KHỈ CHÓ NGƯỜI Truyện ngắn Chu Vương Miện

KHỈ CHÓ & NGƯỜI

Truyện ngắn Chu Vương Miện

*

Nhà văn Mỹ thì có tác phẩm truyện dài “ Của Chuột va Người “ ở Việt Nam thì có Họa sĩ Âu NhưThuy với bưc tranh Người và Chó được huy chương Bac , chúng tôi không dám mon men đến cac vị nói trên , chuyện tôi kể lại đây là nhớ lại cái hồi còn làm công chức ở miền Nam Việt Nam ,có một vị đồng nghiệp thâm niên làm ở phòng Công Văn Bộ kể nghe truyện trên trời dưới đất cho vui nhân lúc nhàn nhã ở không ? nay nhân năm Bính thân “ tức là năm Con Khỉ “ nên mạo muội viết đôi giòng trước là để tưởng nhớ ngừoi bận già đồng nghiệp bây giờ mất hay còn ? vơi nữa trong câu chuyện kể lại có một người và hai con vật , con Chó và con Khỉ , số phận một người và hai con vật dính liền vào với nhau ? khi không cột chặt vào với nhau ?  ôi cũng là định mệnh trên đã an bài Pải như thế ,  Ông lão làm nghề hành khất , cơ ngơi có một chiếc thuyền nhỏ ,ở chung vào với một xóm chài vài chục chiếc cột ở bờ sông , người ta sống trên bờ thì đây có nhà sống trên sông . hàng ngày  cứ khỏang 9 hay 10 giờ sáng ăn điểm tâm xong thì Lão và con Chó lên khỏi thuyền và đi hành sự , con chó mầu vàng đậm có sợi dây cổ dề xích ở cổ , dẫn lão đi , và ngoài con chó dẫn đường lão còn cò mang theo một cây gậy , lộ trình thì ngày nào cũng giống ngày nào  là từ bền sông đi thẳng tới chợ Quận  vòng qua Bưu Điện đến Tòa Án , rồi qua trường học qua bến Tắm Ngựa rồi về lại thuyền , con khỉ ở nhà nhòm thuyền , giữ nhà , những cậu học sinh đôi khi đi qua thấy con Khỉ ngộ quá choc phá con Khỉ cho vui  , thi con Khỉ cũng lấy tay tạt nước ở dưới sông lên , văng vào người các cậu cho ướt chơi , các cậu bỏ đi thì thôi ? còn nếu tiếp tục chọc phá nó quá thì nó chui vào trong khoang kéo rèm cửa lại là hết “ cuộc chơi chấm dứt “ lão và con chó đi hành hiệp giang hồ kiếm cơm khoảng ba hay bốn giờ chiều thì về lại đò ngụ ở bén sông ., Lão chỉ đi xin ăn vào những ngày nắng ráo ,nắng ấm  còn những ngày mưa to gió lớn thì lão ỏ nhà Hưởng Phước .

