HẬU ĐÌNH HOA thơ chu vương miện
HẬU ĐÌNH HOA
thơ chu vương miện
*
yên lung hàn thủy nguyệt lung xa
dạ Bạc Tần Hoài cận tửu gia
thương nữ bất tri vong quốc hận
cách giang do xướng Hậu Đình Hoa
[ Đỗ Mục ]
khói bay nước lạnh khói pha trăng
đêm trăng Tần Hoài mái lầu xanh
gái đĩ đâu còn buồn mất nứơc
cách sông còn hát Hậu Đình Hoa
ông vua tài tử Trần Hậu Chủ
cuối thời Nam Bắc vận phong lưu
hoa ở sân sau gai tuyệt sắc
gỗ trầm hương ngà ngọc rèm châu
1000 thương sủng ài Trương lệ Hoa
Khổng Quý Tân danh họa danh ca
cùng cac thi văn hào xướng họa
chép vào thi tập Hậu Đình Hoa
thơ văn lả lướt và nhàn dật
gậy cho đất nước ngập suy đồi
vua quan thi sĩ gái say lướt khướt
trên lầu kết y bóng trăng soi
đêm nọ ghé thuyền Bạc Tần Hoai
hơi sương pha khói tỏa lưng trời
trăng sáng 1 vùng chao mặt cát
bấy giờ dồn dập khách tìm chơi
hồng nhan vương mãi bên khổ lụy
bên sông nghe mãi tiếng ai cười ?
chu vương miện
LẦU HOÀNG HẠC
thơ chu vương miện
*
tích nhân dĩ thừa Hoàng Hạc Khứ
thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu
người xưa cưỡi hạc vàng bay mất
Hoảng Hạc trơ đây 1 mái lầu
hạc vàng 1 bay không trở lại
mây trắng ngàn năm lạc mãi đâu ?
hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
bạch vân thiên tải không du du
tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
phương thảo lê thê Anh Vũ châu
cây cối Hán Dương bờ sông lạnh
Anh Vũ bãi xanh cỏ 1 mầu
chiều đến quê nhà đâu đó nhỉ ?
trên sông khói sóng gợi lòng đau
nhật mộ hương quan hà xứ thị
yên ba giang thượng xử nhân sầu
người với hạc vàng bay đi tuốt
còn ta nằm chết dạc bờ lau
chu vương miện