BỌT BIỂN thơ Chung Thủy

 

BỌT BIỂN
Đã từ lâu ta một mình đơn lẻ
Đếm lá vàng rơi rụng buổi hoàng hôn
Tuổi hạ chìm theo từng ngày quạnh quẻ
Niềm suy tư làm nhân dáng hao mòn
Đã mấy đêm âm thầm rơi nước mắt
Biết bao chiều mong đợi bóng người xa
Tình muộn màng nửa chừng vừa đứt đoạn
Trái tim buồn lên tiếng gọi thiết tha
Những nhớ nhung hằn sâu trong tiềm thức
Hồn thơ mềm vụn nát bởi thương đau
Đem muộn phiền viết đầy vào trang giấy
Đem đắng cay…cay đắng dệt lời sầu
Người thản nhiên quay thuyền rời bến đợi
Ta lặng yên nhìn con nước chảy xuôi
Sóng dâng cao cõi lòng ta xao động
Thương phận mình như bọt biển ngoài khơi
Chung Thủy

Bình luận về bài viết này