Thơ CHU VƯƠNG MIỆN

RẮN GIÀ RẮN LỘT

người già người đi thẩm mỹ

người giầu thay vợ

kẻ không tiền đổi chồng ?

chả còn con ma nào đi tát biển đông

nên nước biển càng ngày 

càng dâng cao chi lạ

thói đời được chim bẻ ná

được cá quăng nơm

chả còn vô tư như gã chuồn chuồn

sống thản nhiên bay đậu

sống thoải mái ngày nào cũng nhậu

tuần 7 ngày chiều mô cũng lai rai

chuyện nhân gian gió lọt phên ngoài

giọt sương rụng cành 3 tiêu lộp độp

3 cái lăng nhăng

sơn và thác ?

hơi mất công

chả ai ở không 

trả lời

10 voi không được bát nước xáo

nói chung là 3 xạo

nói theo tiếng đàng ngoai

là nói khoét nói láo

nói theo đàng trong là nổ

là bố thằng cuội

100 năm toàn bị lừa

hết lừa lại đến ngựa

hết ngựa lại đến la

cả dân tộc 2 miền

đều bị hỏa mù

lấn cấn xô đạp vào nhau

chả thấy đường ra ?

ngày hôm nay ?

y ngày hôm qua ?

SỰ ĐỜI

Thơ cvm

Thiếu nước thực phẩm

3 bẩy 21 ngày biến

Không  thì theo hoa cỏ héo ngay

Nuôi tốn lúa tốn nước

Lỡ xổng chuồng là bay ngay

 Thóc lúa ngũ cốc ăn xong

Uống nước quẹt mỏ

Rồi quay lại ị vào tô nước

Cút 1 mạch

Đời ca hát

Thầy đàn dậy ca

Thầy tuồng dậy diễn

Bà bầu coi như con cái trong nhà

Được đoàn hát khác

Trả tiền lương cao hơn

Vù  ngay

Đương làm quan bên này

Được bên kia trả lương bổng cao hơn ?

Theo ngay

THƠ

Cả xấp cả đống

Chuyển báo giấy cho blog cho web

Hẩm hiu o đăng

Quăng thùng rác

O được hân hạnh như Phạm Duy

“ đời lạnh lùng trôi theo dòng nươc mắt “

O được may mắn như Văn Cao

“ nhà tôi bên chiếc cầu soi nước “

Dù đi o đến như Xuân Vũ’

1 chiều và những chiều

Y phấn  vàng bay theo Xuân Diệu

Ôi thơ o vần có vần có điệu

Y chùa bà Đanh ngang toà cổ miếu

O ai đến đi o ai mộ điệu

Tường xiêu vách vẹo

Nhang khói từ lâu nguội ngắt

Chuyện thơ văn ngang chợ chiều

Còn vài con quạ kêu quàng quạc

Cvm

TẠI TẠI SAO

chu vương miện

thật ra biết bao nhiêu điều không thể hiểu

là tại sao ? con người sinh ra rồi chết đi ?

mùa xuân lá xanh mùa thu lá đỏ

cũng như những con sông đều trôi về bể

như con người trai gái yêu nhau 

như ngỗng trời bay mãi về đâu ?

và thử hỏi có phút giậy ngừng lại

sao có biên cương tháp canh cửa ải

hoặc chắn ngang sừng sững trường thành

khi có con người là nổi chiến tranh

nhân loại chả có 1 ngày hoan lạc

trong nhà đống tiền ngoài đường đống rác

trong nhà đống lúa ngoài ngõ đống rơm

chuyện muôn đời ly nước chén cơm

và ấm nước sục sôi trên bếp

chuyện nhân sinh dài làm sao nói hết ?

nên chi ? thơ văn nhạc nói dùm

nói mầu mè nghệ thuật dân gian

noí kiêu ngạo toàn là trí thức

ơi văn chương nghe qua ngủ gục

chuyện trên trời dưới biển buồn tênh

từ khi có con người là có gian truân

nên lắm kẻ dời non lấp biển

thực ra cuộc đời này còn nhiều bí hiểm

là tại sao ? ta lại có nơi này ?

Bình luận về bài viết này