’20 tuổi mà đi theo Cộng sản là không có cái đầu’
’20 tuổi mà đi theo Cộng sản là không có cái đầu’
bởi Thiện Ý
Bài phản biện này lần lược trình bầy:
– Tính ngụy biện có chủ đích qua câu tuyên bố của Milovan Djilas.
– Tính chính biện để phản bác câu tuyên bố ngụy biện của Milovan Djilas.
I/- TÍNH NGỤY BIỆN CÓ CHỦ ĐÍCH QUA CÂU TUYÊN BỐ CỦA MILOVAN DJILAS.
Trước đây trong thời kỳ chiến tranh ý thức hệ hình thành sau Thế Chiến II, Nam Tư là một trong các nước Đông Âu bị Cộng sản hóa dưới áp lực của Hồng quân Liên Xô. Nhưng Nam Tư với Thống chế Tito, người đứng đầu đảng Cộng sản và nhà nước xã hội chủ nghĩa Nam Tư, đã sớm vượt thoát khỏi sự kềm kẹp của Moscow để đi theo chế độ xã hôi chủ nghĩa dân tộc, độc lập với hệ thống các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu do Liên Xô cầm đầu. Cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Nam Tư Milovan Djilas là một trong các lãnh tụ Cộng sản hàng đầu đã phản tỉnh trước khi khối các nước Cộng sản Đông Âu tan rã vào cuối thấp niên 80 và đầu thập niên 90 . Sau khi “phản tỉnh” Ông từng tuyên bố “20 tuổi mà không theo Cộng sản, là không có trái tim.40 tuổi mà không từ bỏ Cộng sản, là không có cái đầu”. Lời tuyên bố này có lẽ dựa trên kinh nghiệm của cá nhân ông khi đi theo Cộng sản vào năm 20 tuổi, rồi từ bỏ Cộng sản vào năm 40 tuổi chăng? Lời tuyên bố này mang tính ngụy biện có chủ đích gì?
1.-Biện minh cho việc tin theo Cộng sản là một sai lầm chính đáng, không thể tránh được. Ngụy biện rằng ở độ tuổi 20, tuổi trẻ thường đầy ắp lý tưởng, hoài bão, ước mơ cao đẹp, hướng thượng, nên thường bất mãn với thực tại xã hội với nhiều con người thuộc nhiều giai cấp sống chung còn nhiều bất hoàn và bất công. Chủ nghĩa Cộng sản mang tính mê hoặc đã đáp ứng đúng lý tưởng, hoài bão, ước mơ cao đẹp, hướng thượng của tuổi trẻ, khi vẽ ra một xã hội tốt đẹp không còn cảnh áp bức bất công, không còn cảnh người bóc lột người, đi từ bất hoàn: Xã hội xã hội chủ nghĩa (còn giai cấp, còn nhà nước, mọi người làm việc theo năng lực, hưởng theo sức lao động bỏ ra…) tiến tới xã hội viên mãn: xã hội cộng sản chủ nghĩa (Không còn giai cấp, không còn nhà nước, mọi người lao động tự giác, làm theo năng lực và hưởng theo nhu cầu…). Vì vậy, cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Nam Tư Milovan Djilas mới cho rằng “20 tuổi mà không theo cộng sản là không có trái tim” và việc cá nhân ông và những người tuổi trẻ cùng trang lứa đã đi theo Cộng sản, dù là sai lầm nhưng là một sai lầm chính đáng, khó tránh khỏi.
Đây rõ ràng là một sự ngụy biện, khi nói “20 tuổi mà không theo Cộng sản là không có trái tim”. Như vậy chỉ có thiểu số những người trẻ ở độ tuổi 20 tin theo Cộng sản, mới có trái tim sao? Thế còn tuyệt đại đa số những người trẻ ở độ tuổi này không đi theo Cộng sản đều không có trái tim ư? Câu nói này có thể đúng với đa số trong thiểu số những người trẻ thuộc thành phần ít học trong giai cấp công nhân và nhân dân lao động nghèo khó ở Nam Tư cũng như các nước khác. Vì ít học nên năng lực nhận thức và xét đoán bị hạn chế, nên mới dễ bị Cộng sản mê hoặc, kích động lòng căm thù giai cấp mà đi theo Cộng sản. Nhưng sẽ không đúng, chỉ là ngụy biện đối với Tổng bí thư Cộng Đảng Nam Tư cũng như những đảng viên Cộng sản khác vốn xuất thân từ thành phần trí thức tiểu tư sản giác ngộ, đầu hàng về mặt giai cấp để bước vào hàng ngũ lãnh đạo đảng Cộng sản, tức đảng của giai cấp công nhân và nhân dân lao động. Vì với trình độ học thức những người này không thể theo Cộng sản bằng cảm tính xúc động của trái tim mà là suy nghĩ của cái đầu.
