CÓ PHẢI NGƯỜI GỌI…? thơ Chung Thủy
CÓ PHẢI NGƯỜI GỌI…?
Như giấc mơ tan vào khói mây
Ta ngu ngơ dệt mộng trang đài
Tuổi hoàng hôn thêm lần đưa tiễn
Tình muộn màng vội tháp cánh bay
Những tưởng đò ngang xuôi mái qua
Sông xưa bến cũ mõi mòn chờ
Nào hay sóng đẫy đò trôi mãi
Quên nẽo quay về lạc lối xa
Nước mắt đong đầy thêm ý thơ
Đêm khuya từng giọt mặn bờ môi
Vẳng theo trong gió lời tha thiết
Tiếng gọi dư âm chút ngậm ngùi
Lặng lẽ chôn vùi dĩ vãng sầu
Người ơi gợi nhớ những niềm đau
Ta nghe người gọi mà chua xót
Người gọi…rồi thôi …tiễn biệt nhau…
Chung Thủy
Comments
One Response to “CÓ PHẢI NGƯỜI GỌI…? thơ Chung Thủy”Trackbacks
Check out what others are saying...[…] nón bài thơ (NT). Này em, có nghe gì trong lời buồn của gió (CCT). Có phải người gọi (NT). – Chuyên gia Mỹ: Trung Quốc không thể chiếm đóng Senkaku (GD). Mặc dù […]