Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 35 – Lu Hà
Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 35
Cố thi sĩ Đinh Hùng viết bài thơ 7 chữ “ Gặp Nhau Lần Cuối“ 7 khổ 28 câu. Tôi cảm dịch sang thể thơ song thất lục bát có rút ngắn lại còn 6 khổ 24 câu. Thời thi sĩ Đinh Hùng là thời kỳ thơ mới phát triển, các vị thi sĩ nhà ta có xu hướng biến đổi thơ đường luật thất ngôn bát cú hay tứ tuyệt thành thể thơ 7 chữ trường thiên không cần đối câu đối chữ nữa để tả tình. Có sự lạ xuất hiện thêm thơ 8 chữ nhưng song thất lục bát thì lại viết rất ít là một điều đáng tiếc. Thơ song thất lục bát rất hợp với lối ngâm thơ tao đàn. Có lẽ song thất lục bát làm ra là để ngâm nga. Thật là tôi có duyên may mới gặp cô Trần Thu Hà trên cõi đời này, cô ta lại có sở trường về ngâm thơ, riêng thơ song thất lục bát rất hợp với âm điệu Huế. Nghe sao mà réo rắt thanh cao thế, chả khác chi nơi cung đình vua chúa phong lưu đài các ngày xưa vậy.
Chỉ Một Đêm Thôi
Cảm dịch thơ Đinh Hùng: Gặp Nhau Lần Cuối
Đinh Hùng là người có sở trường làm thơ theo lối tuợng trưng siêu hình học. Tôi cảm dịch thơ anh dĩ nhiên cũng là theo trường phái siêu nhiên hư hảo huyền hoặc phiêu linh, thả hồn dong chơi nơi chân trời góc biển, cả trên trên thiên đàng, thiên thai, bồng lai và mộ địa suối vàng âm u. Chỉ một đêm thôi là đủ thỏa mãn với khát khao của linh hồn.
“Ngồi bên cạnh em buồn rười rượi
Đau đáu nhìn buốt nhói tim đau
Tập thư nay đã úa màu
Mưa thu lã chã nát nhàu cỏ cây“
Đây là Đinh Hùng đấy chứ không phải tôi đâu nhé. Tôi chỉ là kẻ mượn hồn thoát xác ve mà thôi. Tôi chả có cô người yêu nào xấu số mệnh yểu đoản thọ chết sớm cả. Thi sĩ nhớ người yêu dở tập bản thảo hay sổ thơ mà tượng tuợng ra có người con gái ngồi cạnh mình.
“Giun dế khóc canh chầy lảo đảo
Ngọn đèn mờ hư ảo bờ môi
Hôn nhau lần cuối thì thôi
Năm nào gió thoảng bồi hồi lòng anh“
Đây là kiểu hôn gió chứ không phải ngáp gió. Linh hồn lạc vào cõi hư vô, miền vô thức mới có. Qúy lắm đấy không phải ai cũng dẽ mà mơ màng có cảm giác ảo giác như vậy.
“Bình hương cũ cũng đành chịu vậy
Em của anh run rẩy tàn nhang
Bàn tay mềm mại nhẹ nhàng
Xót xa bướm trắng mơ màng dần xa “
Một cảnh giới liêu trai ma mị. Đọc đến đâu qúy vị cũng nên nhắm mắt lại mà mường tuợng ra như thế. Để hiểu thêm ý nghĩa của chữ: Bình Huơng cũ, tàn nhang, bướm trắng mời các bạn tham khảo thêm:
Nhớ đồi Tím Hoa Sim
kính tặng nhà thơ Hữu Loan
Gió sớm hương về sợi nắng thu
Bâng khuâng tâm dạ giọt sương tà
Thương chàng thi sĩ dòng sông mã
Nhớ vợ hồn ma hẹn bóng chờ
Nước mắt thành sông suối đã lâu
Nỗi niềm đau khổ suốt canh thâu
Trái tim thi sĩ tình trong trắng
Hồn đã ghi sâu tấm mộng đầu
Tôi đọc bài thơ của Hữu Loan
Tấm lòng thương vợ hỡi thi nhân
Gọi anh như thuở ngày xưa đó
Khắc khoải trong tim một nỗi buồn
Tức tưởi người đi tiếng nghẹn ngào
Thương anh vệ quốc cuả ngày xưa
Hành quân ngang trái muà sim chín
Tím cả lòng anh những xế tà
Mái tóc còn xanh ửng má đào
Tình nàng dấu kín lúc khi nào?
