Tâm Sự Với Lý Lắc Về Thơ Tình – Lu Hà
Tâm Sự Với Lý Lắc Về Thơ Tình
Lý Lắc: “Tình – là căm phẫn vô cùng nhưng lại hận không triệt để
Là tê tâm liệt phế, nhưng lại đau không chết tâm
Là nhạt như thủy, nhưng có ngày tỉnh lại, đã không xa lìa không vứt bỏ
Không oán không hối, bỏ không được, buông cũng chẳng đành.
Vốn dĩ tình… là không thể tránh được.“
Kìa Toà Thiên Hương
Cảm hứng với Lý Lắc
Mắt nai ươn ướt rừng xanh
Thơm mùi hoa bưởi yến anh chuyền cành
Hồn mây rền rĩ năm canh
Lòng say sương gió kinh thành khổ đau
Tình thù ai oán vàng thau
Giai không tứ đại nát nhàu cỏ hoa
Rưng rưng suối lệ nhạt nhòa
Bình minh thức dậy kìa tòa thiên hương
Sen hồng nuối tiếc nõn nường
Giọt mưa lã chã môi hường mọng xinh
Phẩm tiên đôi trái rung rinh
Đào non ngây ngất thần linh quay cuồng
Dìu nhau lên đỉnh thiên bồng
Ngưu Lang Chức Nữ cầu vồng kim ô
Thỏa thuê ong bướm hải hồ
Tuôn châu nhả ngọc nhấp nhô ái tình
Noel xao xuyến hai mình
Giao loan hợp cẩn bóng hình lồng nhau
Ngàn năm mộng ước trước sau
Thơ tình rạo rực trầu cau trâm cài
Trăm năm mắt phượng mày ngài
Mười năm dâu bể dấu hài bên sông
Hẹn thề kết sợi chỉ hồng
Sông Tương vọng tiếng tơ đồng trong veo!
3.12.2016 Lu Hà
Thơ tình là thả hồn vào côi hư vô giả thực lẫn lộn, đạt tới cảnh giới thiền định vô ý thức của ái dục đam mê mà lý trí bộ não không kiểm soát nổi.
Đại sư thật ra không chối bỏ dục vọng, các ngài biết rõ nhờ dục vọng cao mới có sáng tạo nghệ thuật thơ văn kiến trúc hội họa âm nhạc. Bên cạnh ưu điểm của tính dục là tham sân si sinh tử luân hồi khổ đau. Nên các ngài chủ trương diệt dục nhưng hoàn toàn không chối bỏ mà chuyển hóa sang thiền định để huớng tính dục vào miền thôi miên hư vô sắc không.
Thơ do tưởng tượng hư cấu theo dòng mơ tưởng miên man thôi miên quyến rũ. Câu chữ xếp đặt sao cho có lề luật nghệ thuật. Ai đó dám bảo: Lão gìa này hư thân mất nết, tóc đã bạc mà còn lả lướt mây gió với các cô gái tơ là từ tâm ma ích kỷ hẹp hòi không thích đọc thơ của người khác mà mình nghĩ nát óc không ra. Người Việt nặng cái thói hư danh hão huyền tham lam, chỉ thích ai đó viết gì đại diện cho mình có tí ti manh mún là tản thưởng. Thi sĩ Tô Đông Pha rất thích giao du với các thiền sư nhưng ông có 8 bà vợ, Uy viễn tướng công Nguyễn Công Trứ râu tóc bạc phơ còn cưới hàng tá hầu non. Vậy Hà lão phu còn trai trẻ chán. Tuổi cao tâm hồn trẻ trung vẫn là người trẻ. Tuổi ít mà tâm hồn gìa cỗi tức là người già vậy.
