CẤP BÁCH CẢI TỔ KINH TẾ ĐANG TỤT GIỐC TQ

CẤP BÁCH CẢI TỔ

KINH TẾ ĐANG TỤT GIỐC TQ

 

VietTUDAN/Nguyễn Phúc Liên

Geneva, 03.02.2012

Web: http://VietTUDAN.net

 

(Vào các Diễn Đàn, đọc Báo, nghe Đài mỗi ngày, có những Tin Tức cần Bình luận ngay cho nóng. Chờ ra báo tuần định kỳ mới ghi lại, sợ những nhận định nguội đi)

 

Hôm qua 02.02.2012, sau khi phổ biến TIN NÓNG BÌNH LUẬN liên hệ đến tụt giốc xuất cảng Trung quốc, chúng tôi nhận được liền trong Hộp Điện thư Bản Tin về BẤP BÊNH KINH TẾ Trung quốc cần phải được cải tổ cấp thời, nhất là trong năm Con Rồng này. Bản Tin loan báo chính ÔN GIA BẢO, Thủ tướng, yêu cầu cải tổ ngay nền Kinh tế nếu muốn tránh những đổ vỡ Xã hội, thậm chí cả Chính trị.

         TIN NÓNG—Bản Tin này của Thông Tấn Pháp AFP đánh đi từ Bắc Kinh ngày 21.01.2012. Bản Tin có nội dung thuật lại lời tuyên bố của ÔN GIA BẢO, Thủ tướng, trong cuộc Họp những Lãnh đạo cao cấp của đảng và Nhà Nước. On Gia Bảo nói rõ rệt trong năm Con Rồng này, nền Kinh tế Trung quốc sẽ gặp những bấp bênh lớn nhất. Ong nói nền Kinh tế Trung quốc buộc phải thay đổi để tránh những bấp bênh tụt giốc có thể đưa đến xáo trộn Xã hội và Chính trị. Những bấp bênh ấy là do sự phân chia không đồng đều những kết quả Kinh tế. Ong nhấn mạnh về điểm này bởi vì đó là nguồn gốc xáo trộn xã hội, rồi chính trị. Trong tình hình Khủng hoảng Kinh tế hiện nay, những bấp bênh Kinh tế Trung quốc càng bị đẩy dồn dập và chất chồng. Việc cải tổ nền Kinh tế do đó là vấn đề cấp thiết nhất trong năm Con Rồng. Ong dẫn chứng ra sự tụt giốc của Kinh tế như sau: độ tăng trưởng 10.4% năm 2010 giảm xuống 9.7% trong Tam cá nguyệt đầu của năm 2011, rồi 9.5% Tam cá nguyệt thứ hai, 9.1% Tam cá nguyệt thứ ba và 8.9% Tam cá nguyệt thứ tư. Tóm lại nền Kinh tế đang tụt giốc và việc tụt dốc sẽ mạnh hơn và nhanh hơn trong năm Con Rồng 2012. Việc tụt giốc chắc chắn tác động lên dân chúng đang phải chịu cảnh phân phối thu nhập không đồng đều.

 

         BÌNH LUẬN—Phần Bình Luận của chúng tôi đưa về những khía cạnh sau đây:

=>     On Gia Bảo đã báo trước việc bấp bênh tụt giốc từ năm 2010

=>     Tại sao việc cải tổ nền Kinh tế cấp thiết ngay từ năm nay 2012-02-04

=>     Những bế tắc khó vượt qua trong việc cải tổ

         Nền Kinh tế Việt Nam rập khung theo Kinh tế Trung quốc cũng đang bị bệnh hoạn. Chính On Gia Bảo nói ra bệnh tật của Kinh tế Trung quốc, thì Nguyễn Tấn Dũng, bầy tôi không thể cố chấp bịp dân về thực chất của Kinh tế Việt Nam.

