BẾN NHỚ – Thơ Hoàng Thị Bích Hà

BẾN NHỚ

Anh nhắc tên Bến Nhớ để mà chi?

Trong khắc khoải ngút ngàn ngày li biệt

Thuyền xa khơi mang theo nhiều thê thiết

Đợi bao mùa…rồi cũng mãi xa xăm

Nỗi lòng nào thì cũng lắm chơi vơi

Dốc Bến Nhớ giữ giùm bao kỷ niệm

Những mưa nắng giận hờn cùng ai nữa

Ai dỗ dành cho Bến Nhớ đừng Quên 

Em bắt đền Bến Nhớ của tình duyên

Cái nắm tay để tim thành bão tố

Tiếng gió reo ngỡ người về bến cũ 

Xa thật rồi, tri kỷ của ngày xưa

Tình một thuở nhẹ nhàng vừa nhen nhúm

Vương vào tim giăng mắc những sợi tơ

Rất mỏng manh mà ken dày đến nỗi

Cả một đời cố gỡ mãi không xong!

Hoàng Thị Bích Hà

CHIỀU QUẢNG TRỊ NHỚ ANH 

Em đang đứng trên đất trời Quảng Trị

Lòng nhớ anh da diết đến cồn cào

Có phải nơi đây địa đầu giới tuyến

Anh đã từng in dấu bước hành quân

Gót giày anh qua những nẻo đường nào

Em muốn tìm dấu giày anh đã bước

Những nơi anh từng qua, nơi nào anh đã đến?

Để em tìm về dấu tích anh đi

Em ước mình trở thành một vầng mây

Che cho anh chiều hành quân nắng đổ

Em cũng muốn trở thành làn gió mát

Quấn quýt bên anh làm mát rượi làn da

Em tìm anh không biết ở nơi đâu

Hỏi gió hỏi mây, hỏi rừng cây, biển cả

Có ai biết người yêu tôi giờ đâu vậy?

Để một lần tay nắm lấy bàn tay

Đi bên nhau cùng ngắm những vì sao

Chờ trăng lên thảo vần thơ xướng họa

Anh nói với em rằng: anh yêu em nhiều lắm!

Vần thơ nào anh cũng viết cho em!

Và em sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian

Bởi đươc anh yêu và yêu anh nhiều đến thế!

Hoàng Thị Bích Hà

ÔI TÌNH YÊU! 

Với thế giới em chỉ là hạt bụi 

Nhưng với anh, em là cả kho tàng 

Khi đã yêu là say đắm nồng nàn 

Tha thiết lắm tưởng chừng không thiếu nổi

Nhưng lỡ may trái tim trao nhầm chỗ 

Gặp kẻ thay tình như thay áo, thay xiêm 

Thì cũng biết xem tình là hư ảo 

Nặng lòng chi? Để gió cuốn bay xa 

Nếu một mai anh say làn hương mới 

Quên cả ân tình sau trước với thủy chung 

Em cũng để cho anh được vẹn toàn như ý 

Nhưng nẻo về sẽ khép lại từ đây 

Tình tan biến trong em là trống rỗng 

Vẫn đứng lên nhìn phía trước mà đi 

Không tình yêu đâu phải đã tận cùng cuộc sống 

Nên chữ TÌNH không thể lụy đời em. 

Saigon, ngày 23/12/2017 

Hoàng Thị Bích Hà 

Bình luận về bài viết này