QUÊ HƯƠNG Ở LÂU – thơ chuvuongmiện ( nhận xét của Nguyễn Liệu : bài thơ cực kỳ hay ! nhất là bạn là người Quảng Ngãi )
QUÊ HƯƠNG Ở LÂU
thơ chuvuongmiện
*
cái nị hỏi ngộ quê hương ở đâu ?
ngộ xin thưa ngộ ở pên Tàu
quê tổ tiên ông pà Kinh Châu Hồ Bắc
năm 48 ngộ đi chạy giặc
rồi gia đình lạc đường chạy tới Quảng Châu
ngụ tại Nam Ninh bán bánh màn thầu
rồi mở quán vịt tìm bên Pắc Hủi
thơì thế khó khăn theo tàu buồm vế Móng Cái
nơi này ngày xưa là châu Vạn Ninh
ông già làm phu mỏ hạt Tiên Yên
sống không lược dơì về Ba Chẽ
ngộ không có vô trường đi bán rong hạt dẻ
rôì sau này đi bán càrem
Tây Tàu Ta đánh nhau ở không yên
nên sắm thuyền xuôi Thu Xà Quảng Ngãi
ông già mở quán bán bánh bao xiú mại
còn phần ngộ đi bán rong bánh bò bánh tiêu
nơi này gần Phú Thọ Cổ Lũy mến yêu
gần mũi Ba Làng An nhìn qua cù lao Chàm ngoài biển
có ngày ngộ đi pán nơi hòn Thiên Ấn
rồi đi tào lao tới tận Mỹ Khê
ngộ lạc luôn không piết đường về
ở Mỹ Lai Mỹ Khê vừa la vừa khóc
ông già ngộ bèn thuê xe đạp
sang đến nơi để đón ngộ về
gia đình 1 lèo dọn tận Ba Gia
trụ nơi đó mờ nhà thuốc bắc
ngộ đuợc đưa ra Bình Sơn ở nhà Mộc Dũ Dìn
sáng sáng qua đò đến Bình Vân để học
ba cái chữ vỡ lòng là A B C
thứ 7 chuá nhật ngộ đi bộ về
có lắm lúc đi lang thang lên Tịnh Giang Đồng Cọ
thụt xuống chút là thôn Đồng Ké
ở ngay bên họ đạo Cù Và
Tịnh Minh Tịnh Sơn hương lộ không xa
rừng bứa cành ngang ở trên Sơn Tịnh
đây rừng xanh cuả 10 năm kháng chiến
nghèo vô cùng nghèo xác nghèo xơ
nghèo ngang cây gòon cành là đu đưa
thòng những trái gầy đu đưa trước gió
bây giờ thì Quảng Ngãi Ba Gia không còn nưã
mà ngộ đã qua Mỹ bán Cáp , thịt Heo quay
gà hấp xì dầu độ nhật môĩ ngày
ngớ về Kinh Châu mà buồn lắm lắm
đó ngộ kể cho nị nghe tàm tạm
hiện bây giờ ngộ đã quá 60
có vợ có con có cháu nội rồi
mơi mốt ngộ già ngộ bệnh ngộ chết
đơì ngộ đến đây kể như gần chung cuộc .
CHUVUONGMIEN
Đúng là Chu Vương Miện có khác, giọng thơ mỉa mai thâm thúy nghe ngồ ngộ mà hay ra phết
Dạ, đúng là cưc kỳ hay đó Ba à, bài thơ mang tính chất hài và châm biếm rất hay,
Con xin làm theo :
ĐÂU LÀ PHỐ VIỆT?
“Ngộ, nị” nghe mà buồn chán
Quê Hương hờn pha lẫn Tàu bang
Phố xá hoang mang đâu là phố Việt?
Ngôn ngữ nhạt nhoà , chẳng biết đi mô?
Phố Việt nay đổi phố Tàu
Ngỗng ngang xị xọ mà nghe chẳng vào
Thế mà Đảng lại tư hào
Cuối đầu đem bán từng haò đô la
Thơ buồn lạc giữa tha ma
Đi trong tiếng khóc lầm than đau lòng
Quê Hương vời vợi chờ mong
Mong bình minh đến về dòng sông xưa
….
(con sẽ làm tiếp sau)
By: Hoà-Đàm
Garden Grove, 4/26/2014