Thơ Lục Bát Chùm 196 – Lu Hà
Thơ Lục Bát Chùm 196
Vấn Vương Bên Mồ
Cẩn bái cố Thi Sĩ Hà Thượng Nhân
Bàng hoàng tin bác ra đi
Đất trời ảm đạm bồi hồi nhớ thương
Giai huynh tứ hải bốn phương
Bạn bè văn hữu guê hương ngọt bùi
Họ hàng con cháu sụt sùi
Sương rơi lã chã ngậm ngùi hoàng hôn
Đêm rằm trái chín trăng tròn
Thoát lià khỏi gốc linh hồn về đâu?
Trùng dương dào dạt bao la
Đường lên cõi Chuá hay là Tây Thiên
Than ôi! Thế tục ưu phiền
Non sông ta vẫn triền miên u sầu
Cuộc đời chinh chiến phôi pha
Trán nhăn tư lự xót xa anh hùng
Bốn vùng chiến thuật vẫy vùng
Bàn cờ thế cuộc thê lương não nùng
Cảm thông một nén hương lòng
Tình người viễn xứ vấn vương bên mồ!
12.11.2011 Lu Hà
Thơ Tế Linh Hồn Hà Thượng Nhân
chuyển thể thơ Trường Giang: Khấp Điếu Thi Lão Hà Thượng Nhân
Thái Bình Dương buổi chiều tà
Cả vùng cảnh vật nhuốm màu cát pha
Thi đàn Bắc Đẩu băng hà
Cung thương thổn thức nhạt nhoà lệ rơi!
Bạn bè chiến hữu khắp nơi
Cùng chung thống khổ một thời đã qua
Sớt chia san sẻ khoai tù
Thiên thu nhất nhật trầm tư u hoài
Đoạ đầy khổ tận cam lai
Lao lung năm tháng kéo dài chẳng tha
Lời thơ chính khí năm xưa
Động viên an ủi mặn mà chưá chan
Đòn thù bạc đãi bất nhân
Hai vai chịu gánh trăm ngàn hiểm nguy
Dãi dầu mưa nắng đắng cay
Không ham danh lợi thẳng ngay mọi đàng
Quyết không áo tiá khăn vàng
Bán hồn cho quỷ bẽ bàng lương tâm
Mặc cho nước đục cát lầm
Thủy chung sau trước Miền Nam cộng hoà
Mây đen bao phủ quê nhà
Sục sôi ưá máu đỏ màu trái tim
Gian manh quỷ quái nhấn chìm
Mười năm tù ngục nỗi niềm lao đao
Xa quê lòng những nghẹn ngào
Thương dân nhớ nước khác nào dao đâm
Bác ơi! Dứt bỏ tình thâm
Vợ hiền vò võ âm thầm canh thâu
Cháu con vật vã âu sầu
Anh em họ mạc đỏ ngầu vành mi
Ô hô! Sao vội ra đi
Bài thơ dang dở ngậm ngùi trần ai
Âm dương cách trở xa xôi
Cố hương thăm thẳm biển khơi trập trùng
Hay rằng: Giận kẻ bất lương
Buôn dân bán nước hận phường việt gian
Thả câu đục nước tranh ăn
Gục đầu tư lợi chó săn lạc loài
Hôm nay bác đã đi rồi
Cõi tiên thoát tục bồi hồi trần gian
Ruỗi tay vứt bỏ duyên căn
Hoàng hôn bóng rủ chưá chan lệ tràn
Đàn Ngang Cung đã quy thần
Đi mây về gió trăng ngàn thiết tha
Ô hô! Thương nhớ xiết bao
Tiên sinh ơi hỡi bây giờ ở đâu?
Đường đi sáu nẻo ta bà
Gập ghềnh Tây Trúc hay là biển khơi
Nếu như bác đã về trời
Hồng ân Thiên Chuá cho người Việt Nam!
13.10.2011 Lu Hà
Mong Sao Hết Khổ
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Mảnh Trăng Thu
Đêm ngồi ngắm mảnh trăng thu
Sương rơi lạnh lẽo mịt mù buồn loang
Tiếng đàn sầu muộn mênh mông
Trăng treo trái chín mà lòng đắng cay
Sợ rồi đêm hết là ngày
Ai đem trăng sáng chất đầy thềm vương
Ngẩn ngơ tìm lại bến thương
Đôi bờ cô quạnh sông Tương liễu mềm
Vi vu gió thoảng êm đềm
Gợi thêm nỗi nhớ môi thèm người ơi!
