Tưởng Nhớ Cố Thi Sĩ Hà thượng Nhân – Lu Hà

Tưởng Nhớ Cố Thi Sĩ Hà thượng Nhân

 sao lục một số bài thơ cuả Lu Hà viết tặng và họạ thơ

 

 

 

Kính Bái Hương Hồn Thi Sĩ

hoạ thơ Hà Thượng Nhân

 

Con cháu sinh ra được mấy người

Bồi hồi kính cẩn một giây thôi

Tiên sinh đi hẳn còn lưu lại

Một tấm lòng son với đất trời

 

Văng vẳng lời thơ dạ rối bời

Để người dương thế hận chia phôi

Còn đâu sớm tối nghe ai nói

Thi sĩ người ơi! Mộng rã rời….

 

Áo trắng ai kia vắng cuộc đời

Vành tang rỏ lệ nước mưa tuôn

Bạn bè con cháu đi đưa tiễn

Một dải tình thơ đến cổng trời…!

 

13.10.2011 Lu Hà

 

 

 

 

Kính Chúc Thi Sĩ Hà Thượng Thân

 

Nhân thế sinh ra ở cõi đời

Phong lưu văn bá bậc thi thời

Thượng Nhân để lại bao vương vấn

Một tấm lòng son với đất trời

 

Văng vẳng lời thơ dạ rối bời

Năm canh rầu rĩ hận chia phôi

Giang sơn chìm đắm vào tay giặc

Thi sĩ người ơi! mộng rã rời….

 

Chín mươi tuổi hạc xưa nay hiếm

Kẻ sĩ trong đời có mấy ai

Sau trước phụng thờ tròn nghiã cả

Dù cho mưa bão chẳng phôi phai

 

Cháu có mấy lời thăm hỏi Bác

Phúc như Đông Hải thọ Long Sơn

Bình an vui vẻ hồn cao vọng

Tiếng nhạc thơ bay khúc khải hoàn

 

4.9.2010 Lu Hà

 

 

 

 

Nỗi Lòng Cuả Cha

cảm tác qua bài thơ ” Xin Được Chết Thay Con ” cuả Cụ HTN

 

Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục

Bậc hiền nhân quân tử xưa nay

Thở than vương vấn u hoài

Sống sao cho đẹp là người thẳng ngay.

 

Cha muốn chết tối nay cho trọn

Vì thương con lận đận trần gian

Tráng niên mới có ngũ tuần

Cưả nhà yên ấm vợ con trông chờ.

 

Lòng tan nát bơ vơ tưởng nhớ

Nợ trần ai, ai trả, ai vay ?

Kiếp người bao nỗi đắng cay

Chết thay chẳng được ý trời cao xa

 

Đường sinh tử năm xưa lần bước

Cuộc hành hương xin Đức Chuá trời

Khẩn cầu thiên ý ba ngôi

Dùng dằng bàn tiệc nụ cười ngàn thu…

 

Nơi hạ giới cha già rỏ lệ

Hồn phiêu diêu dừng lại lắng nghe

Trăng ngàn vạn nẻo sơn khê

Tiếng thơ nức nở vọng về nỉ non.

 

Cha nhớ lại ngày con còn bé

Đôi mắt nai yêu quá đi thôi

Lớn lên ăn học lần hồi

Vợ hiền con thảo lại rời đi xa ?…

 

Thiên Chuá gọi làm sao tránh được

Tiếc cho đời trằn trọc canh khuya

Nấm mồ hiu hắt cỏ hoa

Suơng rơi lã chã nhạt nhoà trăng sao

 

Bạn thi hữu Huệ Thu thăm hỏi

Có Đông Anh cùng với Trường Giang

Nỗi niềm mấy áng thơ đường

Theo làn sóng điện bốn phương đất trời!

 

11.8.2010 Lu Hà

 

 

 

 

Chia Buồn Cùng Tang Quyến

thơ tặng gia đình Thi Sĩ Hà Thượng Nhân

 

Đi Ô Phăng một nhà toán học

Cây sồi già gai góc xót xa

Tuổi con bằng nưả đời cha

Rưng rưng ngấn lệ bạc phơ mái đầu…

 

Hà Thi Sĩ âu sầu thương nhớ

Dương con ơi! Vội vã ra đi !

Sông Hà khổ hạnh trần ai

Thuyền trôi sóng vỗ lẻ loi sớm chiều…

 

Vượt cưả aỉ bệnh xơ lão hoá

Hồn thơ bay Đỗ Phủ ngày xưa

Nhân sinh thất thập là bao

Lai hy cửu thập người là Thượng Nhân.

 

Chín ba tuổi trần gian hiếm có

Chẳng tu tiên cổ độ trăng soi

Ngâm nga xướng vịnh mấy ai?