*

Cũng như mọi lần , chiều nay lão về sớm lý do là có một vị khách xộp cho lão tiền  , số tiền lên tới 50 xu , lão ghé qua chợ quận mua một nải chuối dành cho con Khỉ rồi hai thầy trò một người một chó lẳng lặng về thuyền , con Khỉ ở trong khoang thuyền phóng ra tay cầm tay lão miệng kêu khèng khẹc , lão vuốt đầu con khỉ xong lão ngồi xuống đâu thuyền kiểm tra và xếp loại thực phẩm mà lão đã thu hoặch được trong ngày , lão đếm chậm rãi từ tiền giấy đến tiền cắc tiên xu , lão cât tiền giấy riêng tiền cắc riêng , kế đó thì đến thực phẩm khô như gạo , bánh mì rồi thịt cơm dư…. Cái nào để dành cho ngày mai cái nào xử lý ngay bây giờ , lão lấy trong khoang thuyến ra một cái vỏ chai không  xa xị , có nút chai đàng hoàng , lão lấy trong túi ra 1 đồng 5 cắc đưa cho  con khỉ , con Khỉ nhận tiền đưa vào mồm ngậm lại , tay kia lão đưa xị không cho con khỉ , con khỉ dơ tay ra cầm ,  con chó vội vàng leo cầu ván lên bờ , đúng đơi con khỉ leo lên sau và nhẩy lên lưng con chò mà ngồi , hai con chở nhau đi mua rượu , quãng đường đến quán bán tạp hóa chú Tiều cách khoảng chừng 100m ngay cuối quận ,Hai con khỉ chó  vừa ra quân được chút đỉnh thì bị ngay chó thiên hạ thấy ngộ quá ào ra vồ chơi , bị sự cố đột xuất hiện , chó dông theo đường chó , còn con khỉ hóng tuốt luốt lên cành cây gòon trốn thoát , nhưng cái chai không xa xị bị quăng xuống đường bể chỉ còn cái cổ chai . khi mọi sự mọi việc trở lại bình thừơng , con khỉ bèn lượm cái cổ chai kẹp vào nách nhẩy lên lưng con chó đi mua rượu tiếp , đến tiệm của chú Tiều , con chó đứng ngoài còn con khỉ ung dung cầm cái cổ chai vào tiệm , con khỉ há miệng lấy ra đồng 5 cắc đưa tận tay cho chú Tiều và cái cổ chai , Chú Tiều nhìn cái cổ chai , đầu lắc lắc , tay xua xua con Khỉ đi chỗ khác , con Khỉ như hiểu ý , tay cầm cái cổ chai bể đi ra ung dung leo lên lưng con Chó , hai con lại chở nhau về lại thuyền , về tới nơi con chó sủa lên vài tiếng rồi  cụp tai rồi nằm chờ trên bờ , con khỉ đi xuống thuyền , tay đưa dồng 5 cắc cho chủ và tay kia đưa cái cổ chai bể , lão già cầm tiền và cái cổ chai nhíu cặp lông mày suy nghĩ,   chập sau  lão kiếm mọt cái xị không khác , qu8ng tõm xuống mặt sông , con chó phóng xuống bơi miệng ngậm lấy cái vỏ chai không rồi bơi vào bờ , hai con một khỉ một chó lại chở nhau đi mua rượu , lần này chú Tiều đong đầy Xị rựơu trắng  đưa cho con Khỉ , hai con lại chở nhau hí hửng về tới thuyền , ba thầy trò , con Khỉ thì ăn chuối ăn kẹo , còn lão già và con Chó ăn cơm thừa của bá tánh bố thí . bồi dưỡng xong xuôi lão khề khà uống ruợu , còn con chó nhẩy xuống khỏi thuyền ghé miệng xuống bờ sông làm một hơi no kềnh , xong xuôi thi ba bà con đi ngáo .

