LẠI LÀM THƠ – chu vương miện

LẠI LÀM THƠ

chu vương miện

gỡ bao giấy đút cục kẹo cao su

vào mồm nhai mãi nhai hoài

nhai chán nhạt nhổ đi

hỏi nhai để làm cái gì ?

thì cũng y như viết văn ?

bỏ miếng trầu vào mồm

nhai bỏm bẻm

nhổ nứơc cốt trầu vào ống nhổ

nhổ bã trầu xuống đất

hỏi làm cái thứ gì ? làm thơ

viên thuốc lào rời thành 1 cục

nhồi vào lõ điếu cày

dùng đóm châm vào ngọn đèn

dí mồm vào rít thả khói

hỏi làm kí gì ?

là làm văn chương

VÔ THƯỜNG

năm trước là lâu đài thành quách

là khách sạn

bây giờ là 1 bãi cát hoang

nhà người thú vật sóng thần lùa hết

đảo chốn này thành biển trống trơn

bao tàu bè chìm lỉm lòng nước rộng

cá tôm ngộp chết cùng người

lòng đất giận vẫn con âm ỉ cháy

giữa chiến tranh

và tai họa cái nào hơn ?

TỰ DO

con chim bay rồi con chim đậu

đậu 1 chập rồi lại bay

con thuyền ngừng để khách lên

rồi khách lại xuống

con thuyền tách bến sang ngang

khách xuống 

khách lên

cả đời như thế ?

người lái đò già chết

thay người khác

vẫn đò ngang và bến đò

vẫn ngày ngày ở đó 

tự do

con chim bay về tổ

người sang sông

đến 1 bến bờ

ngày ngày con thuyền qua lạitối tối cắm sào trên sông
nước cứ chẩy cạnh mạn thuyền

chu vương miện

MẬU DẬU XÌN

chu vương miện

thôi thì toàn là chim đa đa
chả lấy chồng gần
mà chỉ có thể lầy chồng xa
không có tiền giống xa lộ không đèn
con cú biến thành con gà ?
hột điều đắt giá thành phá xa
có tiền có đôi lứa
không tiền còn 1 mỗi mình ta
mậu dậu xìn là tiếng Tàu truyền qua
ký lý cô lô nghe chả hiểu gì ?
lục tàu xá chí mà phù
nị ngộ tiếng Hoa
cà phê không sữa không đường

giống nước trà
hết tiền tình đồng minh cũng cạn
tình chiến hữu chả còn ?
sữa rót ra hết trọi toàn lon
nào thệ hải minh sơn
nào hòa minh loan phượng
mậu dậu xìn trơ ra toàn khỉ vượn
con ngồi gãi háng con đánh đu
có tiền vô như nước toàn
anh tài hào kiệt
không tiền rồng biến ra dun
khôn hóa ra ngu ?
chuột bạch đánh vòng chả khác chuột chù
xơi tạm bát cơm nguội
của bà Cả Đọi
lưng lưng bụng cho đỡ đói ?

Thơ chu vương miện

Hết lỡ bước sang ngang đến

Cô hái mơ

Hết cô hàng xóm tới hành phương nam

Kế 10 năm đốt đuốc

Rồi chưa nhai xong bát cơm nguội

Nơi bờ ruộng

Đã hộc máu tươi ra mà chết ?

Công danh sự nghiệp thời cũng tàn

Tuổi thơ tình yêu thời cũng bay

Trơ lại còn cái thân bị gậy

Góc đường xó chợ kiếp ăn mày

Hét đói triền miên thì tới loạn

Phất phơ trụ mãi mảnh đất gầy

Lũ lụt vỡ đê trôi tất cả

Tay trắng lại hoàn trắng với tay

100 hay vẫn o bằng tay quen

Hèn riết đâm ra hoá thành hiền

Làm dân chỉ biết là khom xuống

Láu quá rồi chưa ngửa lên ?

KHÔNG

O có chi đút vào mồm

Đói

O có chi ực vào miệng

Khát

Thiếu 2 thứ sinh bệnh

Nghèo trầm kha

Phong kiến thực dân gia đình trị tư bản

Quân phiệt rồi xã hội chủ nghĩa

Thay nhau mà làm khổ dân tộc này

Bao ngàn năm ngóc cái đầu o nổi

Chỉ biết lùi khoai lang khoai môn vào tro

9 bóc ăn vừa nhai vừa thổi

Gió đủ chiều

Chiều nào che chiều nấy

Mà đứa trước thằng sau đều bị gậy

Người yêu nước chết chôn nơi đầy ải

Chả qui cố hương

Bọn tay đúng tay sai có mồ mả đường hoàng

Có quan có qúach

Từ thời xưa nước chẩy 1 dòng

Toàn xuôi o ngược

Bao nhiêu năm toàn chuyện đầu voi đuôi chuột

Bình luận về bài viết này