Góp ý cho Tòa án
Góp ý cho Tòa án
Những vi phạm Nhân quyền liên quan tới việc tùy tiện bắt giữ và khởi tố ông Cù Huy Hà Vũ
do Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường soạn thảo
Kính gửi Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội
Lewis Gordon, đại diện cho Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường, 407 Đường W. Koch, Bozeman, MT 59715, kính trình quý Tòa bản tóm tắt hồ sơ với tư cách người góp ý pháp luật cho Tòa án (amicus curiae) trong vụ Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam truy tố Cù Huy Hà Vũ.
Tháng Hai năm 2011
Mục Lục
Lời đề nghị được chấp nhận làm Người Góp ý cho Tòa (Amicus Curiae)……………..…1
Trình bày mục đích …………………………………………………………………….…1
Lời thỉnh cầu………………………………………………………………………………….1
Trình bày các sự kiện thực tế ……………………………………………………………..2
Lập luận ..……………………………………………………………………………………3
I. Hiện tượng Vi phạm Quyền con người của các Nhà bảo vệ Môi trường phổ biến trên
toàn cầu……………………………………………………………………………………3
II. Các quyền Tự do ngôn luận và Quyền Không thể Bị Bắt hoặc Tạm giữ Tùy tiện của
ông Cù Huy Hà Vũ đã bị chính quyền Việt Nam vi phạm……………………………..…4
A. Sự vi phạm Quyền Tự do Ngôn luận theo Điều 19 của Công ước Quốc tế về các
Quyền Dân sự và Chính trị…………………………………………………………………………4
B. Sự vi phạm các Quyền Tự do và An ninh Thân thể theo Điều 9 của Công ước Quốc
tế về các Quyền Dân sự và Chính trị…..……………………………………………………………..6
III. Sự bảo hộ Quốc tế đối với các Nhà Bảo vệ Môi trường trong hệ thống Nhân quyền
của Liên hiệp Quốc…………………………………………………………………………8
Kết Luận ……………………………………………………..……………………………10
Phụ Lục: Tình trạng Vi phạm nhân quyền đối với các Nhà Bảo vệ Môi trường ở nhiều
Quốc gia Khác
Bản tóm tắt để góp ý cho Tòa
Những Vi phạm về Nhân quyền liên quan tới việc tùy tiện bắt giữ và khởi tố
Cù Huy Hà Vũ
Do Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường soạn thảo và đệ trình
Lời đề nghị được chấp nhận làm Người góp ý cho Tòa (Amicus Curiae)
Chiểu thông lệ các tòa án trên thế giới thường chấp nhận Bản tóm tắt hồ sơ với tư cách người góp ý pháp lý trong các vụ án liên quan tới quyền lợi công cộng, Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường kính đề nghị Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội tiếp nhận bản Góp ý này với mục đích biện hộ cho các quyền con người của ông Cù Huy Hà Vũ.
Trình bày mục đích
Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường (EDLC)1 là tổ chức duy nhất trên thế giới được thành lập với một mục đích là bảo vệ quyền con người của các nhà bảo vệ môi trường. EDLC
nhận làm đại diện pháp lý miễn phí cho những người đấu tranh vì một môi trường trong sạch và vì quyền lợi của các cộng đồng bị ảnh hưởng ô nhiễm môi trường, và là nạn nhân của sự vi phạm nhân quyền. EDLC đứng về phía những người tranh đấu chống lại vấn nạn toàn cầu, khi những nhà bảo vệ nhân quyền lên tiếng ủng hộ quyền có một môi trường sống trong lành bị điểm mặt để trừng phạt – một hành động thể hiện chủ định dập tắt tiếng nói và đe dọa chính họ cũng như những người mà họ lên tiếng bảo vệ.
Lời thỉnh cầu
Với mong muốn rằng những lời góp ý này sẽ giúp Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội đi đến một phán quyết công bằng cho ông Cù Huy Hà Vũ, EDLC kính đề nghị quý Tòa:
1) chấp nhận Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường là Người góp ý pháp lý cho Tòa (Amicus Curiae) trong vụ án này;
2) đưa Bản tóm tắt này vào trong hồ sơ vụ án; và,
3) tiếp nhận các quan điểm được nêu ra trong Bản tóm tắt này.