Thiên hạ nhiều người không hiểu cái tình cảm cá nhân là thiêng liêng vĩ đại. Con người là trung tâm của vũ trụ. Con người ai cũng có bản ngã tự ngã tự nhiên riêng. Chỉ có thơ mới ra đưọc cái bản ngã ,tự ngã là những lời chân thành nhất. Người ta có thể mánh mung miệng lưỡi nịnh bợ cấp trên thủ lãnh nịnh bợ quần chúng số đông để lừa người khác vào tròng mà thủ lợi nhưng nói ra từ khát vọng yêu thương, dục vọng, ái ân, tha nhân bác ái thì lại sĩ diện lại sợ mà không dám nói ra hoặc không đủ lý trí cảm xúc cảm hứng và trí tưởng tuợng tài năng thiên bẩm mà viết ra.
Con người là sáng tạo của Thiên Chúa toàn năng chứ không phải từ con khỉ hay con vựợn sinh ra hay phát triển dần lên. Khảo cổ mới nghiên cứu vài cái hộp sọ tinh tinh mà bảo hao hao giống sọ người là còn suy diễn thô thiển tùy tiện. Khỉ vượn là đại diện bầy đàn ai cũng giống ai, cao cùng cao, thấp cùng thấp. Tiến lên xã hội cộng sản ai cũng biết làm thơ, xinh đẹp thông thái uyên bác như nhau, không còn kẻ ngu người dại là cuồng ngôn là xảo trá lươn lẹo thiếu cơ sở biện chứng pháp lô gích học.
Còn bảo thơ nặng cái tôi, cái cá nhân chủ nghĩa là không tốt. Đó là lập luận ngu xuẩn của hạng thảo dân nô tài vô học vô tri vô giác. Tớ làm thơ tặng Lý Lắc thì Lý Lắc like là hợp tự nhiên. Nhiều người có thể thích đọc lén lút, nhưng không có can đảm dám like ta mặc họ. Có khi còn gỉa vờ chê bai công kích là lão gìa này dâm quá, phải rủ nhau tìm bạn bè xúm vào ném đá đánh hội đồng vạch cái bản mặt dâm của hắn ra cho bõ. Chúng mình là dân tiết hạnh có đạo đức Khổng Giáo không dâm ô thơ ca hò vè ý chung chung mang tiếng nói tập thể quần chúng nhân dân lao động mới là đáng hãnh diện tự hào.
Lu Hà chả cần ai vạch cái dâm ra thì cái dâm của thơ nó cứ lồ lộ lõa lồ phơi phới ra rồi tự do vô cùng với trời đất cát bụi gió mưa vần xoay theo vũ trụ thiên thể hành tinh vệ tinh…
Ai like cảm thông thì mình vui vẻ thầm cám ơn. Thơ là tiếng nói của trái tim cõi lòng chứ không thể nói là do vui tếu nhếu nháo mà làm thơ, thơ vô thuởng vô phạt, làm thơ để giết thời gian rảnh rỗi nghêu nhao cho khỏi buồn chống ngáp ngủ.
Có khi những cái vớ vẩn thì họ tranh nhau like vì bản tính ù xoẹ mặc áo thụng vái nhau dĩ hoà vi qúy của nguời Viẹt Nam không tự do và không muốn có tự do thích sống theo tập quán bầy đàn có tù truởng, lãnh tụ chỉ đao công bằng ai cũng như ai .
Nếu thiên hạ còn ngu xuẩn cố chấp tôn vinh cho tiếng nói tập thể tiếng nói bầy đàn tất nhiên nền văn thơ Việt Nam sẽ nghèo nàn cằn cỗi, thơ tuyên truyền đánh bóng lãnh tụ nâng đỡ tinh thần tập thể sẽ có cơ hội thống trị tác yêu tác quái
Cám ơn cô Lý Lắc viết ra những dòng tâm sự đoản văn từ tâm hồn cõi lòng mình mà uơm mầm cho hồn thơ lão phu nảy nở.