Điển hình thực tế tại Việt Nam, lấy trường hợp cựu đảng viên Cộng sản Lê Hiếu Đằng và những người trẻ khác trong cái gọi là “Phong trào thanh niên sinh viên học sinh chống Mỹ -Thiệu” trong cuộc chiến tranh Quốc- Cộng trước 30-4-1975, chỉ là thiểu số xuất thân từ thành phần có học. Vậy không thể nói chỉ có họ theo Cộng sản mới có trái tim. Thế còn tuyệt đại đa số thanh niên sinh viên học sinh cùng thời ở tuổi đôi mươi mang ý thức hệ quốc gia, không theo Cộng sản đều không có trái tim ư? Không cần viết ra thì ai cũng có câu trả lời chính xác.
2.- Milovan Djilas nhận theo Cộng sản là sai lầm, nhưng lại tỏ ra không chia sẻ trách nhiệm cá nhân về những hậu quả tai hại do Cộng sản gây ra trong quá khứ đối với con người và đất nước. Trái lại, qua lời tuyên bố Milovan Djilas như muốn nói lên niềm tự hào cá nhân và những người đồng trang lứa ở tuổi đôi mươi là đã sống có lý tưởng, khi một thời đã hy sinh chiến đấu cho lý tưởng Cộng sản mà mình nghĩ là cao đẹp. Nhưng nay sau khi nhận thức được chủ nghĩa Cộng sản là không tưởng, chỉ gây tác hại nhiều mặt cho con người, xã hội và đất nước,đã biết sai lầm, quyết tâm từ bỏ Cộng sản, nên ông đã nói “40 tuổi mà không từ bỏ Cộng sản, là không có cái đầu”.
Nhận định chung toàn câu nói có tính ngụy biện của cựu Tổng Bí thư đảng Cộng sản Nam Tư Milovan Djilas cho thấy một tính chất chung của những đảng viên CS khó cải sửa,tính cao ngạo còn tồn tại như một cá tính dù họ đã phản tỉnh thực sự. Tính cao ngạo này phát sinh từ môi trường Cộng sản luôn sống trong thủ đoạn, gian dối, lọc lừa và dùng ngụy biện để tuyên truyền lừa mị lối kéo quần chúng tin theo Cộng sản.
Vậy thì, đây là…..
II/- TÍNH CHÍNH BIỆN ĐỂ PHẢN BÁC CÂU TUYÊN BỐ NGỤY BIÊN CỦA MILOVAN DJILAS.
Tính chính biện là “20 tuổi mà đi theo Cộng sản là không có cái đầu, 40 tuổi mới từ bỏ Cộng sản là không có trái tim”.
Thật vậy, tuổi trẻ ở độ tuổi 20 phần đông, nếu không bất thường vì bị bệnh tâm sinh lý, thì đều đủ năng lực nhận thức và phán đoán về lý tưởng Cộng sản là không tưởng (lý tưởng cao đẹp nhưng không thể thực hiện) và chủ nghĩa Cộng sản là tuyệt đối không thể thực hiện được.Vì vậy tuyệt đại đa số tuổi trẻ ở độ tuổi đôi mươi như ở nước ta và các nước có nạn Cộng sản đều đã không theo Cộng sản là có đầu óc, chỉ có thiểu số những thanh niên ở độ “ 20 tuổi mà đi theo Cộng sản là không có cái đầu”.