Trình bày các sự kiện thực tế
Ông Cù Huy Hà Vũ là Tiến sỹ Luật, và là nhà hoạt động pháp lý trực ngôn nhất của Việt Nam. Ông bị bắt vào ngày mồng 5 tháng Mười Một năm 2010 tại một khách sạn ở Thành phố Hồ Chí Minh. Các cơ quan công quyền đã thu giữ máy vi tính của ông Vũ và tiến hành khám nhà.
Ngay hôm sau, Thứ trưởng Bộ Công an – Trung tướng Tô Lâm và Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh II, Trung tướng Hoàng Kông Tư tổ chức họp báo công bố ông Cù Huy
Hà Vũ bị khởi tố vì các hành vi “làm ra các tài liệu, đưa thông tin thất thiệt, bịa đặt, xuyên tạc sự lãnh đạo và quản lý của Nhà nước, gây hoang mang trong nhân dân, kích động, cổ suý, hô hào chống Nhà nước; vu khống, xúc phạm danh dự các vị lãnh đạo Nhà nước.” Hành vi sau cùng là sự liên hệ rõ ràng tới hai vụ ông Cù Huy Hà Vũ khởi kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong thời gian gần đây.
Các tài liệu nhằm buộc tội được đề cập trong cuộc họp báo bao gồm cả hai đơn kiện nói trên. Lá đơn thứ nhất, nộp cho Tòa án ngày 11 tháng Sáu năm 2009, kiện việc Thủ tướng phê duyệt dự án đang gây tranh cãi về khai thác bô-xít ở vùng Tây nguyên khi ký Quyết định số 167/2007/QĐ – TTg vào ngày mồng 1 tháng Mười Một năm 2007. Đơn kiện này đã bị Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội bác chỉ bốn ngày sau khi nguyên đơn nộp cho Tòa. Đơn kiện thứ hai, được nộp cho Tòa án Nhân dân Tối cao vào ngày 21 tháng Mười năm 2010, cũng kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhưng lần này là về hành vi đã ký Nghị định số 136/2006/NĐ-CP, có hiệu lực cấm khiếu kiện tập thể. Cù Huy Hà Vũ chưa từng nhận được hồi âm về đơn kiện này, nhưng có sự kiện trùng hợp là chỉ hai tuần sau khi nộp đơn kiện nói trên cho Tòa án thì ông bị bắt.
Rõ ràng là việc ông Vũ bị bắt giữ một cách tùy tiện có liên quan đến công việc của ông trong vai trò một người bênh vực nhân quyền. Ông Cù Huy Hà Vũ đã bị điểm mặt để trấn áp và tước đoạt các quyền con người vì đã đi tiên phong trong các vụ khiếu kiện vì các quyền lợi tập thể và bảo vệ môi trường, đặc biệt là đã trực tiếp nêu đích danh Thủ tướng. Dường như, Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã bắt giam Cù Huy Hà Vũ vì sự lên tiếng của ông đã chọc giận các nhóm quyền lực.
LẬP LUẬN
I. Hiện tượng Vi phạm Quyền con người của các Nhà Bảo vệ Môi trường phổ biến trên toàn cầu
Đầu năm 1999, tổ chức nhân quyền, Ân xá Quốc tế (Amnesty International) và tổ chức bảo vệ môi trường của Hoa kỳ, Câu lạc bộ Sierra (Sierra Club) đã phát động một phong trào chung nhằm thu hút sự quan tâm tới những vụ tấn công vào các nhà bảo vệ môi trường, và vận động quốc tế gây sức ép lên chính phủ các quốc gia đang vi phạm các quyền cơ bản của những nhà hoạt động vì môi trường. Trong báo cáo được hoàn tất sau đó, có tựa đề “Các nhà bảo vệ môi trường đang gặp hiểm nguy: Mười trường hợp khẩn cấp về vi phạm nhân quyền”, hai tổ chức nói trên đã nhấn mạnh mức độ nghiêm trọng của việc vi phạm các quyền con người đối với những nhà bảo vệ môi trường:
Ngày nay, làm một người bảo vệ môi trường là một việc làm nguy hiểm ở rất nhiều quốc gia. Các quyền con người cơ bản của những nhà hoạt động vì môi trường đang bị xâm phạm ở cả những quốc gia dân chủ lẫn độc tài, trong các nước có nền kinh tế phát triển hay đang phát triển… Chúng tôi tin rằng trong thập kỷ tới, thử thách lớn nhất về nhân quyền và môi trường sẽ là việc bảo vệ những người bảo vệ môi trường – là đấu tranh cho quyền công dân của những người trên khắp thế giới đang liều cả mạng sống của mình để lên tiếng bảo vệ hành tinh của chúng ta.2
