TRỜI CAO CÓ MẮT thơ Dư Thị Diễm Buồn

TRỜI CAO CÓ MẮT

 

DTDB

 

Mỗi độ xuân về những bâng khuâng

Vui gì trở lại hởi nàng xuân?

Viễn phương Tết đến trong niềm nhớ…

Khổn khổ xuân ơi đến bao lần…

 

Ở đời sự thật hay mất lòng!

Kiếp con người còn đó như không

Miệng bảo thích nghe lời nói thật!

Nhưng tâm sát khí, hồn bẻ cong…

 

Quê hương đang trên đà tuyệt lộ!

Đất nước bên vực thẳm diệt vong!

Từ tâm hồn, vật chất khốn khổ…

Ngày ngoại bang lất khất chiếm non sông!

Tàu Cộng làng chàng cưới vợ, gả chồng…

Mở mang hãng xướng… Ý đồ bành trướng…

Chúng dã tâm đồng hóa dân Nam

Rồi bọn giặc gian…

Đem tiền của về đầu tư, buôn bán…

Cố ý hay vô tình… nuôi Cộng thêm lớn

Xiết cổ dân lành đói rách lầm than…

Thương quê hương dưới bàn tay Cộng sản!

 

Đất nước người ta phú cường, sáng lạn…

Bốn mùa hoa nở thắm tươi…

Nhà lầu, xe hơi, no ấm, đời đời…

Người nào việc nấy học hành, làm lụng…

Việt Nam bây giờ: cúi lòn, tham nhũng

Giựt đồ, cướp của, bắn, giết… như rươi

Mới nức mắt đã lêu lỏng chơi bời…

Đánh thầy, hại bạn… theo đường của đảng!

Lớn đủ quyền: lãnh hải, đất đai… cầm, bán

Nhỏ yếu thế: cướp, giật, trộm cắp… xóm, làng

Vợ chồng giết nhau, đem con đợ…

Bắt lao nô… rao hàng đầy chợ

Buôn hương bán phấn… tuổi trẻ còn thơ

Luân thường, đạo lý… thui chột mịt mờ…

Bây giờ “Việt Nam mọi thứ đều giả!

Chỉ có nói dối là thật” mà thôi

Ôi thương đau, nhức nhối, ngậm ngùi!

Hởi bè lủ Cộng sản hại dân bán nước

Cùng bọn tay sai hãy thức tỉnh lại đi…

Giàu sang, phú quý… nghĩa lý gì?

Cướp giựt của dân, tước quyền ăn chia no đủ…

Tội lỗi… ám ảnh sẽ dầy dò trong giấc ngủ

Trời cao trả báo tới nơi…

Đừng buồn nghe, chắc chắn được thêm lời…

Bọn hại nước hại dân sẽ tàn đời mạc kiếp!

Hãy dừng lại đi, kẻo không còn kịp!

Vì thế gian vốn là bể trầm luân…

Khi nằm xuống… tất cả chỉ hư không

Chẳng mang được nhà cao, tiền tài, danh vọng…

Vật chất, xa hoa… như thủy triều, bọt sóng…

Như mây trôi, nước chảy qua…

Tết đến rồi, xin hãy buông tha!

Hãy nghĩ về tương lai xuân mai hậu…

“Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu”

(Thiện ác đáo đầu chung hữu báo)

Ác gian Trời Đất sẽ không tha

Xuống Âm phủ, hổ thẹn gặp ông bà…

Nhìn nhật nguyệt trên đầu hổ thẹn

Máu sử chép ghi…

Dân Nam nguyền rủa Cộng

“Trời cao có mắt/ Lưới trời lồng lộng

Sẽ có người giết chúng thay ta…”

Chắc chắn ngày đó tới… sẽ không xa!

 

 

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Email: dtdbuon@hotmail.com

ĐT: (530) 822 5622

 

Bình luận về bài viết này