Điển hình tại nước ta, những người thời tuổi trẻ đôi mươi đi theo Cộng sản, như cựu đảng viên Lê Hiếu Đằng và những đảng viên khác gốc là những sinh viên đại học vẫn chỉ là số ít so với phần đông tuổi trẻ thuộc giới thanh niên,sinh viên các đại học ở Miền Nam đã không theo mà còn chống Cộng sản. Với trình độ và năng lực nhận thức của họ đúng ra phải hiểu lý tưởng Cộng sản là không tưởng và chủ nghĩa Cộng sản là bất khả thực hiện. Vì ít ra họ cũng được hấp thụ một nền giáo dục nhân bản, khai phóng trong một chế độ dân chủ pháp trị ở Miền Nam, dù còn nhiều bất hoàn, song họ vẫn có cơ hội tự do tìm hiểu để biết rõ về lý tưởng và chủ nghĩa Cộng sản trên bình diện lý luận và thực tiễn, qua các phương tiện truyền thông như truyền thanh, truyền hình, sách báo, phim ảnh, tài liệu, nói về Cộng sản và qua thực tế đang diễn ra nơi các nước thuộc thế giới Cộng sản và các nước trong thế giới tự do. Đồng thời, qua thực tiễn sinh động chế độ độc tài đảng trị xã hội chủ nghĩa ở Miền Bắc so với chế độ dân chủ pháp trị Việt Nam Cộng Hòa ở Miền Nam, để thấy được chính tà, và thấy rõ thực chất của cuộc chiến tranh Quốc – Cộng để không có các hành động ủng hộ, làm lợi cho Cộng sản, nhất là không vào đảng Cộng sản để cùng gây tai họa toàn diện cho nhân dân và đất nước.Thế những thực tế họ đã theo Cộng sản ở độ tuổi đôi mươi, nên chính biện phải là “20 tuổi mà đi theo Cộng sản là không có cái đầu” chứ không thể ngụy biện “20 tuổi mà không theo Cộng sản là không có trái tim” như cựu Tổng Bí thư Cộng đảng Nam Tư Milovan Djilas đã tuyên bố sau khi “Phản tỉnh”.
Thế rồi, nếu đã lỡ theo Cộng sản vì “không có cái đầu”, thì sau một thời gian ngắn phải biết nhận thức đúng sai mà “phản tỉnh” để từ bỏ Cộng sản càng sớm càng tốt, chứ không phải đợi đến 40 tuổi như cựu Tổng Bí thư Cộng đảng Nam Tư Milovan Djilas, hay như cựu đảng viên CS Lê Hiếu Đằng cũng như hầu hết các đảng viên đảng CSVN khác đã “phản tỉnh” quá trễ, thường là ở độ tuổi quá cao, đã về hưu, không còn nắm quyền lực trong tay. Như vậy là “quá trễ và không có trái tim”. Vì nếu có trái tim, họ đã biết rung động, xót xa mà “rời bỏ Cộng sản” khi thực tế chính mình đã hiểu biết, đã chứng kiến hay phải thực hiện những thủ đoạn, hành vị tàn ác theo lệnh đảng CSVN, đối với những người cùng mầu da sắc máu, nhân danh lý tưởng Cộng sản, trong cuộc chiến tranh Quốc – Cộng vừa qua (1954-1975).
Một điển hình gây kinh hoàng đối với nhân dân Miền Nam và chấn động cộng luận quốc tế là vụ thảm sát, chôn sống hàng ngàn quân, dân, cán chính Việt Nam Cộng Hòa khi Việt cộng mở cuộc tổng tiến công vào hầu hết các đô thị Miền Nam Tết Mậu Thân 1968. Đó là chưa kể các hành động khủng bố tàn ác khác (pháo kích bừa bãi vào các đô thị, ám sát, đặt chất nổ sát hại nhiều thường dân vô tội, gây kinh hoàng từ thành thị đến nông thôn Miền Nam…) mà Cộng sản Bắc Việt đã gây ra cho nhân dân Miền Nam sau khi phát động cuộc chiến tranh nhằm Cộng sản hóa Miền Nam.Không thể đổ lỗi cho quy luật chiến tranh là phải có hành động bạo tàn như thế.Tại sao những cựu đảng viên Cộng sản như Lê Hiếu Đằng khi chứng kiến những tội ác, thảm cảnh do Cộng sản gây cho đồng bào ruột thịt Miền Nam đã không “phản tỉnh” để sớm “rời bỏ Cộng sản”? Phải chăng vì họ “không có trái tim” biết xót xa rung động? Vì Cộng sản đã giáo dục lòng căm thù giai cấp của chủ nghĩa Cộng sản sâu nặng hơn tình tự dân tộc và tình yêu quê hương đất nước; rằng cứu cánh biện minh cho hành động?