EDLC đã tập hợp một hồ sơ riêng gồm các vụ việc vi phạm quyền con người cơ bản của các nhà bảo vệ môi trường khắp thế giới. Điều đáng tiếc là, hồ sơ đó, được gửi kèm làm Phụ lục của Bản tóm tắt này, dù đã thống kê được nhiều vụ việc hơn hẳn mười trường hợp khẩn cấp được nêu trong báo cáo của Ân xá Quốc tế/Câu lạc bộ Sierra, hiển nhiên vẫn chưa thể nêu đầy đủ được thực trạng của vấn đề. Tuy nhiên, đây là bản báo cáo hoàn thiện nhất về vấn đề này tính từ trước đến nay, và nó ghi nhận một xu hướng toàn cầu với hiện tượng những người lên tiếng bảo vệ quyền cá nhân được sống một trong môi trường trong lành và các quyền của cộng đồng bị ảnh hưởng từ các hành vi xâm hại môi trường bị điểm mặt để trấn áp một cách có hệ thống, một bước của mưu đồ dập tắt tiếng nói và đe dọa chính họ, cũng như những người đang được họ bảo vệ quyền lợi.
II. Các Quyền Tự do Ngôn luận và Quyền Không thể bị Bắt hoặc Tạm giữ tùy tiện của ông Cù Huy Hà Vũ đã bị Chính quyền Việt Nam vi phạm
Ở phần trên, chúng tôi đã liệt kê các hành vi hoàn toàn hợp pháp của ông Vũ, nhưng vẫn dẫn tới hậu quả khiến ông bị bắt giữ và khởi tố. Về bản chất, ông đã làm ba việc khiến chính quyền lo sợ:
– Ông khởi kiện Thủ tướng về dự án khai thác bô-xít đang gây tranh cãi vì có khả năng gây ô nhiễm nghiêm trọng tới môi trường.
– Ông khởi kiện Thủ tướng lần thứ hai về một nghị định hạn chế quyền khiếu nại tập thể.
– Ông lên tiếng phát biểu quan điểm của mình bằng việc thực thi hợp pháp quyền tự do ngôn luận được bảo đảm trong Điều 19 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (sau đây được gọi tắt theo tên tiếng Anh là ICCPR).
A. Sự Vi phạm Quyền Tự do Ngôn luận theo Điều 19 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị
Những hành động nói trên của ông Cù Huy Hà Vũ được bảo vệ căn cứ trên quyền tự do ngôn luận đã được bảo đảm theo Điều 19 của ICCPR, mà Việt Nam là một thành viên.
Điều 19:
1. Tất cả mọi người đều có quyền có quan điểm riêng mà không bị ai can thiệp.
2. Tất cả mọi người đều có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm quyền tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt tin tức cũng như ý kiến dưới mọi hình thức, không hạn chế về biên giới, bất kể dưới dạng truyền miệng, viết tay hay in ấn, hình thái nghệ thuật, hay bất kỳ một dạng thức truyền thông nào khác mà người đó chọn.
Vì vậy, xét các hành vi của ông Vũ là hoàn toàn hợp pháp, Chính phủ Việt Nam đã làm trái với hiệp ước quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam đã tham gia và chịu ràng buộc, cam kết tuân thủ, nên phải chịu trách nhiệm trước quốc tế.
Các hành vi vi phạm quyền cá nhân của ông Vũ là đặc biệt nghiêm trọng, vì chúng thể hiện một chủ định đàn áp quyền tự do ngôn luận không chỉ của riêng ông, mà của cả những người thể hiện, hoặc có ý định thể hiện các quan điểm tương tự, hoặc của những người có thể được hưởng lợi từ những vụ mà ông Vũ đã đệ đơn kiện chính quyền. Nói cách khác, mức độ vi phạm vượt xa ngoài phạm vi các quyền của cá nhân đương sự, nên hậu quả rất trầm trọng.
