KHỈ VỚI VƯỢN chu vương miện
KHỈ VỚI VƯỢN
chu vương miện
–
trên rừng xanh
khỉ đánh đu
vượn bồng con cho bú
chuyền cành
cả 1 đời tự do
trên cây
rất ít khi xuống đất
ăn toàn trái chín trái ngọt
1 thời để yêu
và chả bao giờ chết
thoải mái hơn loài người
dù chỉ là khỉ đột
–
thơ thời xưa
có giai nhân mỹ nữ
thời thời nay có ghế có ghệ
cũng là 1 thứ y chang
quần áo tóc tai có khác
giống sòng bạc
ngày xưa chơi trên chiếu
bây giờ chơi trên bàn trên máy
cũng vẫn là nam nữ hồ lỳ
cũng vẫn là tan thây mất xác
vẫn là con nhạn la đà
vẫn con gà mái kêu cục ta cục tác
–
tất cả những lo âu
tất cả những nợ nần
buồn phiền
thôi để tạm ngoài sòng bạc
Las Vegas
đôi lúc cũng cần
quẳng gánh lo đi
suốt đời cúc cung tận tụy
cũng chả ích gì ?
chuyện bát cơm chén nứơc
chuyện gia đình cha mẹ anh em
chuyện non sông tổ quốc
đôi khi quá mệt
dù đã kiệt lực
dòng sông vẫn trôi
dòng đời vẫn trôi
con bài vừa đỏ vừa đen
vừa buồn vừa vui
RUỘT TẰM
chu vương miện
–
kéo mãi rồi cũng dứt
sức ngừơi lao động mãi rồi cũng kiệt
trâu bò kéo mãi rồi cũng đứt
bom đạn nổ hoài
thì chỉ có con đường chết
chửi rủa nhau hoài thì chỉ
mỏi cái mồm và quá mệt
phí tổn quá nhiều
mà không sơ múi gì ?
3 bẩy 21 ngày thời cút
thơ văn tán nhảm bố láo
có ngày cũng cụt
ghệ không có mánh
thì đường càng dài càng hun hút
–
tre già không có măng mọc
nhà không có nóc
bô xu ngồi vỉa hè
bên quán cóc
ngửi mùi cà phê bắp rang
bay ra từ bếp lò
ngửi chùa hơi thuốc
toàn là mím môi
không ra cười và cũng không ra khóc
–
bảo đảm chăm phần chăm
thước ho bà lang Trọc
thuốc ho hàng Bạc
con khỉ làm trò
kéo xe gánh nước
còn anh quảng cáo
toàn nói phét nói dóc
còn có người nghe
bây giờ bà lang đẵ để tóc
không Trọc
–
người ôm mặt khóc
người há mỏ cười
giống ông Ba Mươi
ốm nhách
bị nhốt trong lồng sắt
chúa sơn lâm
tên cúng cơm ngày xưa là Cọp
chả khác gì con chó đói
nằm lim dim mắt thở dài
Hay thơ hay…