Thế rồi sau khi chiếm được Miền Nam, Cộng sản hóa toàn cõi đất nước, các đảng viên cộng sản như Lê Hiếu Đằng và những đồng chí cùng thời theo Cộng sản, trong vai trò của kẻ cầm quyền, hiển nhiên là họ phải có cái đầu đề nhận thức được lý tưởng Cộng sản là không tưởng và việc thực hiện chủ nghĩa Cộng sản tại Việt Nam là tuyệt đối không thể. Bởi vì họ phải nhận thức được đúng sai qua việc thực hiện chủ trương chính sách xây dựng chủ nghĩa Cộng sản với những hệ quả thực tế mọi mặt trên đời sống nhân dân cả nước, với guồng máy trấn áp của nền chuyên chính vô sản, bắt bớ tù đầy, sát hại nhiều người yêu nước có chung nòi giống. Đồng thời qua thực tiễn họ phải thấy Đảng Cộng sản Việt Nam không phải là đội tiên phong của giai cấp công nhân theo lý luận của chủ nghĩa Cộng sản, để làm cách mạng xã hội chủ nghĩa, giải phóng giai cấp để xây dựng một xã hội không còn cảnh người áp bức bóc lột người. Trái lại đảng CSVN đã trở thành một tập đoàn giai cấp thống trị mới, giai cấp cán bộ đảng viên Cộng sản chia nhau nắm quyền, với nhiều ưu quyền đặc lợi, độc quyền áp bức bóc lột mọi tầng lớp nhân dân, trong đó có cả giai cấp công nhân vốn được Cộng sản xưng tụng là giai cấp tiên phong của cách mạng xã hội chủ nghĩa.
Thực tế là trong hai thập niên xây dựng xã hội chủ nghĩa thất bại hoàn toàn (1975-1995), dù đã cố gắng thực hiện chủ trương chính sách “Đổi Mới” nửa vời là chỉ đổi mới kinh tế, không đổi mới chính trị (1976-1995), đã phá họai toàn diện đất nước ra sao, đời sống nhân dân đói khổ lầm than, mất hết tự do như thế nào;Tiếp đến kể từ năm 1995, sau khi được Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận, thiết lập quan hệ ngoại giao, đã giúp cho “Đổi mới theo con đường làm ăn kinh tế thị trường” đem lại hiệu quả thực tiễn ra sao, hơn ai hết đảng viên Lê Hiếu Đằng và những đảng viên Cộng sản khác phải biết hiệu quả đó có được đâu phải là “con đường xã hội chủ nghĩa” mà là “con đường tư bản chủ nghĩa” (dù “Đảng ta” cố che đậy bằng khẩu hiệu lừa bịp “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”) để “Phản tỉnh” sớm hơn, chứ không đợi lúc về già, hết chức hết quyền, khi nằm trên giường bệnh mới rời bỏ Cộng sản.
Như vậy có thể kết luận bằng chính biện, rằng “20 tuổi mà đi theo cộng sản là không có cái đầu, 40 tuổi mới từ bỏ Cộng sản là quá trễ và không có trái tim”. Chính biện này nhằm phản biện lại lời tuyên bố có tính ngụy biện của cựu Tổng Bí thư Cộng Đảng Nam tư Milovan Djilas sau khi “phản tỉnh”, rằng “20 tuổi mà không theo Cộng sản, là không có trái tim.40 tuổi mà không từ bỏ Cộng sản, là không có cái đầu”.
Một ngụy biện có chủ đích biện minh cho việc tin theo Cộng sản là một sai lầm chính đáng của tuổi trẻ có lý tưởng, đầy nhiệt huyết, không thể tránh được. Nhận sai lầm nhưng không chịu trách nhiệm gì về những hậu quả tai hại, toàn diện cho nhân dân và đất nước do đảng Cộng sản gây ra trong thời gian sai lầm đã tin và làm theo Cộng sản. Đồng thời cũng thể hiện tính cao ngạo, thiếu trung thực của những người Cộng sản, do được giáo dục đào tạo từ môi trường Cộng sản luôn sống trong thủ đoạn, gian dối, lọc lừa và luôn dùng ngụy biện để che đây những việc làm sai trái của chính mình, cũng như để tuyên truyền lừa mị, mê hoặc lối kéo quần chúng tin theo Cộng sản gây tác hại nghiêm trọng toàn diện và di hại lâu dài cho dân tộc và đất nước.