Con người tự do yêu cái bản ngã, muốn khoe cái bản lai diện mục riêng rẻ của mình là con người đúng nghĩa của kiếp làm người không phải là tập hợp những con số để nướng vào lò lửa mà thân chồng xác đống chả cần phải thương tiếc gì. Một cá nhân sinh ra trong trời đất là niềm vui của tạo hóa. Hãy làm thơ viết văn nói về cái tôi của mình đi. Chính mình không hiểu mình là ai thì làm sao mà biết tất cả thiên hạ họ muốn gì?
Lý Lắc:”Tâm, đã chết.
Tình, đã hết.
Vì cớ gì phải níu kéo nhau?
Vì cớ gì khiến lòng ta lưu luyến?
Một câu nói, vì yêu sinh hận, nghe qua sao thật đắng cay, như tiếng cười mỉa mai đầy châm chọc…“
Tâm tình luôn rằng buộc níu kéo nhau. Người ta hay nói chữ tâm tình nhưng hiểu thật sậu sắc ý nghĩa của tâm tình nhiều người còn loạng choạng. Tâm chết tình hết là biện chứng duy tâm. Cớ gì khiến lòng ta khiến lòng lưu luyến là bởi cái chấp ngã cố thủ không chịu buông bỏ mà thôi.
Cô Lý Lắc biện giải rất đúng trái với nguời vô thần. Nguời thiên Chúa tin có linh hồn bất biến vĩnh cửu, Phật tin có cái nghiệp căn lưu truyền. Nhân duyên quả là vô thường tức là tự nhiên quy luật thông minh của vũ trụ. Nhân lành quả lành, gieo nhân xấu gặt qủa xấu. Còn duyên là căn nghiệp có trước, có khi hội đủ yếu tố cần và đủ như sắc đẹp, duyên dáng, kiều diễm, thỏ thẻ ngọt ngào tri âm tri kỷ bạn hồng nhan là cái duyên tự nhiên cho thơ. Tôi với cô Lý Lắc có duyên thơ nhưng không vướng nợ tào khang. Nên mỗi người một nơi đông tây xa cách, góc bể chân trời, kẻ nam người bắc. Tuổi tác chênh lệch khác nhau mà tâm hồn cảm hứng lại dạt dào có khác chi Đường Minh Hoàng và Dương Qúy Phi, nàng Tây Thi và Phù Sai đâu? Chẳng cần củi rơm mà lò hồng vẫn bén là do ngọn lửa tam muội, nước tam muội trào nên nóng bỏng ướt át mà thôi. Âu cũng nhờ cái nhân gieo lên từ ngàn kiếp âm ỉ quạnh hiu từng thiên niên kỷ nay có cơ hội gặp nhau trên mạng Facebook,nên cái duyên thơ nảy nở.
Ta không được nhân gieo qủa hái kim bôi hợp cẩm buông mành trúc hoa thiên địa nhất bái, tông đưòng nhị bái, phu thê giao bái trong cảnh song hỉ lâm môn thì cũng còn cái duyên thơ để lại cho thế gian này.
Tình như áng mây trôi bèo dạt khi tụ khi tán chớ nên lấy đó mà muộn phiền. Có khi trong cái bất hạnh cái thất tình lại nảy sinh ra mầm hạnh phúc mới. Có khi giàu sang phú qúy ân trạch dồi dào lại là căn nguyên mầm họa cho mai sau.
Vậy tốt hơn là binh thản chấp nhận cái vô thường tức là theo ý trời máy trời vận hành theo quy luật tự nhiên, quy luật của tình cảm tâm linh nghiệp quả. Yêu sinh hận, yêu nhau lắm cắn nhau đau là do từ cái tâm chấp thủ không chịu buông thả nuối tiếc căm giận hằn học mà nuôi chí phục thù mà thôi theo kiểu Tàu: Quân tử 10 năm báo thù chưa muộn, tức là 10 năm người đó sống bất hạnh không có niềm vui lúc nào cũng nuôi một mối thù. Báo thù xong cảm thấy vui cười ha ha một tiếng rồi ngã lăn quay ra cũng xong một kiếp đời cố chấp. Thảm thương thay.