Mẹ cha dạm hỏi mà chẳng biết
Như quả tim non trái chín muà
Từ chiến khu ba anh đã về
Không đòi áo cưới gái làng quê
Hương thơm giản dị màu sim tím
Thơm mái tóc xanh hẹn nỗi thề
Mấy ngày nghỉ phép cưới là đi
Đọng lại môi anh một nụ cười
Thương em gái nhỏ chiều quê ấy
Trằn trọc mưa rừng nhớ mãi thôi
Anh biết làm sao được hở trời
Dòng sông rờn rợn quấn em đi
Lưả tình đôi lưá muà sim chín
Chẳng trọn tuần trăng hẹn lỗi rồi….
Anh chạy về thăm bóng xế tàn
Mẹ ngồi mộ tối khóc thương con
Bình hoa ngày cưới tàn đông lạnh
Mái tóc còn xanh búi chưả tròn
Số kiếp loài người bạc thế sao?
Thương anh vệ quốc thuở khi nào
Phu thê chăn gối chưa tròn tháng
Mà đã âm dương cách trở sầu
Nặng nghĩa ân tình ôi thế nhân
Bài thơ muôn thuở nấc nguồn cơn
Thương đau cho dấu đồi sim tím
Nhớ hẹn chiều quê lúc xế tàn
Nếu phải một đời đi vắng xa
Tình quê Nam Việt vẫn bao la
Hôm nay ngồi đọc đồi sim tím
Vương vấn lòng ai nỗi nhớ nhà….
24.8. 2008 Lu Hà
Thắp Nén Hương Sầu
chuyển thể thơ Hữu Loan: Màu Tím Hoa Sim
Phận là gái ba anh bộ đội
Xa gia đình ở mãi chiến khu
Em trai còn bé ngây thơ
Vẫn chưa biết nói mẹ già em thương
Tôi Hữu Loan người chồng vệ quốc
Đợi chờ em mái tóc còn xanh
Kết hôn ngày đẹp tháng lành
Không đòi áo cưới, yêu anh trọn đời
Tôi tranh thủ mấy ngày vội vã
Đôi giày đinh tầm tã hành quân
Bùn lầy lưá tuổi đang xuân
Em cười xinh xắn tâm hồn ngất ngây
Chàng độc đáo em say giản dị
Tình vợ chồng đắm đuối yên vui
Cưới xong buồn bã ra đi
Mấy ngày nghỉ phép ngậm ngùi trăng suông
Cứ ái ngại tào khang nồng thắm
Gái có chồng ảm đạm chiến tranh
Cuộc đời vệ quốc chiến binh
Biết đâu vĩnh biệt khi mình hy sinh?
Cũng khối kẻ rừng xanh núi đỏ
Nắm xương tàn cổ độ trăng thu
Linh hồn lạc lối quê nhà
Tìm người vợ trẻ mịt mù mưa rơi!
Nhưng không chết người trai khói lưả
Mà chết người em gái hậu phương
Em tôi một buổi bên sông
Cuốn trôi rờn rợn thê lương não nùng
Tôi xin phép về làng thăm mộ
Mẹ tôi ngồi lã chã thương đau
Chiếc bình hoa cưới ngày xưa
Muội tàn bám lạnh âu sầu âm u
Thương mái tóc vẫn chưa tròn búi
Vội ra đi buồn tủi hoàng hôn
Ái ân chưa trọn trăng tuần
Để anh côi cút tấm thân phong trần
Vẫn chưa thuả lời trăn ý trối
Dặn gì nhau lần cuối em ơi!
Ngày xưa đồi tím sương rơi
Áo em cũng tím lòng tôi ngẹn ngào
Tôi nhớ lại đèn khuya vắng vẻ
Một mình em vá áo cho chồng
Miệt mài trọn cả đêm trường
Bát cơm miếng nước tình thương dạt dào
Chiều Đông bắc rừng mưa u ám
Ba người anh thê thảm bi thương
Cái tin em gái trôi sông
Đi nhanh hơn cả lấy chồng mừng vui!