 

On Gia Bảo đã báo trước

việc bấp bênh tụt giốc từ năm 2010

 

Thực ra, không phải ÔN GIA BẢO nói ra những bấp bênh tụt dốc này chỉ ờ thời điểm đầu năm Con Rồng. Đã từ năm 2010, chính On Gia Bảo đã nhận thấy sự bấp bênh què quặt của nền Kinh tế Trung quốc và đã tuyên bố tình trạng nguy cơ trước Quốc Hội Trung quốc họp tại Bắc Kinh ngày 14.03.2010

Nền Khinh tế Trung quốc là nền Kinh tế vong ngọai, nghĩa là lệ thuộc vào xuất cảng, mất Độc lập Kinh tế. Nó khác với nền Kinh tế Aán độ lưu tâm tản họat động Kinh tế về cho Dân, nghĩa là hướng nội, Dân chủ hóa Kinh tế, để tạo Độc lập Kinh tế.

Ngày 14.03.2010, Chúa Nhật, nhân kết thúc cuộc Họp Quốc Hội Nhân Dân Trung quốc tại Bắc Kinh, ÔN GIA BẢO, Thủ tướng Chính phủ Trung quốc, đã đọc mội bài diễn văn thú nhận những tệ đoan trong nền Kinh tế vong ngọai Trung quốc. Ong nêu ra lo lắng sợ hãi những bất ổn Xã hội và Chính trị tại Trung quốc.

         Một số báo chí đã thổi phồng Kinh tế Trung quốc khi chỉ nhìn những thành phố ven biển, khi thấy những “gadgets” Made in China tràn ngập ở các Siêu thị bên này, khi nghĩ rằng chế độ chính trị Trung quốc cũng giống những chế độ dân chủ Tây phương.

         Chúng tôi xin lập lại đây hình ảnh tóm tắt rất xác thực về Kinh tế Mafia độc đảng Trung Cộng với tất cả những tính tóan cho quyền lợi cá nhân của độc đảng cầm quyền:

         Tờ Financial Times ngày 09.03.2010, trang 10, viết về hiệu quả Kinh tế/Thương mại Trung quốc như sau:

         “It is absurd that a poor country (national income per capita was some $3,000 las year) should be devoting its human and physical resources to producing gadgets for the enjoyment of consumers elsewhere when ordinary Chinese are not reaping the fruits from this effort. A large part of proceeds is instead saved and recycled into lending to rich western countries” (Thật là phi lý một nước nghèo (thu nhập quốc gia theo vốn là khỏang $3,000 năm ngóai) đã hy sinh nguồn nhân lực và vật chất để sản xuất những lọai hàng nhất thời mua vui cho những khách tiêu thụ nơi khác trong khi ấy những người Trung quốc bình thường không được hưởng những thành quả từ sự cố gắng ấy. Một số lớn những thu nhập được tiết kiệm và chuyển thành những vốn cho những nước giầu Tây phương vay).

         On Gia Bảo, Thủ tướng Trung cộng, ở trong lòng nền Kinh tế như trên vừa tóm tắt, “ở trong chăn”, nên biết rõ tỏ tường chăn có rận rệp như thế nào. Bình thường, thì những Lãnh đạo chính trị độc tài bưng bít không dám nói ra những khuyết điểm. Nhưng lần này, một Thủ tướng đành phải thú nhận những đe dọa cho Kinh tế Trung quốc có thể dẫn đến những bất ổn Xã hội và Chính trị. On Gia Bảo nói rõ rệt như sau:

         “L’inflation, plus une redistribution inéquitable des revenus et la corruption pourraient affecter la stabilité sociale et même la stabilité du gouvernement” (Lạm phát, thêm vào đó là một sự phân phối không đồng đều những thu nhập và tham nhũng có thể tác hại đến sự ổn định xã hội và ngay cả đến sự ổn định nhà nước” (Le Monde 16.03.2010, trang 16)

         Tại sao Thủ tướng On Gia Bảo phải thú nhận như vậy trước Quốc Hội năm 2010 và lúc này đầu năm Con Rồng? Chỉ cần đọc câu tuyên bố ngắn gọn của ông trên đây, chúng ta cũng thấy ông tóm tắt những nguyên do căn bản đã và đang làm nền Kinh tế bấp bênh và tụt dốc, nhất lả hậu quả lên Xã hội và Chính trị: (i) Lạm phát (Inflation); (ii) Phân phối không đồng đều những thu nhập (Redistribution inéquitable des revenus); (iii) Tham nhũng (Corruption). Khi ba nguyên cớ căn bản này làm cho Kinh tế bấp bênh và tụt dốc, thì ảnh hưởng của nó cũng được ông nói rõ rệt ra: (iv) Tác hại đến ổn định Xã hội, ngay cả ổn định Nhà nước (Affecter la stabilité sociale et même la stabilité du gouvernement)