Đặc sứ về Tự do Ngôn luận đã phát biểu về vai trò quan trọng của quyền tự do ngôn luận, đặc biệt là ngôn luận về chính trị, như sau:
Tóm lại, quyền đó đại diện cho các phương tiện để giúp một cộng đồng, trong khi thực hiện các lựa chọn của mình, được thông tin đầy đủ. Từ đó, có thể nói một xã hội không được thông tin đầy đủ không phải là một xã hội tự do thật sự. Vì vậy, quyền tự do ngôn luận, không chỉ là quyền cá nhân, mà còn là quyền chung của cả một xã hội. (Chúng tôi nhấn mạnh).3
Dù quyền tự do ngôn luận rõ ràng đủ rộng để bảo vệ cho các hành vi của ông Vũ trong khi thể hiện quan điểm chống lại những việc làm hủy hoại môi trường, và bảo vệ quyền có môi trường sống lành mạnh, Đặc sứ về Nhân quyền và Môi trường đã đề xuất một diễn ngôn đặc biệt nhằm bảo vệ công khai và trực tiếp về các vấn đề liên quan tới môi trường: “Tất cả mọi người đều có quyền xây dựng và phát biểu ý kiến và truyền đạt các ý tưởng và thông tin về môi trường.”4
Ngoài ra, Hiến pháp Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã quy định “Cơ quan Nhà nước, đơn vị vũ trang, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, mọi cá nhân phải thực hiện các quy định của Nhà nước về sử dụng hợp lý tài nguyên thiên nhiên và bảo vệ môi trường.” (Chương II, Điều 29). Ngoài ra, Hiến pháp cũng “nghiêm cấm mọi hành động làm suy kiệt tài nguyên và huỷ hoại môi trường.” Sau cùng, Hiến pháp yêu cầu mọi tổ chức và cá nhân “bảo vệ, bồi bổ, khai thác hợp lý, sử dụng tiết kiệm đất” (Điều 18). Như thế có nghĩa là các vụ kiện của ông Cù Huy Hà Vũ đều hướng đến yêu cầu thực hiện đúng các quy định của Hiến pháp.
B. Sự Vi phạm Quyền Tự do và An ninh Thân thể theo Điều 9 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị
Ngoài ra, việc bắt giữ ông Cù Huy Hà Vũ vi phạm quyền tự do thân thể và quyền không thể bị bắt hoặc tạm giữ tùy tiện theo Điều 9 của ICCPR. Việc bắt giữ ông Vũ bị đánh giá là tùy tiện vì nó xuất phát từ ý định của Chính phủ muốn bắt ông im tiếng.
Tổ Công tác của Liên Hiệp Quốc về Bắt giữ người tùy tiện5 (gọi tắt là Tổ Công tác) coi việc tước đoạt tự do cá nhân là tùy tiện trong ba trường hợp, gồm có:
Khi việc tước đoạt tự do là kết quả của quá trình xét xử hay kết án vì cá nhân đó đã thực thi các quyền tự do và quyền con người nêu trong các Điều 7, 13, 14, 18, 19, 20 và 21 của bản Tuyên ngôn Toàn cầu về Nhân quyền, đồng thời đối với các quốc gia đã tham gia ký kết Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (nhóm II), trong các Điều 12, 18, 19, 21, 22, 25, 26 và 27 của Công ước này6.
Tổ Công tác đã xem xét các vụ việc tương tự ở Việt Nam, những trường hợp các nhà bảo vệ nhân quyền bị bắt giữ tùy tiện chỉ vì đã công khai bày tỏ ý kiến của mình. Ví dụ, trong trường hợp Linh mục Nguyễn Văn Lý, Tổ Công tác kết luận rằng ông “đã bị bắt giữ và kết án tù vì đã thực thi một cách ôn hòa quyền tự do chính kiến và ngôn luận được bảo đảm trong Điều 19 của Tuyên ngôn Toàn cầu về Nhân quyền, và Điều 19 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị 7”. Tương tự, về trường hợp Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Tổ Công tác kết luận rằng “Các hành động của Bác sĩ Quế chỉ cấu thành việc thực thi ôn hòa các quyền tự do chính kiến và ngôn luận, được tôn vinh trong Điều 19 của Tuyên ngôn Toàn cầu về Nhân quyền và trong Điều 19 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam là một thành viên tham gia.8 ” Đối với cả hai trường hợp trên, Tổ Công tác kết luận rằng việc bắt giữ là tùy tiện, thuộc nhóm II (xem phần trên) và kêu gọi chính quyền Việt Nam “thực hiện các bước cần thiết để khắc phục tình trạng này, cho phù hợp với các quy ước và nguyên tắc đã được xác lập trong Tuyên ngôn Toàn cầu về Nhân quyền và trong Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị”9.