Muốn bay tới trốn xa xôi
Quện vào mây gió chơi vơi linh hồn
Đầm đià vũ trụ trào tuôn
Mưa trời tầm tã nguồn cơn biển hồ
Đời tôi theo gió trăng mơ
Làm sao giết chết hồn thơ u sầu
Đêm khuya sương lạnh mái đầu
Mong trời mau sáng bắc cầu tương lai
Hừng lên tia nắng ban mai
Không còn đau khổ canh dài đêm thâu!
11.10.2011 Lu Hà
Cô Đơn
chuyển thể thơ Micha Rostalski từ bản văn tiếng Đức
Đời ta trống trải căn nhà
Cô đơn buồn bã bốn muà sầu tư
Nắng mưa tầm tã mái đầu
Hoa tàn cỏ dại dãi dầu sương rơi
Thôi đừng bận bịu làm chi
Tuổi già chóng đến cuộc đời tàn hơi
Lửng lơ hạt bụi tả tơi
Tro tàn một nắm ngậm ngùi xót xa
Một mình cam chịu khổ đau
Tháng năm đằng đẵng ai nào đoái thương
Thiên hà vạn vật vô thường
Tâm linh chủ thể bốn phương đất trời
Đứng lên để sống làm người
Tâm tình thư viết bồi hồi trái tim
Nỗi lòng buộc chỉ chân chim
Khai thông đại lộ im lìm trong ta
Mặc cho lá rụng muà thu
Muà xuân lại đến mặn mà thiết tha
Bướm ong rộn rã la đa
Sớm khuya ân ái căn nhà nhỏ nhoi…!
13.10.2011 Lu Hà
Ba Cô
tặng Natalie Ngân và hai bạn gái
Ngọc ngà thanh sắc hương trời
Hút đi tinh khí cuả loài bướm ong
Ngán thay thân phận đàn ông
Đam mê nữ sắc lưng cong héo mòn
Mày ngài mắt phượng môi son
Bướm ong đứt ruột linh hồn vẩn vơ
Vàng thu lá uá xót xa
Bao chàng trẻ tuổi mái đầu bạc phơ
Cung tần mỹ nữ như mơ
Lướt qua cánh cưả tò vò than ôi!
Bồ đào mỹ tỉu một thời
Chè ngon gái đẹp tuổi đời ngắn thay
Thái Tông hoàng đế đắng cay
Mới mười chín tuổi thân gày xác xơ
Cửu tuyền sùi sụt ngẩn ngơ
Nuối thương trần thế bến đò ái ân
Phây phây thỏ thẻ nồng nàn
Đa tình tự cổ mỹ nhân siêu lòng
Vượt sao cưả ải anh hùng
Ba cô như đoá hoa hồng thiết tha
Tương tư sầu khổ bên cầu
Ngũ hành tam giới âu sầu thở than
Cam lồ sen nở chưá chan
Nưả đi nưả ở muôn vàn chúng sinh.
8.10.2011 Lu Hà
Trương Chi Và Ba Nàng Mị Nương
Ba nàng mũm mĩm ngọc ngà
Cạnh chàng đầu trọc gọi là Tây đen
Má hồng chan chưá nhiều phen
Xập xình non nỉ triền miên tháng ngày
Trai thanh gái lịch cuồng say
Ôm nhau nhảy nhót ngất ngây sớm chiều
Muà thu ẻo lả mĩ miều
Lá vàng ngơ ngác yêu kiều tiên nga
Mỗi năm mỗi tuổi bóng tà
Hoàng hôn bảng lảng la đà trời mây
Cuộc đời cơn gió thoảng bay
Ngoảnh đi ngoảnh lại đắng cay ngậm ngùi
Trương Chi tiếng hát sụt sùi
Tây Hồ Bột Hải ngọt bùi thiết tha
Mị nương con gái vua cha
Kén chồng đúng cưả gieo cầu trúng nơi
Tây đen tướng mạo phương phi
Vai u thịt bắp cọc còi thất kinh
Lại còn xăm trổ đầy mình
Đại bàng vỗ cánh trời xanh tung hoành
Gầm gừ hổ dữ nhe nanh
Rồng khoe móng vuốt bên cành hoa xuân
Rốn đùi mông bẹn chưá chan
Hoa văn huyền ảo tần ngần kià ai?
Natalie đúng thật rồi
Quần bò đứng giưã mỉm cười thật duyên
Còn nàng Tây trằng đứng bên
Không rõ nguồn gốc họ tên là gì?
Tóc đen dong dỏng mày ngài
Huyền Trân công chuá thời nay đấy à?
Ngắm trông tấm ảnh đậm đà
Mấy dòng cảm tác thật thà thành thơ!
Trương Chi chàng ở Phi Châu
Hay là Bắc Mỹ Obama cùng nòi?
29.9.2011 Lu Hà