(i)      Lạm phát (Inflation)

         Trung quốc đang lo sợ lạm phát. Tháng hai vừa rồi lạm phát tăng 2.7% và Nhà nước đang lo sợ rằng lạm phát tòan năm có thể lên 2 con số. Chính On Gia Bảo đã nhắc lại rằng năm 1989, vụ đẫm máu tại Thiên An Môn là do lạm phát tăng lên hai con số.

(ii)     Sự phân phối không đồng đều những thu nhập

         (Redistribution inéquitable des revenus)

         Đúng theo hình ảnh Kinh tế Trung quốc mà Tờ Financial Times ngày 09.03.2010, trang 10, đã tóm tắt như trên đây. Đó là Kinh tế Mafia đảng CSTQ, bóc lột nhân lực đại đa số dân Trung quốc mà không cho họ hưởng tương xứng với thu nhập, đám Mafia đảng trở thành giầu sụ và tiền thu nhập lại chuyển ra nước ngòai đầu tư chứ không đầu tư trong nước để đa số dân nghèo có thể được hưởng. Đồng Nhân Dân Tệ là tiền của Tầu mà chính đám Mafia giầu có lại sợ giữ tiền Tầu, nên mua đồng Đo-la để trữ. Tờ Le Monde ngày 16.03.2010, trang 16 viết: “La Chine est alarmée par le fait que le fossé ville-campagne va continuer à se creuser dans la mesure òu le pays se focalise sur le développement urbain et pas du monde rural.” (Trung quốc bị báo động bởi sự việc là hố sâu thành phố—nhà quê sẽ tiếp tục tự đào sâu thêm ở mức độ nước này đặt tiêu điểm phát triển thành thị và không phải là lãnh vực nông thôn)

         Cách đây 6 năm, số người giầu từ 150 triệu Đo-la, liên hệ với đảng CSTQ, là 100 người. Ngày nay con số đó đã tăng lên 1’000 người (Le Monde 16.03.2010, p.16)

(iii)    Tham nhũng (Corruption)

         Tham nhũng mọi cấp tràn lan. Không cho hối lộ, thì công việc không chạy. Đó là lời nhận xét của một doanh nhân nước ngòai làm việc với Trung quốc. Ký giả Jamil ANDERLINI từ Bắc kinh đã viết trên tờ FINANCIAL TIMES ngày 27.01.2010, trang 17, viết về con trai của On Gia Bảo, On Yunsong, và con trai của Hồ Cẩm Đào, Hồ  Heifeng:

 “The children of  China’s Leaders enjoy unparalelled access to decision-makers and are seen as essential facilitators by foreign businesses operating in the country. But while their names can help attract investors, any public perception in China that they are trading on their family’s name can be politically devastating and details of their activities are often regarded as state secrets. Internet searches for information on NEW HORIZON and Winston WEN were blocked in China yesterday. In similar situation in July last year, the Central Propaganda Department ordered all Chinese search engines to block searches related corruption probe in Namibia involving Nuctech, the airport scanner group controlled by Hu Haifeng, 38-year-old son of Hu Jintao, China’s president“.