Điểm cuối cùng, cần phải nhận thấy là Chính phủ Việt Nam không được phép hạn chế hay đình chỉ bất kỳ một nội dung nào trong các quyền đã được bảo đảm trong các điều ước quốc tế về nhân quyền mà nước này đã tham gia, bằng cách viện dẫn các điều khoản hạn chế được pháp luật quốc gia quy định, vì Điều 5 của ICCPR đã quy định:
Điều 5
1. Không một quốc gia, một phe nhóm hay một cá nhân nào có quyền giải thích các điều khoản trong Công ước này theo cách để cho phép họ hoạt động hay làm những hành vi nhằm tiêu diệt những quyền tự do đã được Công ước thừa nhận, hoặc để giới hạn những quyền tự do này quá mức ấn định trong Công ước.
2. Các quốc gia hội viên kết ước nào đã thừa nhận một số nhân quyền căn bản trong luật pháp quốc gia, công ước, quy chế hay tục lệ, sẽ không được quyền giới hạn hay đình chỉ thi hành các nhân quyền căn bản đó, viện cớ rằng Công Ước này không thừa nhận những nhân quyền đó, hay chỉ thừa nhận trong một phạm vi hạn hẹp hơn.
Cũng về vấn đề này, sau khi thẩm định báo cáo mới nhất về thực thi Công ước ICCPR của Việt Nam, Ủy ban Nhân quyền đã bày tỏ quan ngại 10 trước tình hình “một số điều khoản hiến pháp có vẻ không phù hợp với Công ước” và vì, theo luật pháp Việt Nam, các quyền trong Công ước có thể bị “giải thích theo hướng làm hạn chế khả năng thụ hưởng các quyền này của mọi cá nhân”. Vì vậy, Ủy ban này đã ra kết luận: “Quốc gia thành viên phải bảo đảm rằng tất cả các quyền đã được tôn vinh trong Công ước được bảo vệ hữu hiệu, và được tất cả mọi người tôn trọng và thụ hưởng (điểm 2)”.
Khi đã xem xét các lập luận trên, quý Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội chắc sẽ kết luận được rằng ông Cù Huy Hà Vũ không hề thực hiện một hành vi bất hợp pháp nào. Trái lại, chính các quyền cá nhân của ông đã bị Chính phủ Việt Nam xâm phạm. Điều đó dẫn đến việc bắt giam ông Vũ là hoàn toàn trái luật, nên cần phải thả ông ngay lập tức.
III. Sự bảo hộ Quốc tế đối với các Nhà Bảo vệ Môi trường trong hệ thống Nhân quyềncủa Liên hiệp Quốc
Quyền của những nhà bảo vệ nhân quyền được tự do tiến hành các hoạt động của mình và tầm quan trọng của việc bảo vệ họ khỏi những hành động tùy tiện đã được ghi nhận bằng các cơ chế sau:
1. Tuyên ngôn về Quyền và Nghĩa vụ của các Cá nhân, Nhóm và Tổ chức Xã hội trong việc Thúc đẩy và Bảo vệ các Quyền Tự do Cơ bản và Nhân quyền đã được công nhận trên toàn cầu
Năm 1998, Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua bản Tuyên ngôn về Quyền và Nghĩa vụ của các Cá nhân, Nhóm và Tổ chức Xã hội trong việc Thúc đẩy và Bảo vệ các Quyền Tự do Cơ bản và Nhân quyền đã được công nhận trên toàn cầu.11 Bản Tuyên ngôn này thường được gọi tắt là “Tuyên ngôn về những Nhà Bảo vệ Nhân quyền”.