Chưởng môn văn học cuộc đời bao la…

 

Chòm râu bạc thẫn thờ mộ trẻ

Quá năm mươi con vội vàng chi

Cây đời màu lá xanh tươi

Vòng hoa tang trắng sương rơi nhạt nhoà.

 

Chiều chủ nhật Huệ Thu thăm viếng

Bậc đại huynh chưởng thượng văn chương

Đi cùng hồn Phạm Xuân Dương

Hôm nay đưa tiễn nghiã trang bầu đoàn.

 

Đời chiến mã cha con xung trận

Cùng lưu đày vấn nạn nước non

Bạn bè thân hữu xa gần

Kẻ đi người ở thở than não nề…

 

Cháu vốn dĩ trọng tài mến nghiã

Hà chưởng môn kính mấy vần thơ

Chia buồn gia quyến tang gia

Vượt qua biển lệ ta bà khổ đau!

 

9.8.2010 Lu Hà

 

 

 

 

Danh Vẫn Ở Đời

hoạ thơ Hà Thượng Nhân

 

Phù vân mộng ảo từng giờ

Luật trời đã định chẳng chờ đợi ai

Hành hương thơ bước đường dài

Thiên thu vạn cổ mấy bài chẳng quên

Danh người hậu thế ghi lên

Dù ông chẳng muốn cái tên lưu truyền!

 

8.11.2009 Lu Hà

 

 

 

Lòng Biển

hoạ thơ Hà Thượng Nhân

 

Nỗi niềm em dấu trong thơ

Bao nhiêu hoài niệm ước mơ cho đời

Tôi nay lòng dạ bời bời

Bóng chiều đã ngả rượu mời nào say

Em còn sầu muộn đắng cay

Trần gian xuôi ngược đêm ngày điểm tô

Sáng ra tỉnh mộng là thơ

Tôi đi mang cả cuộc cờ dở dang

Thế thời lịch sử sang trang

Ngoài trời quan tái lá vàng trở thu

Trăng lên chênh chếch mái lầu

Soi người thiếu phụ bên cầu lệ trôi

Tình thơ tôi gửi lại đời

Men say nào ấm lòng tôi bây giờ

Hồn tôi náo nức cho thơ

Nghe như rỏ lệ đêm mưa dòng dòng

Đầm đầm lã chã ra sông

Theo dòng biển cả trong vòng chiêm bao

 

8.11.2009 Lu Hà

 

 

 

Nhớ Bạn Một Thời

chuyển thể thơ Hà Thượng Nhân: Gửi Bạn

 

Sinh ra trong cõi ta bà

Ô hay, đời vậy thế mà cũng thơ

Xa nhau biết đến bao giờ?

Trùng dương dặm thẳm vẩn vơ mấy vần

Bạn bè nhắn nhủ bao lần

Dùng dằng mây nước xót thân u hoài

Bờ ao giếng nước xa vời

Suy đi ngẫm lại cũng vì bởi ta

Chim trời sải cánh bao la

Quê hương ta đó non cao biển hồ

Học hành mài miệt canh khuya

Bát cơm manh chiếu sớm chiều mẹ ơi!

Thị phi ganh tỵ ở đời

Rửng rưng bờ cõi lòng người hiểm sâu

Mặc ai sáng nắng chiều mưa

Tấm lòng thanh bạch quê muà thì sao?

Cho rằng: làm kẻ nông phu

Dăm ba chén rượu la đà trời mây

Ngán đời nưả tỉnh nưả say

Bướm hoa xào xạc đắng cay muôn phần

Thương người bóng lẻ cô đơn

Vào ra tưạ cưả tinh thần biến suy

Đêm hè ngưả mặt trông trời

Sông hà một giải ngậm ngùi nét son

Hằng Nga giấc mộng triền miên

Sáng ra vương vấn ưu phiền khổ đau

Dấn thân vào chốn xông pha

Người đi biền biệt bao giờ tìm ta

Chinh nhân hải đảo xa mờ

Bao nhiêu kỷ niệm chan hoà yêu thương

Mảnh mai kià cô gái mường

Phồn hoa thành thị bụi vương gót giầy

Nỗi niềm thổn thức điên say

Hoàng hôn chiếc bóng xiết ghì đôi tay

Dang tay ôm cả đất trời

Trăng suông rượu nhạt người ơi, cõi lòng

Xót xa cho kiếp phong trần

Nghêu ngao giọng hát vui buồn cổ kim

Thơ ngây chuyện cũ âm thầm

Sông Trà sóng nước nỗi niềm chiều hôm

Bạn ta ở mãi xa xăm

Chân trời lá đổ thâm trầm sầu đưa

Vương Xương Linh nhớ người thơ

Sương reo ngọn cỏ nương dâu bến bờ

Chán chê danh tướng công hầu

Trời cao thăm thẳm mây mờ ngẩn ngơ

Góc sông Hương có ai mơ

Lênh đênh chìm nổi bơ vơ thở dài

Hàng hiên lã chã tuôn rơi

Hồn nghe thánh thót đầy vơi não nùng.