(Những con cái của các Lãnh đạo tại Trung quốc được hưởng liên hệ không sánh được về việc liên hệ trực tiếp với những người có quyền quyết định và được coi như là những người dàn xếp chính yếu bởi nhà kinh doanh nước ngòai làm việc trọng xứ Tầu. Nhưng trong khi tên của những con cái các Lãnh tụ này có thể quyến rũ những nhà đầu tư, thì bất cứ những sự biết đến của quần chúng rằng những người con này đang làm ăn dựa trên tên gia đình của họ có thể gây tàn phá về mặt chính trị, và những chi tiết họat động của họ thường được coi là những bí mật nhà nước. Những truy tìm tin tức bằng Internet về Tập đòan New Horizon và về Winston ÔN (Oân Yunsong) đã được ngăn chặn lại hôm qua tại Trung quốc. Trong hòan cảnh giống như vậy vào tháng Bẩy năm ngóai, Bộ Tuyên truyền Trung ương đã ra lệnh xử dụng tất cả những phương tiện tìm kiếm đóng chặt những truy tìm bằng chứng tham nhũng ở Namibia liên hệ đến NUCTECH, Tập đòan Air Scanner dưới quyền kiểm sóat của Hồ Haifeng, con trai 38 tuổi của Hồ Cẩm Đào, Chủ tịch Trung quốc).

(iv)   Tác hại đến ổn định Xã hội, ngay cả ổn định Nhà nước

         (Affecter la stabilité sociale et même la stabilité du gouvernement)

         On Gia Bảo đã nói trước Quốc Hội Nhân Dân rằng những sự việc trên đây đang diễn ra trong nền Kinh tế Trung quốc và sẽ đưa tới sự bất ổn Xã Hội và Chính trị. Sự nổi dậy của khối dân nghèo nếu có lạm phát làm họ thiếu ăn. Những bóc lột sức lao động đã làm giầu có cá nhân thuộc đảng CSTQ đến một lúc sẽ làm nhân công không thể chịu đựng được và nổi dậy. Sự tị hiềm, uất hận sẽ tăng lên trong giới trẻ và trí thức khi nhìn những tệ đoan, bất công trên đây. Hình ảnh nổi dậy Thiên An Môn là một tỉ dụ cụ thể lịch sử.

         Thú nhận những điểm như trên đây rồi, Ong Gia Bảo tuyên bố một điều làm cho những ai thường ca tụng “cường quốc Kinh tế Trung quốc” phải ngạc nhiên:“Cela prendra cent ans, même plus pour que la Chine devienne un pays moderne” (Điều đó còn cần 100 năm, ngay cả lâu hơn nữa, để Trung quốc trở thành một nước tân tiến) (Le Monde 16.03.2010, trang 16)

 

Tại sao việc cải tổ nền Kinh tế cấp thiết

ngay từ năm nay 2012

 

Tính cách cấp thiết phải cải tổ nền Kinh tế vì thực sự nó đang tụt giốc. Đà tụt giốc này càng tăng tốc trong năm Con Rồng ở tình trạng Khủng hoảng Kinh tế toàn cầu, nhất là tại Hoa kỳ và Liên Au mà nền Kinh tế xuất cảng Trung quốc phải lệ thuộc thiết yếu. On Gia Bảo dẫn chứng ra bằng những con số thống kê trước cuộc Họp những Lãnh đạo cao cấp của đảng và nhà nước CSTQ. Trong Bản Tin của AFP, chính On Gia Bảo dẫn chứng ra sự tụt giốc của Kinh tế như sau: độ tăng trưởng 10.4% năm 2010 giảm xuống 9.7% trong Tam cá nguyệt đầu của năm 2011, rồi 9.5% Tam cá nguyệt thứ hai, 9.1% Tam cá nguyệt thứ ba và 8.9% Tam cá nguyệt thứ tư. Tóm lại nền Kinh tế đang tụt dốc và việc tụt dốc sẽ mạnh hơn và nhanh hơn trong năm Con Rồng 2012. Việc tụt giốc chắc chắn tác động lên dân chúng đang phải chịu cảnh phân phối thu nhập không đồng đều.

         Trong TIN NÓNG hôm qua 02.02.2012, chúng tôi đưa tin và bình luận về lời tuyên bố của chính Bộ trưởng Tài chánh Trung quốc về tình trạng giảm thụt liên tiếp Lượng xuất cảng của Trung quốc từ 4 tháng nay. Đà giảm thụt ấy còn tăng vì Trung quốc thấy thiếu hẳn việc đặt mua hàng từ những nước ngoài, nhất là từ Hoa kỳ và Liên Au.

         Nhận biết những bấp bênh, tụt giốc Kinh tế như trên, On Gia Bảo cấp thiết yêu cầu phải thay đổi nền Kinh tế mà chính yếu là phải PHÂN PHỐI ĐỒNG ĐỀU NHỮNG THÀNH QUẢ THU NHẬP.

