiệm mầu!

                              (Trích GIỮA MÙA HUYỄN TƯỢNG,đăng tạp chí CHÍNH VĂN của nhà văn Nguyễn Mạnh Côn,SG,1972)

Vậy thì: Thơ thần diệu thơ tiên tri,có không ta?

     Và loáng thoáng đâu đó trong những bài thơ của tôi trên tường thời gian Facebook,có những câu thơ bạn đọc không hiểu hoặc thấy hình ảnh thơ phi lý quá,biết đâu bốn,năm chục năm sau mới vỡ nghĩa thì sao? 

      Chẳng hạn:

                             Hà Nội mùa thu,mùa thu Hà Nôi

                             Mùa thu chết rồi trên quảng trường lăng!

                             (ĐƯA EM EM ĐI TRONG MÙA THU HÀ NỘI)

      Hay vì sao:    Tôi qua đường xưa

                             Hàng cây mất tích

                             Chiến tranh trò đùa

                             Vòng kim cô xích!

                             Bóng tối hóa trang

                             Đêm đen hoang tàn

                             Mai đèn pha quét

                             Huyền hồ xóa tan…

                             (DẠ KHÚC SÀI GÒN)

      Biết đâu,người nghệ sĩ nhạy cảm trong đường bay nghệ thuật của thời đại mình có điềm linh hiển khiến tuôn trào ra câu chữ mà tác giả không cưỡng lại được trong khoảnh khắc xuất thần của sáng tạo thơ ca?

      

     Ồ. Thơ thần diệu thơ tiên tri,có không ta?

                                                      TRẦN THOẠI NGUYÊN

Bình luận về bài viết này