Thơ Lục Bát Chùm 134 thơ Lu Hà
Thơ Lục Bát Chùm 134
Nhìn Mặt Biết Liền
Nhìn mặt mà bắt hình dong
Con heo có béo thì lòng mới ngon
Mặt này trông rõ ác ôn
Tuổi còn rất trẻ du côn rõ ràng
Lưu manh trâng tráo câng câng
Đẹp trai tăm tối điên cuồng hại dân
Trọn đời làm kiếp chó săn
Nghe theo lệnh đảng dã man diệt nòi
Tôn thờ chủ nghiã đười ươi
Điếm đàng trác trụy ăn chơi đêm ngày
Mấy cô áo đỏ thơ ngây
Sa vào cạm bẫy một bầy Sở Khanh
Cháu ngoan học tập bác Minh
Đảng viên cộng sản Ba Đình báo công
Ti toe cũng muốn văn chương
Vào trang Facebook săn lùng đánh hơi
Hăm he doạ nạt giết người
Đấu tranh giai cấp sục sôi máu trào
Lọc lưà mánh lới đủ trò
Cốt sao bổng lộc dồi dào đô la
Xe hơi diù dặt gần xa
Nhà cao cưả rộng má đào ngẩn ngơ
Chết đi thì cũng là ma
Ước mơ Mai Dịch nấm mồ vinh quang…
Thăng quan tiến chức rỡ ràng
Vinh quy bái tổ xóm làng hiển vinh
Tôn thờ khỉ tổ rừng xanh
Việt Nam cộng sản Chí Minh hãi hùng.
19.2.2011 Lu Hà
Đúng Là Giống Đười Ươi
Phải chăng từ giống đười ươi
Dã man dòng máu lâu nay tuyên truyền
Mưu mô phá hủy tự nhiên
Bàn tay tạo hoá thần tiên chuá trời
Mênh mông huyền bí xa vời
Ngàn thu bàng bạc cuộc đời khổ đau
Truyện rằng: lưà vợ qua đò
Cao bay xa chạy giấy tờ tùy thân
Qua cầu rút ván bất nhân
Việt Nam phiền phức khó khăn đoạ đầy
Vô luân bại hoại kiểu này
Tiểu nhân chui rúc ở nơi xứ người
Lương tâm liêm sỉ mất rồi
Miếng ăn vật chất thành loài đười ươi
Trẻ con nào có mấy ai?
Cư sử kiểu ấy người đời miả mai..
Nhân gian còn lắm chuyện dài
Chờ xem cô Nguyễn giải hồi chương sau…
Nắng mưa dầu dãi sơn hà
Quê hương ta đó bốn muà khổ đau
Tình người quá quắt vì sao?
Lạc Hồng con cháu bạc màu thủy chung…!
17.2.201 Lu Hà
Nó Là Chó Săn
Hỏi ai con cháu ông Hồ
Thưa rằng: có sẵn nó là chó săn
Viết nhăng viết cuội dở gàn
Mái trường xã hội Việt gian gà nòi
Thần kinh não bộ rưả rồi
Còn đâu trong trắng thuở thời ấu thơ
Cúc cung tận tụy tôn thờ
Lê Nin chủ nghiã Mao Hồ viển vông
Mấy câu khẩu hiệu thuộc lòng
Diễn đàn tranh cãi dở ông dở thằng
Thông minh trình độ loăng quăng
Vịt vờ gà vịt lông bông ngoài đường
Lạc Hồng con cháu bi thương
Khả năng diệt chủng hãi hùng làm sao
Khom lưng bợ đỡ ba Tàu
Rước voi dày mả chính là cộng nô
Công an mấy chú điên rồ
Rỉ tai mã tấu chặt đầu moi gan
Thi đua học tập Quốc Hoàn
Oán hờn thảm thiết linh hồn nàng Xuân
Trung thành với đảng là còn
Vợ con sung túc môi son má hồng
Mặc cho dân nước thê lương
Đói nghèo bệnh tật quê hương não nùng
Đỉnh cao đã có chủ trương
Ba đình chồn cáo ngai vàng bền lâu
Dân đen nhai chữ mù mờ
Văn chương sáng tỏ trước sau rõ ràng
Vùng lên chống lại bạo cuồng
Phải đâu chính trị chính trường gì đâu ?
19.2.2011 Lu Hà
Puppe Việt Nam
Cảm tác từ ảnh cuả Nga Phương
Trông như hai con Puppe
Mũm ma mũm mĩm tràn trề muà xuân
Tóc nâu óng ả nồng nàn
Màu đen cuả mẹ lụi tàn từ lâu
Hai cô thăm lại quê nhà
Nưả Tây nưả Việt thật là xinh tươi
Dập dìu ong bướm bồi hồi
Đào non hé nụ đất trời đắm say
Nghiêng nghiêng xoã tóc ngang vai
Loăn xoăn sóng lượn bàn tay ngọc ngà
Mân mê dải luạ la đà
Ai mà chẳng thích trầm trồ ngợi khen
Thướt tha lả lướt như tiên
Công ơn cha mẹ vượt biên năm nào…?
Hồng hào trắng nõn mượt mà
Mắt to lay láy bồ câu ngọt ngào
Cho tôi thơm một cái nào
Lên trên mái tóc bốn muà cài hoa…!
19.2.2011 Lu Hà
Mến Cô Mới Có Lời Bàn
Chẳng ai bắt ép làm gì
Mong cho cô Nguyễn lên đài văn chương
Đọc nhiều viết lắm sẽ thông
Mến cô gái trẻ tình thương dạt dào
Cho nên không dám vơ vào
Việt Nam ngữ pháp muôn màu khó khăn
Trải bao trắc trở gian nan
Phan Khôi Nguyễn Bính Trần dần đắng cay
Trải bao thập kỷ đắm say
Vượt biên hải ngoại trổ tài văn thơ
Kkông còn bè lũ cộng nô
Thói quen nịnh bợ vịt vờ bốc thơm
Chí Minh thơ như mắm tôm
Hoài Thanh Tố Hữu tối tăm mịt mù
Dật dờ đồng tính đua nhau
Như chàng Xuân Diệu la đà mây xanh…!
17.2.2011 Lu Hà