Theo kinh nghiệm Hà lão phu chả cần trả thù tình mà cứ sống cho thật tốt, sống đàng hoàng cao đẹp cao vọng tâm linh hơn kẻ tình nhân ngu xuẩn đần độn bạc bẽo là mình chuyển bại thành thắng rồi. Cái thắng lợi của tâm linh là cô Lý Lắc đã làm tâm hồn trái tim Hà thi sĩ tuôn thơ ra đó.
Mấy ai được như cô được Hà thi sĩ ưu ái, âu cũng là cái duyên trời cho cô ạ.
3.12.2016 Lu Hà
Dòng Thơ Trường Ca Chùm 27
Trường Ca Nước Non Tủi Hổ
Cảm đối thơ Tô Nhật Mỹ
Nguyễn Hoàng Đức cùng Tô Nhật Mỹ
Lệ tuôn trào thế kỷ bi ai
Việt Nam thống thiết u hoài
Lu Hà thổn thức canh dài thở than
Hồn Việt khóc non ngàn biển rộng
Hy vọng còn chiêng trống hò reo
Thân lừa ưa nặng ốm teo
È lưng cõng đá cheo leo tủi hờn
Lê Mác réo chập chờn ma qủy
Bánh bao Mao bi lụy trần gian
Tập đoàn cán ngố lường gàn
Phê bình đấu tố tham quan lạc loài
Qủa đấm mốc Vinashin lụn bại
Vinaline tê tái nằm khàn
Tây Nguyên bùn đỏ ngập tràn
China xả độc Đài Loan chờn vờn
Formosa đầu lươn đuôi rắn
Hà Tĩnh kia bóp nặn dân đen
Ủy ban tham nhũng bon chen
Nha Trang cá chết thiên nhiên thảm sầu
Làng ngư phủ ruộng sâu nước mặn
Chài lưới không lận đận oán hờn
Lân tinh đom đóm chập chờn
Biển xanh chết chóc từng cơn gió đờn
Bom tự chế cô đơn cùng quẫn
Đoàn Văn Vươn tủi hận đất đai
Nhọc nhằn thức trắng đêm dài
Tốn công khai phá dằng dai gía hời
Dân làm chủ trò cười đảng phái
Súng giảm thanh Yên Bái giật mình
Án oan ông Chẩn tòa hình
Huỳnh Văn Nén khóc chồn tinh mịt mờ
Nhà máy nước thủ đô vỡ ống
Dân lao đao triều cống Hán triều
Sài Gòn úng ngập tiêu điều
Công trình dự án cú diều gớm ghê
Cốt bê tông bằng tre với nứa
Dựng tượng đài vôi vữa bùn nhơ
Mưu mô mánh khóe vịt vờ
Mối đùn chuột nhấm lập lờ trắng đen
Mở lễ hội ngang nhiên thu thuế
Cơm trẻ con o bế cản ngăn
Quanh năm khiếu kiện nhọc nhằn
Án oan ngùn ngụt trở trăn nỗi niềm
Hết khí phách búa liềm cờ đỏ
Lừa bịp thằng bần cố áo ôm
Xây chuồng nuôi dạy chó xồm
Côn an nghiệp vụ chồm hôm rình mò
Đỉnh trí tuệ lò dò bắt tép
Chuyện nhỏ to nhãi nhép thân cò
Xáo xào độc lập tự do
Thành Đô ký kết chăm lo diệt nòi
Tráo khái niệm dẫn voi dày mả
Ôm chân người xa đọa lương tâm
Kể chi máu mủ tình thâm
Rừng biển bán vội hoang dâm bạo tàn
Giặc Phương bắc trăm ngàn mưu kế
Cậy dân đông đồ tể sói lang
Truờng kỳ mai phục phũ phàng
Tằm dâu chiếu cuốn dầu loang cánh đồng
Ruộng đất chia sung công hợp tác
Vô học lên võ vạc làm quan
Mõ làng chễm chệ ngồi bàn
Thiến gà thẩm phán ngỗng ngan quan tòa
Dân phòng dư luận bắc loa
Thanh niên xung kích ba hoa điếm đàng
Khoa trương cờ đỏ sao vàng
Mựợn bên Phúc Kiến vênh vang bố gìa.