Bài viết thể hiện quan điểm của tác giả. Các bài viết được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Ý kiến
PBL cho rằng nhiều hơn độc đảng của csvn là hai đảng như CH và DC cũng thế thôi, nhiều đảng thì thêm nhiều tham nhũng. PBL đã cố tình che dấu rằng CH và DC hiện đang là hai đảng nổi bật, tập hợp được nhiều nhân tài có uy tín với nhân dân, chiếm được nhiều ghế hơn hẳn các đảng khác. PBL đã cố tình bỏ qua yếu tố sự cạnh tranh và phát triển vốn là một quy luật tự nhiên của triết học. Chính sự cạnh tranh đó đã làm lợi cho nhân dân trong sự kiểm soát lẫn nhau của các đảng cầm quyền, sự cạnh tranh để đào thải sự gian dối, tố cáo và tiêu diệt sự tham nhũng, để phát huy nổ lực của từng cá nhân trong bộ máy cầm quyền,…mà cốt lõi cuối cùng là đưa nhân dân lên vai trò làm chủ đất nước dựa vào lá phiếu của mình. Càng nhiều đảng, càng hạn chế được sự tham nhũng. Bắt tay nhau để phân chia quyền lợi, để tham nhũng giữa hai đảng CH và DC như PBL suy luận là một sự vu cáo, bởi các đảng đó đều biết chắc chắn rằng, nó sẽ dẫn đến sự đào thải của cả hai đảng dưới lá phiếu của nhân dân và đưa các đảng khác lên vị trí dẫn đầu. Còn người dân VN, với chế độ độc đảng, như vào cửa hàng quốc doanh, chỉ có một món hàng duy nhất, hàng kém phẩm chất cũng phải nhận. Nền sản xuất độc quyền không cạnh tranh, theo quy luật nó sẽ tự lụi tàn. Đảng csvn phải công nhận điều này, và phải chấp nhận nền kinh tế thị trường ‘đa thành phần’ để cứu vãn. Chỉ là cố tình gán thêm đuôi ‘định hướng xã hội chủ nghĩa’ vô nghĩa, mục đích là để chữa thẹn cho sai lầm của cscn mà thôi. Có điều, kinh tế thì chấp nhận đa thành phần, còn đảng lãnh đạo thì nhất định là ‘duy nhất’.
Cuối cùng, không lẽ PBL không biết rằng nguyên lý duy nhất để có nền dân chủ đích thực chính là đa đảng. Bởi đa đảng thì nhân dân mới có quyền lựa chọn. Lá phiếu của người dân mới có tác dụng thực sự. Và chính điều này sẽ đưa người dân lên vị trí làm chủ đất nước mình, mà không cần phải có kẻ ra ơn ‘phát huy quyền làm chủ của nhân dân’, như đảng csvn ‘vừa ăn cướp vừa la làng’ ầm ĩ bấy lâu nay. Đảng csvn làm như nhân dân VN toàn là ‘con nít chưa trưởng thành’, rồi lấy cớ đó mà độc quyền toàn trị. Thực chất là đảng csvn đã và đang cướp đi quyền làm chủ của nhân dân VN chẳng khác nào thực dân xâm lược.
Đảng csvn không bao giờ dám chấp nhận đa đảng đa nguyên, bởi đó chính là quyết định diệt vong của một đảng ‘cướp chính quyền’ từ tay nhân dân, là chính mình.
Milovan Djilas và Thiện Ý có cùng điểm chung là lên án cộng sản, chỉ khác nhau ở góc nhìn.
Milovan Djilas cho rằng CNCS rất giỏi lừa đảo, mị dân. Tuổi trẻ vốn có tính xốc nỗi, chưa chín chắn nên dễ bị cộng sản lôi kéo. 40 tuổi chưa ra khỏi đảng là vẫn còn ngộ nhận, vẫn bị cncs lừa. Vậy tất cả các đảng viên cs trên 40 tuổi, theo Milovan Djilas là những kẻ ‘bị lừa lâu’.
Thiện Ý thì lên án cs gay gắt hơn. Ông không công nhận cncs giỏi lừa mị. Theo ông, tuổi trẻ vào đảng là do ngu dốt. 40 tuổi chưa rời đảng là do vô lương tâm. Vậy theo Thiện Ý, tất cả các đảng viên cs trên 40 tuổi là những kẻ ‘vừa ngu dốt vừa vô lương tâm’. Đồng thời, Thiện Ý tố cáo quan điểm của Milovan Djilas là ngụy biện, bao che cho những người theo cncs, vì chính Milovan Djilas đã từng là Tổng bí thư đảng CS Nam Tư.
Nhìn chung, Milovan Djilas và Thiện Ý đều đúng ở chỗ là đều công nhận ‘cncs là xấu xa, cần phải đào thải’. Mà thực vậy, lịch sử tiến hóa của xã hội loài người đã và đang chứng minh điều này.
Chỉ có Phan Bảo Lâm là ‘cố tình lươn lẹo, đánh lận con đen’. Ngay trong đoạn đầu đã phủ nhận Thiện Ý, và cố tình đưa sự giàu nghèo vào để đánh đồng tất cả các chủ nghĩa, hòng biện hộ cho sự độc tài toàn trị của đảng csvn hiện nay.
