thy an: Bài thơ cho tháng mười

thy an: Bài thơ cho tháng mười

Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2017

 

 

 

 

 

tháng mười, ánh trăng vàng hiu hắt

tìm dung nhan xưa qua đỉnh núi xa

những vì sao hun hút

hát bản nhạc u buồn

gửi về bao mái đầu đã bạc 

thấm lạnh sương đêm 

đong đưa cô đơn bên ly rượu nồng 

miệng ê a câu hát thời hoang dã

**

tháng mười, thành phố bình yên

tình nhân không một lời hẹn ước

bay đi xa những hòn đá trên cỏ xanh

tiếc dấu chim trời lang bạt

tờ lịch cúi đầu rơi xuống

bao la như gió và mây

như những lời thơ bên lưng đồi vắng lặng

bao la như bàn tay mềm 

chiều mưa thủy chung 

vuốt lọn tóc êm đềm rất nhẹ

**

tháng mười, về đâu viên sỏi nhỏ

vạt nắng muộn màng đậu trên tường đỏ rêu xanh

tơi tả những giấc mơ miền thảo nguyên yên lành

chiều bâng khuâng cùng dòng sông lặng lẽ

trong khóe mắt, trong từng câu nói khẽ

tìm em trong chiếc lá bay xa

không nhớ nổi,

hôm nay đầu thu hay cuối hạ?

**

tháng mười, lang thang về miền núi

thấy hồn dậy lên cơn bão

thung lũng vàng chở sương về thành phố

bỗng nghe ký ức lăn tròn trên con đường vội vã

bước chân người xôn xao

lưng mềm áo mỏng

trăm điều không nói hết

tội tình nào rồi cũng vỡ tan bên góc phố gầy hao

**

tháng mười, hoa đào, hoa cúc bên chậu xưa chẳng nở

cõi vô tư nghe như sóng chập chùng

chiều đi thật nhẹ

những khúc sông thương nhớ phù sa 

một kiếp người vinh nhục thăng trầm  

ngược xuôi theo dòng đời luân lưu

quê hương ảo mờ 

trôi mãi về bên kia những ảnh hình đền miếu…

**

tháng mười, thăm thẳm trùng khơi, tiếng cười trăng vỡ

bằng hữu ta ơi, hãy kể nhau nghe biết bao hệ lụy 

con chim xanh trú mưa bên gác chuông 

hãy uống hết chén trà cổ xứ 

tan thành mật ngọt pha lẫn sương đêm

chút khói vương ánh mắt

vẽ lại ước mơ thời thanh xuân

ôi, mưa đã bay qua dòng sông 

và tiếng hát nào trăm năm lỡ muộn?

**

tháng mười, giọt kinh rơi vào tâm thức

nhẹ như hơi thở

tôn vinh những buổi sớm trinh nguyên

và trên trời,

đêm sẽ vẽ ngàn tinh tú

thắp sáng dải Ngân Hà miên viễn

vĩ nhân và vũ trụ 

quá khứ, hiện tại, tương lai 

ngoảnh mặt lại: sắc không, không sắc

**

tháng mười, vẫn nhớ mãi những lời xưa cũ

tìm trong thiên thu một trang sách nát tan 

gom tất cả những nỗi buồn không tả được 

trùng điệp đáy lòng 

và bỗng nghe

trái tim hồng rụng xuống mông lung…

**

tháng 10-2017 – viết lại

thy an

at 6:21 CH

Bình luận về bài viết này