TÌNH CUỐI THEO MÂY thơ Chung Thủy

TÌNH CUỐI THEO MÂY
Thân lá mong manh úa vàng rơi rụng
Nắng chiều tàn theo bóng tối dần buông
Thương tuổi hạ vẫn ngọt ngào vụng dại
Hồn thơ mềm đón nhận sợi tơ vương
 
Bao dâu bể phủ giăng đời cô phụ
Bản trường ca vừa gãy khúc nửa chừng
Mặn bờ môi dòng nước mắt rưng rưng
Đếm phiền muộn bằng giọt sầu lặng lẽ
 
Ta chợt thấy trái tim mình vụn vỡ
Buồn mông lung từ tiếng gọi xa xôi
Nghe lạc lõng với niềm đau sâu lắng
Tình lãng du như từng áng mây trời
 
Đem nỗi nhớ song hành vào dĩ vãng
Đêm từng đêm đối mặt với đau thương
Bước lẻ loi âm thầm qua lối rẽ
Một mình duỗi rong đến cuối nẽo đường
 

Chung Thủy

Bình luận về bài viết này