Bản Tuyên ngôn đã ấn định các quyền của Nhà bảo vệ Nhân quyền, xác định các quyền tự do và hành động cụ thể, có ý nghĩa quyết định đối với công việc của họ, bao gồm quyền phê bình và phản đối những thất bại của chính quyền trong việc thực thi các tiêu chuẩn nhân quyền. Bản Tuyên ngôn này đòi hỏi các quốc gia tôn trọng các quyền tự do nêu trên để bảo đảm cho các nhà bảo vệ nhân quyền được tiến hành công việc của mình một cách tự do, không bị can thiệp hay đe dọa, kỳ thị hoặc trả thù. Cụ thể, Tuyên ngôn này đòi hỏi chính phủ các quốc gia bảo vệ những người bảo vệ nhân quyền trong khi họ thực thi vai trò cao quý của mình:
Điều 12
1. Mọi người có quyền tham gia vào các hoạt động ôn hòa, với tư cách cá nhân hoặc kết hợp với những người khác, nhằm phản đối những vi phạm về nhân quyền và các quyền tự do cơ bản.
2. Chính quyền sẽ thực hiện tất cả các biện pháp cần thiết, bằng quyền năng nhà nước, để bảo đảm rằng tất cả mọi người, với tư cách cá nhân hay kết hợp với những người khác, đều được bảo vệ trước các nguy cơ bạo lực, đe dọa, trả đũa, kỳ thị bất thành văn (de facto) hay đầy đủ tính pháp lý (de jure), áp lực hay bất kỳ hành vi tùy tiện nào khác để đáp trả lại việc người đó đã thực thi các quyền được nêu trong Tuyên ngôn này.
3. Cũng trong mối liên quan tới vấn đề này, tất cả mọi người, với tư cách cá nhân hay liên kết với những người khác, có quyền được bảo vệ hữu hiệu bằng pháp luật quốc gia khi phản ứng lại, hoặc phản đối bằng các biện pháp ôn hòa, đối với những hành động hoặc hành vi, kể cả những hành vi do sao nhãng, có thể quy kết cho Nhà nước, dẫn tới sự xâm phạm các quyền tự do căn bản và nhân quyền, cũng như các hành vi bạo lực do các nhóm hoặc cá nhân gây ra làm ảnh hưởng tới khả năng thụ hưởng các quyền tự do cơ bản và nhân quyền.12
Bản Tuyên ngôn về các Nhà Bảo vệ Nhân quyền là một tập hợp các nguyên tắc dựa trên các tiêu chuẩn pháp lý được tôn vinh trong luật nhân quyền quốc tế đã được tất cả các thành viên Liên Hiệp Quốc, trong đó có Việt Nam, thông qua khi tham dự Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc.
2. Đại diện Đặc biệt về những Nhà Bảo vệ Nhân quyền
Ngoài ra, Tổng Thư ký Liên Hiệp Quốc đã bổ nhiệm người Đại diện Đặc biệt về vấn đề các Nhà bảo vệ Nhân quyền với sứ mệnh theo dõi, lập hồ sơ và can thiệp để bảo vệ các nhà bảo vệ nhân quyền đang gặp nguy hiểm. Căn cứ trên Nghị quyết số 2000/61 ký ngày 26 tháng Tư năm 2000, bà Hina Jilani, Đặc sứ của Tổng Thư ký về vấn đề các nhà bảo vệ nhân quyền, khi trình báo cáo thường niên đầu tiên của mình, đã chỉ định cụ thể rằng cần phải đưa những người hoạt động vì một môi trường trong sạch vào nhóm các nhà bảo vệ nhân quyền cần được bảo vệ:
Theo tôi, phạm trù “nhà bảo vệ nhân quyền” không chỉ giới hạn trong số những người đang tìm cách bảo vệ và thúc đẩy các quyền dân sự và chính trị. Bản Tuyên ngôn… đã công nhận những người đang nỗ lực thúc đẩy, bảo vệ và thực thi các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa là những nhà bảo vệ nhân quyền. Vì vậy, những người bảo vệ quyền được có một môi trường sống trong lành, hoặc vận động cho quyền của những nhóm dân bản địa không thể nằm ngoài phạm trù nhà bảo vệ nhân quyền theo bất kỳ cách định nghĩa nào. (Chúng tôi nhấn mạnh).13
KẾT LUẬN
Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường, với mối quan ngại sâu sắc về những vi phạm đã xảy ra trong vụ án này, xin kính trình Bản tóm tắt với tư cách Người góp ý cho Tòa án (amicus curiae) lên Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội. Kính đề nghị quý Tòa xem xét những lập luận về sự kiện và lý lẽ pháp lý nêu tại đây trong quá trình quyết định về vụ án.
