ĐIÊU THUYỀN [ CHIÊN ĐÀN ] thơ chu vương miện
]
ĐIÊU THUYỀN [ CHIÊN ĐÀN ]
thơ chu vương miện
Điêu Thuyền đệ nhất giai nhân bế nguyệt
trong lịch sử thời Đông Hán
nhân vật này vốn không có thật
mà chỉ là hình ảnh hư cấu
vay mượn dựa vào nữ đào hát Chiên Đàn
và tài nhào nặn uốn sừng sửa xoáy
của đại văn hào La Quán Trung
hồi thứ tám Phụng Nghi Đình
Liên Hoàn Kế Lữ Phụng Tiên
cầm giáo đâm thác Đổng Trác
hồi thứ 50 ở đạo Huê Dung
Quan Vân Trường tha Tào Tháo
18 thế kỷ qua cái ào
chuyện không có thành có
lộng giả thành chân
chuyện đẩu đâu mà thiên hạ cũng tin
khi không thành chuyên thật
LAM KIỀU
thơ chu vương miện
anh mang chầy ngọc đi tứ chiếng
em giữ cối vàng vàm sông Lam
tỉnh Thiểm Tây bên kia đại mạc
nơi đây thuộc phần dã Lam Điền
long đong lều chõng gã Bùi Hàng
mèo mù gặp cá gỗ ngồi than
Vân Kiều đi khuất bao thơ tặng
cứ đến Lam Kiều bỏ Ngọc Kinh
nhất ẩm quỳnh tương bách cảnh canh
huyền sương đáo tận kiến Vân Anh
Lam Kiều tiện thị thần tiên quật
hà tất khi khu thượng ngọc kinh
y như lời dặn tìm quán trọ
bao năm lữ thứ ngụ bên đường
tìm lại người xưa đâu có nhỉ ?
mà người cười đón lại Vân Anh
cối vàng giã thuốc ẩn cư đây
bao năm chờ mãi 1 cái chầy
duyên may chắc nợ từ bao kiếp
chầy cối ơi giã thuốc tối ngày
chu vương miện
PHONG KIỀU DẠ BẠC
thơ chu vương miện
*
nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
giai nhân hữu sắc bất hữu duyên
bến phong lác đác dăm dăm đóm lửa
sông nước lăn tăn mấy mống thuyền
sương dầy trăng lặn Ô Đề thôn
giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Tô Châu thành nội Cô Tô ngoại
bến Giang Kiều sát chùa Hàn San
dạ bán chung thanh kiều dạ bạc
Ô Đề thôn sương tỏa tràn sông
đỉnh núi sầu miên sầu lủng lẳng
1 hồi chuông đổ giữa nửa đêm
Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
dạ bán chung thanh sương mãn thiên
ngư hỏa giang phong kiều dạ bạc
Trương Kế thi nhân đáo khách thuyền
chu vương miện