Gió thu sớm ngậm ngùi mây nước
Dòng sông quê bàng bạc trăng tàn
Em trai mới lớn chưá chan
Ngỡ ngàng ảnh chị lệ tràn bờ mi
Gió hiu hắt mây trời bảng lảng
Chiều hành quân qua những đồi sim
Cỏ vàng héo uá trong tim
Nỗi buồn day rứt im lìm bước đi
Muà sim chín lòng tôi tha thiết
Cảnh chiều hoang biền biệt Ninh ơi!
Ai hò biển lá xa xôi
Vô tình ác ý giưã đời thương đau…
Chiều hoang tím vàng thu chẳng dứt
Tôi ngân nga da diết lời ca
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chết sớm mẹ già chưa khâu…
Muà sim chín càng đau rớm lệ
Gió thông reo tê tái hồn thơ
Nấm mồ cỏ dại hoang vu
Có ai thắp nén hương sầu cho tôi!
20.3.2010 Lu Hà
“Tóc lõa xõa mây ngà trăng lạnh
Mùi phấn son đỏng đảnh buông lơi
Thôi miên ánh mắt nụ cười
Lạc miền huyền diệu tìm nơi tự tình“
Tả cảnh tư tình với hồn ma trinh nữ.
“Dòng lệ chảy dáng hình tiều tụy
Ướt thấm vai túy lúy men say
Rượu cồn nửa chén đêm nay
Để rồi ly biệt chuỗi ngày sầu tang“
Rượu cồn là loại rượu mạnh.Các loại thức uống có chứa cồn lên men đã được biết đến từ thời tiền sử. Người Ai Cập và người Sumer là những người đầu tiên sản xuất bia và sau đó là rượu vang dùng các loại men hoang dã. Muốn hiểu thêm sức mạnh của rượu cồn và con gái đẹp mời các bạn tham khảo bài thơ:
Bởi Vì Tại Cô
Cô xinh như một giấc nồng
Cồn cào men rượu má hồng nôn nao
Khối ông cụ ngả mũ chào
Lão bà cay đắng nghẹn ngào châu sa
Tôi đây đâu đã về già
Ngắm cô mà tưởng ta bà đảo điên
Ngẫm mình thoát tục mơ tiên
Trần gian dan díu luỵ phiền tương tư
Sương thu dầu dãi mái đầu
Hồn trinh ngây ngất bên cầu nỉ non
Dập dìu sóng nước đòi cơn
Chắp tay tôi lạy môi son mắt huyền
Sông thương bể ái triền miên
Đời tôi còn khổ con thuyền bơ vơ
Làm sao tìm được bến bờ
Bọt bèo xuôi nguợc mịt mờ than ôi!
Thôi cô đừng có trêu ngươi
Phây phây mình ngọc bồi hồi trái tim
Để tôi mỏi mỏi cánh đi tìm
Quan quan mỏi miệng cánh chim rã rời..
Bao giờ tôi sẽ lên trời
Sáu đường lục đạo chơi vơi phũ phàng
Quên đi ảo mộng thiên đàng
Luân hồi trôi nổi bởi nàng Tiên Nga.
cảm tác từ bức ảnh
12.7.2012 Lu Hà
“Em trở về dở dang cánh hạc
Cõi trần gian xào xạc lá thu
Hàng phong ảo não âm u
Vẳng nghe tiếng hát điệu ru vẳng hồn!“
16.1.2017 Lu Hà
Cuộc ân ái nửa vời, nụ hôn nửa vời bời vì thí chủ, hành gỉa đã hết cơn mơ mộng. Đã tự kiểm soát được tri giác của mình vào lúc gà gáy sáng hay khi ánh bình minh le lói, chim ngoài vườn cúc trái hót líu lô. Thì người tình cũng trở về quê huơng vĩnh hằng nhu cánh chim hạc vậy. Ta chỉ còn nghe đâu đó hàng thông reo, điệu ru vẳng hồn thật là ảo não.