CHUYỆN CUỐI NĂM
Chu Vương Miện

Niên Khóa học năm 1959- 1960 tôi học đệ Tam ban A [ Trường chỉ có 2 lớp A và B ] còn lớp Đệ Nhị trước đó thì đi vào học tiếp ở trường Quốc Học Huế không chọn thì đi chỗ khác , hai ban này thì tôi không thích một chút nào ? vì khả năng rất là dốt Toán và Lý Hóa, nhà nghèo tỉnh nhỏ chỉ có vậy mà thôi ? không chịu thì cũng đành phải chịu , dân tỉnh nhỏ địa đầu học sinh phần nhiều hiền lành ,ít nói ngôi trường mới đựơc xây ở một phần sân vận động , nhìn qua nghĩa địa và Ty Thông Tin ,năm đó thì dẹp Nghĩa địa và xây dựng thành một bên xe chạy vào Huế và chạy ra Đồng Hà loại xe nhỏ như taxi , không cò loại xe lớn , ra chơi hay trước giờ vào lớp vài ba người trong đó có tôi thường đứng nhìn qua bến xe đò vì cũng chả còn nơi nào mà nhìn nữa , rồi khi không tôi được một anh thi si Quân Đội ở Sài Gòn nhờ vả , chuyện dản dị là như thế này , anh người Quảng Nam làm thơ hay lắm , trước anh ở Sư Đòan Khinh Chiến 16 , sau chuyển vào Nha Tâm Lý Chiến vì anh là nhà thơ . lúc đó tôi cũng tập tành làm thơ , và thỉnh thoảng anh cũng đăng thơ cho tôi để khuyến khích và tôi cũng thường đăng thơ trên nguyệt san của Ty Thông Tin Tỉnh , anh nói anh có cô bạn tên là vậy vậy , nhà ở ngay trước cửa sân vận động và xã Hải Trí , anh chỉ nhờ chuyển Sách và báo mà thôi “ không c ó chuyển thư “ hóa ra nhà chị ở phía đầu xóm và nhà tôi ở cuối xóm .
Dẫy nhà công chức , thỉnh thoảng c ó sách báo anh gửi thì tôi đưa , hay người em trai của chị học đệ thất cùng trường hay chính chị đến nhà tôi lấy , tôi cũng không quan tâm và không hề để ý về mối quan hệ tình cảm giữa anh nhà thơ và chị , sau đó thì cậu em của chị nhờ một người bạn cùng lớp đệ tam với tôi là precepteur ‘ dậy kèm “ người bạn này cũng là người thường xuyên đứng với tôi và Thạnh ở góc lan can lớp nhìn qua bến xe { Thạnh sau đi Thủ Đức và tử trận ] người bạn này thường mặc áo blouson của quân đội mầu Cứt ngựa và có những hàng nút bằng đồng có hinh mỏ neo , chuyện lai rai chả c ó nghĩa lý gì ? bất thần cuối năm gần ngày Tết , thì người bạn nói là làm Đám cưới , tôi hỏi làm đám cứới à ? thỉ làm đám cưới với chị của cậu học trò mà tôi dậy kèm đó . Thế là tôi hiểu ra ngay vấn đề “ nàng thơ của thi sĩ sắp lên xe hoa về nhà chồng “ tôi và Thạnh chúc mừng cho bạn “ . rồi chuyện gì đến sẽ đến và chuyện gì đi sẽ đi , chỉ biết là đêm tân hôn xẩy ra “ một sự ông cố “ là ngay lúc 12 giờ đêm mọi việc xong xuôi lúc động phòng Hoa Chúc , thì nghe từ ngôi nhà có đám cưới vọng lên một tiếng la thất thanh cả xóm cùng nghe , sau đó thì một chiếc xe xích lô được kêu tới , chở một người chùm chăn kín cả người trực chỉ nhà thương Tỉnh cứu cấp.
*
Đến giữa tháng Giêng ta , cũng như mọi lấn mấy đứá chúng tôi cũng lại đứng ngoài góc hành lang trên lầu nhin qua bến xe như cũ , hôm nay thêm chú rể dáng người xanh mướt như đau sốt rét kinh niên , đưng ẻo lả chỉ sợ gió bay đi mất ?
Thạnh lên tiếng :
-Sao đêm Động Phòng Hoa Chúc của bạn và tân giai nhân hạnh phúc thế nào ?
Chú rể uể oải trả lời :
-Có gì đâu ? khi đám cưới hoàn tất ai về nhà đó thi chúng tôi thu dọn bàn ghế nhà cửa xong xuôi vào lúc 11 giờ đêm , à quên tơ ở rể , hai vơ chồng dẫn nhau vào động phòng ,uống với nhau ly rượu hợp cẩn , rồi hôn hít vuột ve rờ mò chút đỉnh .rồi giướng , cô nàng xấu hổ xấu cọp bèn thổi tắt ngúm ngọn đèn hoa kỳ , trong phòng tối thiu , Tơ cũng cố gắng cởi dùm quần áo cho nàng “ kể cả nội ngoại y “ rôi hai người nằm xuống giường tre trên trải chiếu và trên chiếu là một tấm ra trắng , kiểm soát kỹ càng lại một lần nữa những mục tiêu pháo cho chính xác và hiệu quả , tớ leo lên bụng nàng , tham quan lại lần chót và thưc hành ,nhưng vì trời tối quá Tơ ịn xuống một cái thật mạnh , thắng Nhỏ xuyên qua tấm ra , qua chiếc chiếu rồi đâm thẳng xuống vạc giường đan bằng tre cật , tớ đau quá la lên rồi bất tỉnh nhân sự không biết trời trăng gi ráo trọi , sau đó thì ông già vợ lấy cái Rựa chặt đứt sợi dây mây , kéo thằng nhỏ ra khỏi vạc giường và kêu xe ba bánh đứa tớ đi bệnh viện cấp kỳ ?
-Thế bây giò đã Động Phòng Hoa Chúc trở lại chưa ?
– Bây giò cái của Nợ còn ê ẩm và đau lắm ? chưa làm cái chuyện Từ Thức nhập thiên thai được ?

Bình luận về bài viết này