Ngay trong đoạn đầu, PBL khẳng định rằng người giàu không thể đại diện cho người nghèo. Xin hỏi ông PBL, tộc trưởng của bộ lạc, vua chúa của phong kiến,… không lẽ phải nghèo như thần dân mà họ có quyền đại diện sao. Trong đời thường, giám đốc là người đại diện cho công ty hay là công nhân lao động? Giám đốc cũng phải nghèo như công nhân sao? Nếu chỉ căn cứ trên sự giàu nghèo để chọn người đại diện cho xã hội thì thực tế xã hội đã chọn người giàu. Chỉ có người nghèo không thể đại diện cho người giàu mới đúng. Nhân tiện, khởi đầu, cncs đã chọn giai cấp công nông để làm lãnh đạo, điều này đi ngược lại tiêu chuẩn mọi xã hội trước đây, kết quả là trong cải cách ruộng đất, các bác nông dân đã tiếp tay cho đảng cs tạo nên 80% án oan sai theo đúng ý đồ của đảng, để rồi HCM phải diễn màn rơi lệ. Và rồi sau đó, đảng cs cầm quyền, các ngài lãnh đạo có ai là công hay nông không? hay là ông nào cũng bằng cấp đầy mình, cũng biến thành ‘sĩ ‘ cả…tựa như ‘ sĩ, nông, công, thương ‘ thời phong kiến. Chỉ có kẻ sĩ, người trí thức hiện nay mới có khả năng lãnh đạo mọi giai cấp, mới là nòng cốt của một quốc gia. Công, nông làm nòng cốt chỉ là chiêu bài lừa mị, để cncs tranh thủ số đông, làm phương tiện ‘cướp quyền lãnh đạo nhà nước’, thế thôi. Sự lừa mị của cncs là chỗ đó.
cho đã, tới hết thời cũng còn ráng tuyên bố vớt vát này nọ thật là lắm chuyện.
Tôi còn nhớ khi tôi còn ở Saigon, sau 1995,lúc đó tôi vẫn còn dạy kèm anh ngữ để tạm kiếm sống,tôi thấy có một tấm bảng treo quảng cáo dạy học Anh văn tư gia vừa rao bán một bộ từ điển Encyclopedia Britannica giá cả khoảng
vài cây vàng lúc đó, chính xác thì tôi quên, nhưng sau đó trên báo vẫn có quảng cáo địa chỉ này, tôi quá thèm đọc , mà không tiền, tôi chỉ có các bộ từ điển khác, nếu nói ra thì hơi quá, nhưng in ấn theo giá VN thì cũng khá rẻ ,kể cả Oxford các loại, Webster các loại, hay các bộ từ điển chuyên để của LX dịch sang tiếng Việt, hoặc còn nguyên bản, cứ thấy từ điển song ngữ là tôi cứ ky cóp để mua, chắc tròm trèm gần một trăm loại , nhưng bộ này tôi vẫn áy náy là tôi chưa đọc thì nhất định phải thiếu một cái gì đó to lớn cho cái kiến thức học từ nhà trường, khi sang nước
ngoài tôi được một mục sư nước ngoài tặng cho ba bộ từ điển, trong đó có bộ từ điển Encyclodedia Britannica, tôi khoái qua đã đọc ngấu nghiến ngày đêm nếu rảnh,quả thật
tôi cũng mạn phép xin giới thiệu các bạn bình luận viên trong ngoài nước , quả thiệt vô giá, những gì mình nhận xét , đôi khi trật lất, vì người ta đã ghi vào đó , và in ấn hẳn hoi, với sự bảo trợ của rất nhiều tổng thống từ Hoa Kỳ, Nữ Hoàng Anh…
..đúng là một bộ Bách Khoa Toàn Thư đủ loại chuyên đề để phán xét chơi cho vui, giá cả rất rẻ nếu là xuất bản năm cũ, chứ nếu mua xuất bản năm mới thì giá rất mắc, hoặc vả, quị vị chịu khó gõ từ điển bách khoa on-line thì cũng OK thôi.
quanh quẩn Tiền _ Tình
mà quên hai chữ Tự do của một dân tộc nó đáng chân trọng như thế nào
Còn ông Diệm, ông Thiệu hô hào chống Cộng ì xèo, mấy ông đó không giàu à ? Không tham ô tham nhũng à ? Thời của mấy ổng, thằng nào hưởng lương to nhất ? Mấy thằng có hàm sỹ quan, đúng không ạ ? Quân nhân không làm giàu cho đất nước nhưng lại hưởng lương to nhất. Kinh tế miền Nam trước năm 1975 có cái chó gì ? CS tiếp quản hàng trăm nhà máy xí nghiệp của các vị tư bản miền Nam, tưởng là “ngon” sau đó mới ngã ngửa ra, không có nguyên nhiên vật liệu nhập khẩu từ Mỹ thì mấy cái nhà máy đó không thể hoạt động được.