1.3.2017 Lu Hà
Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 36
Các bậc đàn anh thời tiền chiến có một nét giống nhau là thích làm thơ 7 chữ, Nguyễn Bính và Thâm Tâm là tiêu biểu. Xuân Diệu, Hàn Mạc Tử, Vũ Hoàng Chương , Hồ Dzech ngoài 7 chữ ra thường là thơ 8 chữ. Theo tôi thơ 8 chữ dễ viết hơn nên phái nữ thời nào cũng rất hăng hái thể thơ này. Riêng Tản Đà thì kiểu nào cụ cũng chơi, qủa là một tay lợi hại cự phách trong làng thơ. Không phải là hậu sinh khả úy. Tôi may mắn sinh sau nên được thừa hưởng phần nào gia tài các bậc tiền bối để lại, tha hồ mà học tập . Nhưng thật lòng tôi cũng hơi chê các bậc tiền bối còn coi nhẹ thơ lục bát và hình như không thấy cái cao siêu, bác học, siêu hình huyền diệu của thơ song thất lục bát?
Cảm ơn cô Thu Hà đã ngâm thơ Thâm Tâm và thơ của tôi. Thâm Tâm viết 5 khổ 20 câu thơ 7 chữ, tôi cũng nhờ lực hấp dẫn của vũ trụ thông minh mà cảm dịch ra thơ lục bát cũng 5 khổ 20 câu ý lời tâm trạng hoàn toàn khác nhau. Phần thơ Thâm Tâm tôi miễn bình giảng, mà chỉ chú trọng bình giảng giải thích ý nghĩa từng câu chữ bài thơ tôi viết ra thôi.
Buông Xuôi Mái Chèo
Cảm xúc thơ Thâm Tâm: Ngược Gió
Ngay cái tiêu đề đã khác nhau rồi. Thâm Tâm thì “Ngược Gió“ còn tôi thì“ Buông Xuôi Mái Chèo“. Ở đời các bậc hào hoa, giai nhân, tài tử thác là thể phách còn là tinh anh. Các vị đó đa tình, vì không phải là vua chúa lắm cung tần mỹ nữ nhưng các vị đó cũng lắm vợ. Cụ Nguyễn Du nhà ta cũng mấy bà đấy, nhưng chả có bà nào cụ làm thơ tặng. Cụ lại làm thơ về bà Hồ Xuân Hương, khi cụ đã vào tuổi tri thiên mệnh không thể cưới Hồ Xuân Hương làm vợ nên cụ dành cho nàng những vần thơ chan chứa ái tình. Cũng là hiện tượng buông xuôi mái chèo nhân duyên thuận theo máy trời tiền định xếp đặt vậy. Yêu nhau thì nhiều cưới nhau là mấy? Cụ Nguyễn Du dồn tất cả trái tim yêu thuơng của cụ vào cô Vương Thúy Kiều mà ngày nay ta mới có Truyện Kiều bằng thơ lục bát để đọc.
“Ngày mai tôi cũng phải đi
Oanh vàng ủ rũ thầm thì thông reo
Bướm hồng ngơ ngác chân đèo
Dăm người đưa tiễn hắt heo gió lùa“
Đời người ta có 3 phần qúa khứ hiện tại và tương lai. Qúa khứ những cái đã sảy ra, nhưng cái đã biết, vậy nên chỉ coi là những kỷ niệm, kinh nghiệm. Cái đẹp thì trân trọng cái xấu thì buông bỏ. Hiện tại là cái quan trọng, mỗi một phút, một giờ, một tháng, một năm sống sao cho đẹp, cho có ý nghĩa. Tương lai là những cái không thể biết, không nên tốn phí thời giờ lo lắng cho tương lai mà cũng không nên được chăng hay chớ tạm bợ qua ngày mà phải có kế hoạch dự tính cho tương lai.
Đời người nhanh như một giấc ngủ trưa, nói như Trang Tử chỉ là ánh mặt trời chiếu qua song cửa sổ ngoảnh đi ngoảnh lại đã xế chiều rồi, ai sống được 100 tuổi đâu phải là nhiều nhặn gì?
“Nắng mưa tầm tã bốn mùa
Trần gian thiếu bạn thêu thùa dệt thơ
Sinh nhầm thế kỷ hoang sơ
Ngàn cô trinh nữ đôi bờ tử sinh“
Nếu tôi có ra đi trở về quê hương vĩnh hằng thì trái đất này, trần gian này vẫn không thay đổi vẫn là bốn mùa xuân hạ thu đông tuần tự đuổi theo nhau một vòng tròn xoay vần. Nhưng khi người ta khuất bóng tà huy thì may ra chút tình người còn để lại?
Tình Đời Người Ơi
Hoài Thu trọn vẹn tâm hồn
Trái tim đa cảm vàng son mặn mà
Thu là con cuả mẹ cha
À ơi, tiếng hát bài ca muôn đời
Ái hà bể khổ than ôi!