Việc cải tổ càng được đặt ra cấp bách hơn nữa vì những triệu chứng quần chúng, nhất là Nông dân, bắt đầu nổi dậy. Tụt giốc Kinh tế có nghĩa là đóng cửa Xí nghiệp khiến khối Công nhân du mục thất nghiệp trở về miền quê tăng cường cho khối Nông dân đang nổi dậy chống việc cướp đất đai. Vụ dân Ô-Khảm nổi dậy là một tỉ dụ cụ thể.

 

Những bế tắc khó vượt qua

trong việc cải tổ

 

Ước muốn thay đổi như vậy, nhưng liệu nền Kinh tế có thể thay đổi như mong ước hay không? Có hai loại bế tắc cho những cải tổ: bế tắc ngoại tại và bế tắc nội tại của Cơ chế.

*       Bế tắc ngoại tại

Đó là cuộc Khủng hoảng Nợ Công đang hoành hành tại Hoa kỳ và Liên Au khiến các Chính quyền thuộc hai Thị trường này phải thắt lưng buộc bụng giảm tiêu thụ. Đồng thời dân chúng gặp nạn thất nghiệp tăng vọt, nên không còn khả năng tiêu thụ. Đó là lý do làm Kinh tế Trung quốc tụt giốc và Xuất cảng đi xuống hẳn về Lượng. Không những chỉ nguyên có lý do các Thị trường tiêu thụ chính mat hẳn Mãi lực tiêu thụ, mà các Thị trường này bắt đầu ý thức được sự gian manh Thương mại của Trung quốc. Hoa kỳ và Liên Au đã phải kiện Trung quốc về một vụ gian manh Thương mại quan trọng trước Tổ chức Mậu dịch Thế giới. Ngày 30.01.2012 mới đây, WTO / OMC đã xử cho Hoa kỳ và Liên Au thắng, nghĩa là KẾT ÁN Trung quốc. Về phía quần chúng tiêu thụ, dân đã ý thức về hàng hóa re tiền Trung quốc chứa chất nhiều độc hại.

Những bế tắc ngoại tại này không thuộc quyền cải tổ của chính Trung quốc.

*       Bế tắc nội tại của Cơ chế.

Khi mà Trung quốc vẫn duy trì Cơ Chế hiện hành: QUYỀN LỰC CHÍNH TRI độc tài độc đảng vẫn chủ trương nắm giữ ĐỘC QUYỀN KINH TẾ, thì Cơ chế tự mình có những bế tắc cho việc cải tổ do Lưỡng nan nội tại:

=>     Nếu phân phối đồng đều, thì quần chúng giầu lên và không tuân thủ Chính trị độc tài nữa. Giầu lên, dân chúng có phương tiện làm ăn cá nhân. Cho Kinh tế thì mất quyền Chính trị, đó là Lưỡng nan giữa quần chúng và đảng Chính trị độc tài.

=>     Cái Lưỡng nan nữa nằm chính trong nội bộ đảng. Đảng Cộng sản giữ quyền độc tài không phải là muốn độc tài Chính trị vì QUYỀN trị dân, nhưng chính là cái LỢI. Cái LỢI đây là cái LỢI KINH TẾ TIỀN BẠC. Cái LỢI KINH TẾ TIỀN BẠC là chính, còn cái QUYỀN Chính trị chỉ là phương tiện. Không giữ QUYỀN Chính trị độc tài, thì làm thế nào Tham nhũng có được cái LỢI KINH TẾ TIỀN BẠC. Phân phối đồng đều Kinh tế mà vẫn giữ quyền Chính trị độc tài, thì khó lòng thực hiện.

         Nếu muốn cải tổ thực sự Kinh tế thì phải làm song hành: DÂN CHỦ HÓA KINH TẾ đi chung với DÂN CHỦ HÓA CHÍNH TRỊ.

 

VietTUDAN/Nguyễn Phúc Liên

Geneva, 03.02.2011

Web: http://VietTUDAN.net

 

Bình luận về bài viết này