Chúng tôi góp chung tiếng nói với những người liên quan khác trong vụ án này khẩn thiết kêu gọi Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội đưa ra một giải pháp tổng thể, với sự ghi nhận rằng vụ án này là một phần của vấn đề lớn hơn do sự vi phạm có hệ thống đối với các quyền con người của nhiều nhà bảo vệ môi trường ở nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, đúng ra là trên toàn thế giới. Với lý do trên, chúng tôi đề nghị quý Tòa tiếp nhận giải pháp do các luật sư của bên bị đề xuất.
Chúng tôi tin tưởng rằng quý Tòa sẽ xét xử một cách nghiêm minh những vi phạm nghiêm trọng đối với các quyền con người mà ông Cù Huy Hà Vũ đã phải gánh chịu, và xác nhận rằng việc trả đũa và đàn áp một cách bất công các nhà bảo vệ môi trường rõ ràng là sự vi phạm nhân quyền của ông Vũ. Việc xác nhận nói trên của quý Tòa sẽ giúp đảo ngược hiệu ứng nặng nề lên con người và môi trường, khi những người lên tiếng bảo vệ trái đất còn bị bịt miệng.
Kính trình quý Tòa vào ngày 21 tháng Hai năm 2011.
Giám đốc Luật sư biên chế
Trung tâm Luật Bảo vệ Môi trường (EDLC)
407 W Koch St.
Bozeman, MT 59715
Cu Huy Ha Vu – Amicus brief – Vietnamese translation
Cu Huy Ha Vu – Amicus brief – English version-1
EDLc request for the immediate release of Cu Huy Ha Vu brief attached-1
—
Ghi chú:
1 Rất nhiều thông tin khác liên quan tới EDLC có thể được truy cập từ trang web http://edlc.org.
2 “Những nhà bảo vệ môi trường đang gặp hiểm nguy: Mười trường hợp khẩn cấp về vi phạm nhân quyền”, Lời giới thiệu cho bản in lần 2 (tháng Giêng, 2000), trang 3.
Xem http://www.cceia.org/resources/publications/dialogue/2_11/section_4/4463.html.
3 Báo cáo của Đặc sứ (2000), Tuyên ngôn về các Nguyên tắc của Tự do Ngôn luận, Nguyên tắc thứ nhất và đoạn 7.
4 Báo cáo của Đặc sứ về Nhân quyền và Môi trường, “Dự thảo Tuyên ngôn về các Nguyên tắc Nhân quyền và Môi trường” (1994), đoạn 16.
5 Tổ Công tác về Bắt giữ người tùy tiện được Ủy hội Nhân quyền thành lập theo Nghị quyết 1991/42. Nhiệm vụ của Tổ Công tác được xác định trong Nghị quyết 1997/50 và bổ sung bằng Nghị quyết 2003/31.
6 Các Quyền Dân sự và Chính trị, có bao gồm vấn đề bắt giữ và tra tấn, Các quan điểm đã được Tổ Công tác tiếp nhận, E/CN.4/2005/6/Phụ lục.1 19 tháng 11 năm 2004, trang 4.
7 Tài liệu thượng dẫn, trang 6, đoạn 18.
8 Tài liệu thượng dẫn, trang 73, đoạn 16.
9 Tài liệu thượng dẫn.
10 Nhận xét tổng kết của Ủy ban Nhân quyền: Viet Nam. 26/07/2002. CCPR/CO/75/VNM. (Tổng kết/Nhận xét) CCPR/CO/75/VNM, 26 tháng Bảy 2002.
11 Tài liệu Liên Hiệp Quốc A/RES/53/144, 8 tháng Ba 1999.
12 Tài liệu đã dẫn.
13 Tài liệu LHQ E/CN.4/2001/94, tại Trung tâm Cuba.
U.S.A.
(406) 586-8294 begin_of_the_skype_highlighting (406) 586-8294 end_of_the_skype_highlighting
—————