30.11.2016 Lu Hà
Trường Ca Sầu Hận Công Dân
Cảm đối trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 143
Bởi vũ trụ thông minh tuyệt đỉnh
Con người nhờ luân tính Chúa sinh
Tự do nhân ái công bình
Tuân theo lề luật thần linh sông hồ
Có lý trí cơ đồ tạo dựng
Mới là người dáng đứng hiên ngang
Thảo dân sâu bọ bẽ bàng
Vô loài con số cua càng lô nhô
Lũ hoàng đế qủa cô tiếp diễn
Mạng người khinh con kiến củ khoai
Khổ đau thế hệ u hoài
Mở màn bao chuyện trần ai não nùng
Mộng cát cứ hãi hùng thế giới
Tham đàn bà tranh mối đất đai
U hồn hỏa ngục tuyền đài
Ích chi vú cả tiền tài vua ban
Quân phòng thủ cách ngăn sông núi
Dân quốc nô sầu tủi chen nhau
Họ hàng gia tộc sang giàu
Mưu đồ thảo khấu vàng thau hỏa mù
Hồn tử sĩ vi vu gió thổi
Đom đóm bay lạc lối biên đồn
Luật rừng cai trị cáo chồn
Xé tan quy ước biển cồn sóng dâng
Gieo thù hận mọi tầng giai cáp
Đấu tố say vùi dập hiền tài
Trầm tư khắc khoải đêm dài
Hợp tan hưng phế gót hài dặm băng
Biết bao kẻ chưa thằng đã nó
Lý luận suông méo mó lỗ mồm
Theo đuôi Các Mác râu xồm
Lê Nin hói trán Mao ôm bệnh phù
Bần cố chấp mộng du sa ngã
Chẳng xét suy sa đọa lương tri
Môi thâm mắt trắng da chì
Mặt mo cán ngố u tì địa tang
Hội vô cảm sẵng sàng nước mắt
Khóc độc tài cướp giật dã man
Xếp hàng đầu đất vô thần
Ăn mày qúa khứ bán thân vạc cò
Trò tổ cuốc ốm o gầy guộc
Đàn chim non hang hốc bụi bờ
Quê hương làng nước mập mờ
Hái liềm cắt cổ búa cờ phanh thây
Mối tương tác bấy chầy xã hỗi
Giữa cá nhân quốc hội bù nhìn
Ủy ban chú phỉnh mẹ mìn
Bầy đàn khỉ đỏ van xin Hán triều
Ơn mưa móc cú diều trăm lưỡi
Hút máu dân thủ lợi đảng viên
Khoanh vùng kinh tế đặc quyền
Công ty ngoại quốc ngang nhiên hoành hành
Xả chất độc hôi tanh du thủ
Tổng bí thư uế xú nặng mùi
Giang san tổ quốc chôn vùi
Biển đông dâng giặc sụt sùi ngư ông
Bởi não trạng đại đồng thế giới
Quyết làm tên Tần Cối cuối cùng
Tiếc thân cộng sản điên khùng
Tranh ăn ruồi nhặng tham thùng vàng tươi
2.12.2016 Lu Hà
Trường Ca Con Người Và Quốc Gia
Cảm đối trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 144
Một xã hội cần lao nhân vị
Quốc gia vì ý chí tồn sinh
Cá nhân viên gạch tạo hình
Khuân vàng thước ngọc cho mình với ta
Liên hợp quốc mái nhà thế giới
Liên kết thành một khối thiết tha
Vợ chồng con cái ông bà
Bình an hạnh phúc nương tòa lương tâm
Do cấu trúc mang tầm thời đại
Quốc hội bầu trong trái tim người