Tóm lại là, thằng nào cũng như nhau thôi, cả CS và chống CS, thằng nào cũng dốt làm kinh tế nên phải ra sức làm chính trị cho giỏi để các ông to viện trợ tí tiền mà sống qua ngày.
Ông Thiện Ý lại bảo rằng dưới chế độ CS thì không được tự do làm chính trị. Cái đó đúng nhưng chỉ đúng 1 nửa. Anh có làm chính trị gì đi nữa cũng không thể vượt quá tầm kiểm soát của các chính đảng. VN chỉ có 1 đảng nên không có nhiều lựa chọn. Đố ông Thiện Ý làm chính trị vượt qua khỏi mấy cái đảng hiện có ở Huê kỳ đấy ? Ông muốn làm quan thì bắt buộc ông phải theo DC hoặc CH, đố ông có con đường thứ 3. Chẳng lẽ chỉ vì ông có hơn chúng tôi 1 cái lựa chọn mà ông cho rằng chúng tôi không có tự do sao ? Mấy cái quốc gia tư bản, đào đi đào lại cũng chỉ có ngần ấy đảng thay nhau nắm quyền. Mang tiếng là đa đảng nhưng mọi người phải ngầm hiểu, “đa” tức là “nhiều hơn 1” và “không quá 2”. Ở VN, 1 thằng tham nhũng là quá đủ rồi, thêm 1 thằng tham nhũng nữa thì dân lấy gì mà sống.
Nhiều hơn 1 đảng thì gọi là “có dân chủ” à ? 1 thằng nhà giàu theo đảng A sẽ xung đột lợi ích với 1 thằng nhà giàu theo đảng B, đó là chắc chắn. Nhưng nếu có 1 thằng nhà nghèo lập ra 1 cái đảng C để “kiếm chút cháo” nhất định sẽ bị 2 thằng A và B liên kết lại “tiêu diệt từ trong trứng”. Vì sao ? Thằng A và B có thể thỏa hiệp với nhau để phân chia lợi ích chớ thằng C có cái quái gì mà thỏa hiệp. Cho nên, mức độ tự do tỷ lệ thuận với mức độ làm giàu. Ở quốc gia CS, chuyện này được hiểu ngầm còn ở quốc gia tư bản, chuyện này là đương nhiên.
Lý thuyết CS nói cho cùng cũng là 1 cái lý thuyết. Lý thuyết gì thì phải có CON NGƯỜI thực hiện. Mà đã là con người thì nhất định phải có THAM, SÂN, SI. Đã tham sân si thì khi đạt được lợi ích gì đấy, người ta sẽ bẻ cong cái lý thuyết tốt đẹp ban đầu mà họ theo đuổi để độc quyền hưởng thụ cái lợi ích ấy. Nói thẳng, 1 thằng nghèo nhảy lên làm vua, hưởng thụ tư vị làm vua 1 thời gian, chết cũng không nhảy xuống làm thằng nghèo trở lại. CS và những thằng chống CS đều là những “thằng nghèo” ấy. Thằng “anti” CS to mồm chửi thằng CS cơ bản vì nó bị thằng CS đuổi ra khỏi cái ngai vàng mà nó đang ngồi. Tiếp theo, 2 thằng CS tranh nhau 1 cái ghế, thằng thua lại chạy ra nước ngoài tham gia vào dàn đồng ca “anti” CS. Cuối cùng, dàn đồng ca “anti”CS bây giờ rất hoành tráng nha, thượng vàng hạ cám loại gì cũng có. Tương lai, nếu có vài vị nguyên chức BCT chạy ra nước ngoài tham gia vào dàn đồng ca này, thiên hạ cũng chả lấy gì làm ngạc nhiên vì ….quy luật sống nó là như thế.
