Thơ Lục Bát Chùm 107 thơ Lu Hà

Thơ Lục Bát Chùm 107

 

Dạ Tiệc Quỷ- Chương 1

Tặng nữ văn sĩ Võ Thị Hảo

 

Chương một mấy khúc dạo đầu

Đọc nghe rờn rợn ngõ hầu mấy ai?

Văn chương thi bá tuyệt vời

Lời nguyền cuả quỷ ngậm ngùi xót xa

Vợ chồng ông Cử thành ma

Cô hồn nàng Phượng vẩn vơ thế trần

Oán hờn ngùn ngụt dễ tan?

Hận thù sắt máu vẫn còn dở dang…

Ngán sao con cháu Lạc Hồng

U mê tăm tối thê lương giống nòi

Theo loài chó sói đười ươi

Rước voi dày mả dập vùi tổ tiên

Ba gai chủ thuyết Lê Nin

Đấu tranh giai cấp giang sơn lụi tàn

Tham ăn vô sản cướp quyền

Đồng loại ăn thịt giết dần chẳng tha

Cháu con bạo chuá Mao Hồ

Gây bao tội ác máu trào lệ rơi!

Thành phần cốt cán là ai?

Kià bầy quỷ đói nưả người nưả ma

Lương tâm nhân bản còn đâu

Công nông khố rách chiều thu u sầu!

Lưà nhau độc lập tự do

Xác người xây cất nhà lầu cho ai?

Khom lưng nô lệ mấy đời

Ba Tàu bành trướng biển khơi não nùng

Đói nghèo bệnh tật bi thương

Dồn dân nô lệ trong vòng khổ đau

Còn ai vỗ ngực tự hào?

Chẳng qua mấy đưá chóp bu uế xù!

 

6.1.2011

 

 

Bao Giờ Mới Tỉnh

Tiếp theo hai câu cuả bạn Tự Do

 

” Thơ ơi, thơ tội tình gì?

Mà tên Tố Hữu hết đì lại đe”

Bởi vì nhai cái xác ve

Mác Lê bã đậu còn dè thằng Mao

Sâm nhung hổ cốt cao Tàu

Chân giò đại Hán cơ đồ Việt Nam

Cam tâm bợ đỡ ngoại xâm

Vào luồn ra cúi con tằm ăn dâu

Xuất tinh đã có chú Thu

Sinh ra nưả cục máu đào người Choang

Dở ngô dở ngọng khoa trương

Nga xô theo học cùng phường mọt dân

Rước voi dày mả tổ tiên

Cha truyền con nối độc quyền bí thư

Đô la ngoại tê dập dìu

Du côn du đảng lâu la một lò

Chiêu bài độc lập tự do

Cưỡng dân nô lệ máu nhoà lệ rơi!

Văn chương nào có tội gì?

Mấy thằng bồi bút học đòi làm thơ

Gặm chân móng lợn tố heo

Vịt vờ thơ phú ma cô đủ trò

Bơm hơi thổi đít già Hồ

Từ con nhái bén thành ra con bò

Thi nhau khấn vái phụng thờ

Giang sơn chìm đắm đói nghèo đuổi nhau

Ngán thay dân chủ cộng hoà

Tự do hạnh phúc bốn muà khổ đau

Còn nghe Tố Hữu ngợi ca

Bắt cơm manh áo là nhờ đảng ta

Thương người khố rách cơm mo

Muối vừng hạt đậu ngẩn ngơ tối ngày

U mê tăm tối mấy đời

Bao giờ mới tỉnh hỡi người Việt nam!

 

9.1.2011 Lu Hà

 

 

Cứt Gà Đầy Môi

Cảm tác từ bài viết cuả Lão Móc về nhà thơ Xuân Diệu

 

Ai về Bố Hạ mà coi

Một nhà điạ chủ dập vùi tang thương

Sinh ra thằng Diệu bất lương

Theo bầy khỉ đỏ tổ tông lụi tàn

Mắng cha chửi mẹ lăng loàn

Suối vàng nuốt hận trăm ngàn khổ đau

Tiệt nòi diệt giống ông cha

Không người nối dõi hồn Thu vương sầu

Gán cho phản động quốc thù

Nhà thơ xoen soét cứt gà đầy môi

Tuyên truyền giáo huấn đười ươi

Thiên đàng cộng sản sáng tươi muôn phần

Bầy đàn lông lá no ăn

Béo quay ú mập vạn lần phương Tây

Giết đi, giết nưã giết hoài

Theo thằng Tố Hữu lạc loài Việt gian

Hoài Thanh với Chế Lan Viên

Cầm đầu băng đảng văn đàn hoàng dương

U a ú ớ điên cuồng

Tối câu vô nghiã tráo trâng mặt dày

Văn thơ thối khắm ói đời

Ai phong Hoàng tử cho mày Diệu ơi

Chính là mấy chú vịt giời

Cưả quyền văn hoá luồn chui độc tài

Ngu dân chính sách lỗi thời

Triệu người bừng tỉnh mím môi cứt gà…!

 

Chú Thích: Điạ Chủ Thu là bố đẻ nhà thơ Xuân Diệu

 

10.1.2011 Lu Hà

 

 

Trường Chinh Sổ Thơ

Cảm tác theo bài viết cuả Lão Móc

 

” Sắt chạm toé lưả

Tiếng chạm đinh tai…!!!”

 

Nghe thơ sắt thép toé ra

Lò rèn cũi sắt chính là Trường Chinh

Đáy giếng khinh cả trời xanh

Sổ thơ con cóc hôi tanh cưả mình

Cặp kè rúc nách Chí Minh

Chủ trương sắt máu sử xanh oán hờn

Luận cương văn hoá đăng đàn

Phèng la trống mõ đua chân vịt giời

Dã man nổi tiếng một thời

Đấu cha tố mẹ lạc loài Việt gian

Bá quyền hàng mấy chục niên

Thai nhi nhai sống cũng lăn chân tường

Một đòn trúng gáy sau lưng

Đàn em Thọ – Duẩn bất lương hãi hùng

Bí thư cửu ngũ đế vương

Năm thê bảy thiếp hoàng cung đâu rồi?

Đi xuống âm phủ trắng tay

Chết thê chết thảm đáng đời Trường Chinh.

 

10.1.2011 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

Bình luận về bài viết này