Mảnh mai phận liễu hoa trôi mịt mù
Hợp tan bao kiếp phù du
Lọc lưà dối trá thâm u lòng người?
Năm canh rầu rĩ mưa rơi
Nhớ người tri kỷ dập góc trời biển khơi
Tao nhân mạc khách chơi vơi
Bao la trời đất người ơi vẫn còn…!
18.1.2011 Lu Hà
Về chuyện sống chết, sinh tử vô thuờng từ lâu tôi đã bàn đến bằng những vần thơ:
Ái Tình Ảo Vọng
cảm dịch thơ Mai Hoài Thu: Dạ Khúc
Anh nghe phiến lá sầu rơi
Hồn thu thổn thức chơi vơi bên đường
Lá vàng lả tả hơi sương
Hoàng hôn mờ mịt vấn vương đoạn trường…
Tháng ngày nối tiếp bi thương
Giấc mơ tàn lụi má hồng phôi phai
Hàng hiên lã chã canh dài
Nhớ nhung sầu muộn trần ai lỡ làng…
Đời buồn giọt lệ dở dang
Bờ vai sương giá trăng vàng lẻ loi
Xung quanh quang cảnh tơi bời
Côn trùng rên rỉ rã rời lòng em…
Trong mơ bóng tối êm đềm
Rượt nhau đuổi bắt bên thềm trăng suông
Yêu tinh ma quỷ gạt lường
Ái tình ảo vọng thê lương não nùng…!
25.5.2012 Lu Hà
Bình Minh Đợi Chờ
Cảm dịch thơ Dương Quân
Sáng nay trời hửng nắng thu
Lá vàng xao xác mây mù sương giăng
Bồi hồi nhớ dải khăn quàng
Cuả người em gái tuổi vàng xinh tươi
Nghẹn ngào từng giọt mưa rơi
Thấm vào lòng đất cho người tình thâm
Đá vàng kể chuyện trăm năm
Còn đây đôi ngả trần duyên tơ lòng
Tưởng đàn dạo khúc yêu thương
Ngờ đâu dây đứt tình trường sầu đưa
Cung thương non nỉ hồn xưa
Gió thu văng vẳng ngẩn ngơ mộng vàng
Nhớ em phố vắng thênh thang
Chia tay sầu đọng ngỡ ngàng muà đông
Tháng năm sóng vỗ phũ phàng
Con thuyền định mệnh dập dàng lô xô
Lạc loài thương cánh hải âu
Bơ vơ giưã biển đôi bờ tử sinh
Gió thu lồng lộng trời xanh
Nắng hồng le lói bình minh đợi chờ…
19.11.2009 Lu Hà
Tình Riêng Mịt Mù
Nghe vang vọng một thời da diết
Sài Gòn Ơi! Thảm thiết tên người
Thơ ngâm kỷ niệm xa xôi
Chiều thu nắng nhạt chơi vơi biển sầu…
Đời thứ lữ dãi dầu phiêu bạt
Ong bướm buồn bát ngát trời mơ
Bần thần xơ xác bơ vơ
Lòng đau như cắt đôi bờ tử sinh…
Đêm bừng tỉnh giật mình sám hối
Ngày và đêm trăn trối như nhau
Không gian tràn ngập âm u
Vành tang nấm mộ vi vu gió luà…
Mưa rả rích đầu bù tóc rối
Căn phòng hoang chôn cõi cô liêu
Men cay rượu đắng nhớ nhiều
Nỗi niềm tâm sự tiêu điều canh thâu…
Muà phượng vĩ sóng sầu biển gọi
Tiếng ve sầu đắm đuối rừng thiêng
Hồn điên lồng lộn ngả nghiêng
Có ai đến gỡ tình riêng mịt mù…!
cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Hồn Điên
17.11.2012 Lu Hà
“Cảnh đông tàn xuân thiều tình tự
Hồn chập chờn chan chưá thâm sâu
Say xưa như thuở ban đầu
Sông Hương núi Ngự chân cầu nỉ non…“
Xuân thiều tức là thiều quang. Như cụ Nguyễn Du mô tả :
“Ngày xuân con én đưa thoi,
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.”