Tình thương bác ái muôn nơi
Tam quyền phân lập lệ rơi đôi hàng
Chống áp bức phũ phàng khủng bố
Đảng độc tài mất chỗ dung thân
Tẩy chay bè lũ vô thần
Mác Lê chày cối bất nhân lạc loài
Một nhà nước khổ sai tạo dựng
Thuyết ba gai sừng sững chặn đường
Tượng đài bạo chúa bất lương
Khóa chân đồng loại tang thương não nùng
Phải đạp đổ cùng chung lý tưởng
Nền tự do đại lượng hải hà
Con người tài sản quốc gia
Tài năng hiển lộ trẻ già cậy trông
Hạt giống đỏ gieo trồng mầm họa
Mặt trận ma sa đọa tuyên truyền
Phong trào quần chúng đảo điên
Lưu manh nhồi sọ ủy ban lợi quyền
Nền giáo dục tự nhiên khoa học
Giỏi chuyên môn khó nhọc vươn lên
Phát minh sáng kiến thường xuyên
Cá nhân trọng vọng ưu tiên thực tài
Yêu tổ quốc nhân loài cửa miệng
Mà thật ra yêu miếng đỉnh chung
Cá nhân không biết thủy chung
Thì không xứng đáng tận cùng lương tri
Trò cống hiến rầm rì giun dế
Những hồn ma kể lể oan khiên
Lọc lừa thân xác lãng quyên
Rửng rưng lãnh đạo bạc tiền khuyển dương
Những đám tang tên thường phải có
Mẹ cha sinh tiên tổ họ hàng
Chớ nên gỉa trá nhập nhằng
Thay tên đổi họ dở thằng dở ông
Chúa Giê Su tình thương nhân ái
Chịu đóng đinh tê tái chúng sinh
Trên cây thập gía thánh linh
Tổ tông chuộc tội công bình tự do
Các vị Phật cam lồ nhành liễu
Tất Đạt Đa quán chiếu bao la
Ngàn năm chan chứa Thích Ca
Con Vua Tịnh Phạn nhân hà sáng soi
Hỡi lương dân mặn mòi cá nước
Biết hy sinh tiến bước nhân loài
Làm tròn bổn phận công khai
Họ tên phải có trần ai rõ ràng
Nhận quyền lợi công bằng danh dự
Pháp luật chung phẩm gía quốc oai
Phải đâu bổng lộc tiền tài
Hư danh uế xú tượng đài dựng xây
Bỏ cai trị đoạ đầy cưỡng chế
Bẳng thông tri chỉ thị ban ra
Cá nhân phụng sự nước nhà
Tài năng phát triển thăng hoa cuộc đời
Thời quân chủ hà hơi tiếp sức
Nạn quan trường bạo lực phát sinh
Trò hề cộng sản hôi rình
Ác hơn phong kiến kiêu binh độc tài
Đúng công ước gót hài vạn dặm
Mọi công dân đằm thắm sắt son
Quốc gia nguyên tắc sống còn
Cá nhân tôn trọng nước non vững bền
Giữ tổ quốc tài nguyên lãnh thổ
Phải thực quyền yếu tố lợi dân
Cử tri hiện diện xa gần
Cộng hòa đa đảng thành phần quốc gia
Ngôi nhà lớn trẻ gìa trai gái
Tình thương yêu bác ái chan hòa
Khổ đau nước mắt nhạt nhòa
Nhà tù áp bức quan tòa thịt xôi
Nền độc lập núi đồi sông nước
Từng tấc gang tố quốc của ta
Tổ tiên cha mẹ ông bà
Tự do dân chủ thái hòa quốc dân.
4.12.2016 Lu Hà