4 NGÀN NĂM Chu Vương Miện
4 NGÀN NĂM
Chu Vương Miện
–
Anh nào leo lên đuợc bờ tưòng
Là có anh ở duớí
cầm 2 chân kéo xuống
anh nào leo tuốt luốt lên ngọn cau
ngọn dừa
là có anh cầm dao cầm cưa
chặt cưa sát gốc
rất buồn và rất khổ
khi bàn về tổ quốc
“ nôm na là đất nưóc :”
đứa đuợc thực dân
nắm cổ lên cầm quyền
dân chửi dài dài
ngưoì bị thực dân bỏ tù
chưa có công cán gì ?
bỗng dưng 1 sớm 1 chiều
trở thành anh hùng dân tộc
bọn I tờ rít
bám chân phưong bắc
1 sớm 1 chiều
Chó nhẩy bàn độc
bọn bề tôi Mỹ Pháp
1 sớm ra dià
Vì thay đổi chính sách
Đành bỏ đi chơi chỗ khác
bọn chủ thực dân đế quốc
dung bọn nô tài
đánh tướí hạt sen
đánh cho chí chết
tiêu thụ hết sạch sành sanh
2 kho vũ khí tồn đọng
đệ nhất và đệ nhị thế chiến
đát nưóc nát như tưong bần
đứa trở thành cha già dân tộc
đứa là đại tưóng quân
dân chúng 2 miền khắc phục
thi đua mà chết ?
cho ai ?
chu vưong miện
NHŨN NHƯ CON CHI CHI
Chu Vương Miện
–
Cũng cắp sách tới trưòng
Cũng học hành đậu đạt
Cũng thành ngươì
cũng thành công dân tốt
nhưbg chí khí không
dũng cảm cũng không
sống như con dế con giun
rất mềm
rất biêt điều
bò sát mặt đât
y bột gạo bột mì
tùỳ người nhào ngưoì nặn
cho vào khuôn
khuôn nào cũng đuợc
tròn vuộng chữ nhật
bầu dục
thiên hạ đạp lên đầu
không bao giờ nhức nhích
luôn chấp hjành khắc phục
luôn an phận thủ thưòng
thưòng quên đi nỗi đau nhực
nỗi hèn mọn
của bản thân của gia đình
cuả quê hưong dân tộc
đất nưóc mất từng khoảng
từng khúc
không cục cựa
không nhúc nhích
hèn từ trên xuống dươí
y loài bò sát
bám vào thân cây
lúc xanh lúc đỏ
nước mất nhà tan
chỉ còn mỗi cái mồm
nhá ra để nhá cơm húp cháo
than cũng không
phận cũng không
cuốc cũng không mà cò cũng không ?
mở to mắt nhìn biển Đông
rồi nhắm tít 2 mắt lại
có há mồm cũng câm
im lặng là vàng
để mai mốt thành ngươì Hán Việt