Thơ Lục Bát Chùm 218 – Lu Hà

Thơ Lục Bát Chùm 218

 

 

Bẽ Bàng Hồn Ma

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Hồn Ma

 

Đêm thu sương phủ mịt mù

Trước thềm dáng liễu lờ mờ lướt qua

Thảm thương chết yểu đó mà

Nên chưa siêu thoát la đà đó đây

Mộng tình nàng vẫn đắm say

Tóc dài chấm gót chân mây buông hờ

Dáng đi thảm thiết dật dờ

Đắng cay trần thế bến đò thủy chung

Cớ sao duyên phận lỡ làng

Tình thù ân oán dở dang hãi hùng

Môi son nhợt nhạt não nùng

Nắm xương bạc bẽo bẽ bàng hồn ma

Nấm mồ vô chủ xót xa

Khói hương chẳng có mà ra nỗi này!

 

26.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Âm Thầm Nôn Nao

cảm tác từ tấm ảnh Nguyệt Nhi

 

Em là cô gái Việt Nam

Ở nơi xứ lạnh âm thầm nôn nao

Trùng dương sóng vỗ xô bờ

Thướt tha yểu điệu xôn xao bướm hồng

Chuồn chuồn cũng phải vấn vương

Xót xa nỗi nhớ quê hương nghẹn ngào

Lâng lâng đôi trái bồng đào

Tóc mây một giải lao đao anh hùng

Con nhà gia giáo văn chương

Mắt đen lay láy Lạc Hồng là đây
Hồn thơ xao xuyến đang bay

Tìm sang đất Tiệp chuỗi ngày vẩn vơ

Nguyệt Nhi nàng ở nơi nao

Hàng thông vi vút mịt mờ sương rơi

Thơ bay đến tận cổng trời

Chư tiên cũng phải bồi hồi ngẩn ngơ

Sân rồng vắng vẻ buổi chầu

Ngọc Hoàng quát hỏi đưá nào làm thơ?

Hỉ Nhi Khổng Tước trốn đâu

Thái Chân Ngọc Nữ giọt sầu mưa chan

Bâng khuâng xót cảnh trần gian
Nhân tình thế thái lụy tràn tương tư
Buồn sao trời lạnh cuối thu

Đông về tuyết phủ mái đầu xanh xanh.

 

26.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Tơ Vương Kiếp Nào

tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

 

Thi Nguyên đâu phải tay vưà

Cũng giòng hào kiệt nữ lưu thư hùng

Bôn ba hải ngoại trùng dương

Văn chương nết đất non sông u hoài

Nguyễn Du chín suối ngậm cười

Hồn thơ thấm đẫm tình người nôn nao

Kià ai trong đám sương mờ

Rẽ mây bước xuống bên bờ sông Tương

Gặp nàng tiên nữ mến thương

Thướt tha yểu điệu thiên hương dịu dàng

Lâu nay quen sống thiên đàng

Tự do dân chủ nhẹ nhàng thảnh thơi

Chín năm hạ giới một thời

Làm người dân Việt bồi hồi thiết tha

Mừng vui bên bến sông Hà

Nhận ra huynh muội mận mà tình xưa

Cầm kỳ xướng hoạ thi ca

Cung đàn lục bát nhạt nhoà thâu canh

Gió lay động bức mành mành

Giật mình thức giấc bên cành thùy dương
Trâm cài để cạnh giá gương
Phải chăng duyên nợ tơ vương kiếp nào?

 

26.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Yến Oanh Phỉ Nguyền

tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên

 

Cảm ơn tiên nữ mở lòng

Bâng khuâng chan chưá như dòng thơ bay

Tâm hồn tràn ngập gió mây

Thướt tha yểu điệu mà say hồn người

Xôn xao nao nức sóng dồi

Na Uy biển cả đất trời ngát hương

Phải chăng con cháu Lạc Hồng

Đi đâu cũng nặng vấn vương tình nhà

Tóc đen dáng vẻ ngọc ngà

Mẫu đơn cũng thẹn Hằng Nga tủi hờn

Cung đàn cành quế hao mòn

Cây đa lá rụng mưa tuôn gió sầu

Mênh mông cánh trắng hải âu

Ole dìu dặt chân cầu nỉ non

Nước trôi đá chảy đôi hòn

Thủy chung hạnh phúc môi son má hồng

Phảy tay thơ tặng xuôi dòng

Bồng bềnh lá thắm cho lòng biển xanh

Bỗng nhiên thi hứng cô mình

Kiếp sau hẹn gặp yến oanh phỉ nguyền.

 

26.11.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Gãi Lưng Trâu

cảm tác ảnh ông Hồ bên con trâu già

 

Hồ ly nổi tiếng râu xanh

Người đời thường gọi yêu tinh cáo già

Trau tria tiả tót cưạ gà

Dâm dê trụy lạc ta bà đảo điên

Tôn thờ Các Mác lê nin

Ba Tàu đại háng vẫn quen chui luồn

Thảm thê đơn độc cô hồn

Ba Đình giam hãm mưa tuôn lệ trào

Vệ binh cổng kín tường cao

Hàng rào điện tử lao xao côn đồ

Nhà hầm lạnh lẽo bơ vơ

Không bằng giun dế bao giờ đầu thai

Xưa kia thất đức hãm tài

Tội nhân thiên cổ trần ai hãi hùng

Vịt vờ đứng gãi cái lưng

Trâu già đắc ý tình thương giống nòi?

 

23.11.2011 Lu Hà

 

 

 
 

 

 

Bình luận về bài viết này