Ngày Xuân Thiếu Phụ
cảm tác thơ Thi Nguyên: Chim Ăn Ruộng Dâu Tây
Chim bay về ngập cánh đồng
Kià người thiếu phụ má hồng ngẩn ngơ
Bồng lai tiên cảnh hay mơ
Để chim ăn trái hững hờ thế sao?
Nắng vàng lấp ló xanh lơ
Bướm hoa chen chúc lờ đờ xôn xao
Dập dềnh náo nức nôn nao
Dâu tây chín mọng dạt dào tình chim…
Sờ tay nhè nhẹ trái tim
Hồn thơ ngây ngất đi tìm chi đây?
Xuân Hương một thuở đắm say
Ngày xuân mở hội đu dây dập dìu
Ruộng nhà bỏ ngỏ hắt hiu
Đường thi xướng hoạ mĩ miều thướt tha
Na Uy trời biển la đà
Động tình xuân nữ bốn muà nở hoa.
Chú thích: Nữ thi sĩ Thi Nguyên đã hoạ thơ bà Hồ Xuân Hương bài “Đánh Đu” thành quả dâu tây.
19.3.2012 Lu Hà
“Gọi hoài chẳng thấu thần linh
Phấn hương rơi rụng hành tinh nhạt mờ
Loanh quanh tóc bạc bơ thờ
Ông gìa bà lão hững hờ vào ra“
Khi tôi đã ra đi, bạn đời bạn tình bạn thơ có réo tên Lu Hà mà gọi thì chắc gì đã thấu tới thần linh, tiếng vọng nuối tiếc nhớ thương thấu tới tiên đình?
Gịọt Lệ Trần Ai
Kính thương đại lão Thinh Quang, cây đại thụ của nền văn học Việt Nam
Mắt hoen lệ nhìn trời mưa gió
Buổi hoàng hôn lối ngõ điêu tàn
Còn đâu trăng sáng hương ngàn
Thiếp đi trước nhé trần gian lạnh lùng
Bậc tiền bối não nùng rung cảm
Tuổi chín mươi buồn thảm Thinh Quang
Ân tình hai chữ tào khang
Chia ly đôi ngả dở dang đoạn trường
Cầu Thiên Chúa dẫn đường vĩnh cửu
Dải ngân hà mưa nhỏ sương sa
Vào ra tựa cửa bóng tà
Anna biền biệt nhạt nhòa lệ rơi!
Hàng đại lão sáng soi muôn thuở
Ánh thiều quang cổ thụ văn chương
Xuân ca biển cả đại dương
Hải âu cánh trắng mênh mông biển trời
Trái tim nóng một thời quan ải
Tiếng thư cưu ân ái vợ chồng
Mới đây mà đã khóc thương
Người đi kẻ ở âm dương cách vời !
Cõi vĩnh phúc xa xôi thăm thẳm
Tình bao la mang tấm thủy chung
Nàng cười mây gió trập trùng
Đầu ta đã bạc rưng rưng giọt sầu!
Xin thắp nén hương lòng phân ưu hiền nội của nhà văn Thinh Quang đã ra đi về nơi nước Chúa.
22.5.2013 Lu Hà
“Ngược xuôi sáu nẻo sa bà
Ba đường ác đạo giang hà than ôi!
Đọc thơ còn thấy bồi hồi
Ái ân tuyệt vọng nổi trôi sông hồ “
Sáu nẻo sa bà là tôi muốn nói đến: Cõi trời, cõi thần ( A-tu-la ), cõi người ta, cõi súc sinh, cõi qủy đói ( ngạ qủy ) và cõi địa ngục.
Tam ác đạo là ba đường dữ : Địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh. Do chúng sanh tạo nhiều ác nghiệp nên lúc mạng chung chiêu cảm ác báo bị đọa trong ba đường dữ chịu nhiều thống khổ đớn đau.
“Mái chèo bọt nước ô hô !
Thuyền tình mất lái sóng xô bến nào?
Tao đàn dang dở ly tao
Trai du gối hạc nghẹn ngào đào xuân…!“
13.1.2017 Lu Hà
Bốn câu kết có ý nhắn nhủ cô Trần Thu Hà, Nguyễn Hoài Hương hay các nghệ sĩ ngâm thơ A, B, C v. v… nào đó, sẽ tiếp tục cố gắng ngâm thơ tôi, đừng để tiếng thơ tao đàn dở dang.
1.3.2017 Lu Hà