 

9.7.2010 Lu Hà

 

 

 

 

Nỗi Lòng Cuả Cha

cảm tác qua bài thơ ” Xin Được Chết Thay Con ” cuả Cụ HTN

 

Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục

Bậc hiền nhân quân tử xưa nay

Thở than vương vấn u hoài

Sống sao cho đẹp là người thẳng ngay.

 

Cha muốn chết tối nay cho trọn

Vì thương con lận đận trần gian

Tráng niên mới có ngũ tuần

Cưả nhà yên ấm vợ con trông chờ.

 

Lòng tan nát bơ vơ tưởng nhớ

Nợ trần ai, ai trả, ai vay ?

Kiếp người bao nỗi đắng cay

Chết thay chẳng được ý trời cao xa

 

Đường sinh tử năm xưa lần bước

Cuộc hành hương xin Đức Chuá Trời

Khẩn cầu thiên ý ba ngôi

Dùng dằng bàn tiệc nụ cười ngàn thu…

 

Nơi hạ giới cha già nhỏ lệ

Hồn phiêu diêu dừng lại lắng nghe

Trăng ngàn vạn nẻo sơn khê

Tiếng thơ nức nở vọng về nỉ non.

 

Cha nhớ lại ngày con còn bé

Đôi mắt nai yêu quá đi thôi

Lớn lên ăn học lần hồi

Vợ hiền con thảo lại rời đi xa ?…

 

Thiên Chuá gọi làm sao tránh được

Tiếc cho đời trằn trọc canh khuya

Nấm mồ hiu hắt cỏ hoa

Suơng rơi lã chã nhạt nhoà trăng sao

 

Bạn thi hữu Huệ Thu thăm hỏi

Có Đông Anh cùng với Trường Giang

Nỗi niềm mấy áng thơ đường

Theo làn sóng điện bốn phương đất trời!

 

11.8.2010 Lu Hà

 

 

 

Vẫn Vui

hoạ thơ Hà Thượng Nhân

 

Tình thương như gió thoảng êm

Ru cho anh ngủ say thêm giấc nồng

Thuyền quyên trong chốn bụi hồng

Anh hùng hoạn lộ cũng không sá gì

Uổng công bao nỗi lâm ly

Đường xa muôn dặm còn gì nưã đâu?

Lá bay gió táp qua cầu

Sương rơi mưa rụng gịọt sầu thành vui

 

8.11.2009 Lu Hà

 

 

 

 

Hoạ Lại Lời Chúc

Thơ Hà Thượng Nhân

 

Mây xa rỏ giọt thương lầu

Hồn đi để lại chân cầu nước trôi

Mây hồn quấn quít bên tôi

Nhớ người dương thế làn môi thắm hồng

 

Lu Hà

 

 

 

 

Mở Ngõ Phù Vân

hoạ thơ Cụ Hà Thượng Nhân

 

Cánh cưả phong trần khép cánh xuân

Hồn bay theo gió mộng thần tiên

Người đi kẻ ở sầu ly biệt

Qua ngõ phù vân lòng vẫn nguyên

 

Thiên thai bồng đảo nhé đừng quên

Người ở dương trần nấp bóng hiên

Rớm lệ nhớ thương tình cổ lụy

Cung Nga hỏi lại sổ duyên tiền

 

Quán trọ trần gian nỗi cảm phiền

Tình xưa ta hẹn chốn lâm tuyền

Phù vân cưả ngõ ai đành mở

Sương cỏ ngậm ngùi thôi Tú Uyên….

 

8.11.2009 Lu Hà

 

 

 

 

Thi Nhân Cưỡi Hạc

cảm tác khi đọc thơ Trần Thiện Hiếu hoạ thơ HTN

 

Ấy chết cụ Hà đã chín ba

Cuộc đời chinh chiến gió mây qua

Xót xa cố quốc mưa vần vũ

Để lại cho đời những tứ thơ…

 

Con cháu ngậm ngùi sao chẳng nhớ

Thù nhà nợ nước gánh trên vai

Nam nhi tuấn kiệt năm châu lục

Nuôi dưỡng tinh thần có mấy ai?

 

Tuổi hạc chân chì vui tuế nguyệt

Bạn bè thi hữu áng thơ văn

Sinh ly tử biệt còn xao xuyến

Yêu nước thương nòi dạy cháu con !

 

Trời Phật thiêng liêng tình hiển lộ

Bệnh xơ lão hoá vượt giang đầu

Cuồng phong giông tố xin nhường bước

Thong thả thuyền trôi cập bến bờ…

 

Thi Sĩ ngông cuồng xưa đến nay

Phù du trọn kiếp bọt bèo trôi

Công danh nam tử ai chăng tá?

Cưỡi hạc quy tiên hẹn tháng ngày…

 

12.8.2010 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bình luận về bài viết này