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/135370/ky-cuoi-nguoi-giu-chia-khoa-kho-vang.html
1_có cha, anh em tập kết ra bắc, sau đó họ cho người lẻn về Miền nam móc nối người thân !_ Khi bị VC móc nối, khó mà cưỡng lại dù mình không thích VC, Vì:
_ sợ không theo, VC sẽ trả thù, có thể thủ tiêu, có thể đặt plastic nhà mình, có thể tố giác vu khống mình với chính quyền là tiếp tế cho VC! Ôi VC thì đủ trò gian manh để hại mình!
_2. vì công việc làm ăn mưu sinh phải tiếp tế cho VC, để được yên thân. Vì một khi VC đã mò được tới nhà đòi “Ủng hộ” thì chỉ có hai con đường: Một là bỏ xứ ra đi. tha phương; hai là chấp nhận tiếp tế cho VC, nếu không thì cũng bị VC ám sát thôi ! hay bắt vô bưng , lên núi đòi tiền chuộc.
_3. Những trẻ em đường phố, cũng thường là mục đích nhắm đến của VC, VC dùng rất nhiều thủ đoạn hèn hạ để dụ giỗ , lôi kéo những trẻ em thiếu may mắn nầy!
4_ Những người uất ức chế độ độc tài của Nhà Ngô, rồi theo VC cũng có nhưng rất ít.
Làm sao tôi tin được thằng Hồ Chí Minh lưu manh và dâm đãng. Nó bán đứng Phan Bội Châu, ký kết để Pháp trở lại hầu có thời gian tiêu diệt những đảng phái yêu nước. Hèn hạ đến nỗi không dám nhìn nhận vợ con. Làm sao tôi tin được đám quốc hội bù nhìn và tham nhũng! Làm sao tôi có thể tin đảng CS xạo xự, độc tài. Những người theo CS bây giờ chỉ vì họ chỉ có cái bao tử. Đáng tởm thật!
Nguyệt
Hảy bao dung và khong nen oán hận nhủng sai lầm trong qua khứ cua một con nguoi…và hãy mở một con đuông cho nhung nguoi còn lầm lạc trờ lai vội công đồng.Cổ nhan có câu “không ai đánh kẻ chay lại bao giờ” thanks
Trong diễn văn hôm đóTổng thống W. Bush nói rằng: “Hàng trăm triệu, nhiều lắm, những cái chết oan uổng của nhân loại vì cái CNCS hoang đường và tàn bạo, vì vậy, chúng ta không còn muốn thấy bất cứ nạn nhân nào thêm nữa của chế độ Cộng Sản trên địa cầu này ! phải “Stop” lại”….
Mỹ đã đưa các binh sĩ VNCH và gia đình của họ sang Mỹ hưởng phước, học hỏi nền văn minh tự do và hậu duệ của họ sẽ giúp VN sau thời kỳ hậu CS. Đó là sự tính toán của Mỹ.
Còn sự tính toán của bác và đảng là VN ta là chư hầu , một sao trên lá cờ Tàu!
So di My khong ket toi cong san la vi , co ket toi cung bang thua, da co hang trieu nan nhan ket toi trong am tham roi, My va cac nuoc khong theo cong san chi ra tay giup do nan nhan ma khong can phai to mom.
An nhien tu tai trong cai vung bun cong san, nghi ra da dang la cac dang phai danh nhau !!!! haha , sao ma i to ve kien thuc vay? Dau ai bat buoc ban phai dua ra nhung nhan xet kem coi cua minh. Ngay nay co nhieu du khach tu cac nuoc tu-ban qua tham Vn, ban nen hoi nguoi ta de biet ly do cua su chong doi nhau trong da dang nhe. Dung nen ” suy bung ta, ra bung nguoi” Neu khong co su khac biet thi toi gi phai dat ten la “tu-ban” va cong san.
Bât´cü´1 hoc thuyêt´nào, cug cân có thöi gian ddê thü nghiêm, luât lê cung do con nguoi làm ra, kg thê áp dung nhü 1 “CÔNG THÜC´”,üng´dung ddüöc cho tât ca moi nguoi,moi hoan canh”,có luât sü buôc tôi,”ddáp lai”, cung co luât sü bào chüa, bên canh Positv luôn có Negativ& nguoc lai
Toi khong binh vực chế độ củ VNCH, nhung chí ít đay là một chế độ TỰ DO còn non trẻ, luon phai chien đau voi thù trong .giặc ngoài (Trung cộng).
Cac nuoc CS củ tren thế gioi họ đã nhan ra nhung SAI LẦM THẾ KỸ ma chu thuyet CS gay ra va cac nuoc nay tự đong đào thải,tan rã để hop voi trao lưu tien bộ cua con nguoi (hien tuong autolyse)
